Thứ Sáu, 31 tháng 10, 2014

Tình Thu - Thơ Phạm Thị Minh Hưng


 Sương mai hôn nhẹ nụ tròn xinh,
Óng mượt tơ, nhung lụa trên cành,
Heo may se lạnh ngoài sân vắng,
Thu vàng, lá úa, bỗng bâng khuâng.
*
Thu đến chưa, sao lá ngập đường,
Một mình dạo bước ánh chiều buông,
Rừng phong vàng lá, giờ - hư ảnh,
Tình hỡi đâu rồi, bóng dáng Xuân.
*
Ngày ấy chóng qua, như bóng mây,
Vàng son yêu dấu, có nhạt phai?
Hè qua, thu tới, còn nhung nhớ?
Lòng buồn, trời có lẽ, buồn lây.
*
Xào xạc gió thu, khô lá bay,
Trời thu lành lạnh, thoáng heo may,
Ừ nhỉ!... Đã vào thu rồi đó,
Một chút hương thừa, hoen mắt cay.

Phạm thị Minh Hưng.


EM SẼ KHÓC TRONG MƯA - Thơ Phan Hạnh


Em sẽ khóc khi trời mưa tầm tã
Để cho anh khỏi thấy lệ em tuôn
Dù tim em rạn nứt những đau buồn
Em vẫn giấu không để anh nhìn thấy.

Vì em có tự hào riêng em đấy
Và em cần che đậy nỗi niềm riêng
Em sẽ chờ cho trời phủ mây đen
Anh khó biết trời mưa hay em khóc.

Quên anh đi là một điều khó nhọc
Vì thật lòng em vẫn mãi yêu anh
Nên dù cho tim héo úa nát tan
Em sẽ khóc khi trời mưa tầm tã.

Ngày nào đó cơn khóc đà hê hả
Em sẽ cười thả bộ lúc nắng trong
Dẫu biết rằng như thế có vẻ ngông
Nhưng em sẽ không than phiền gì nữa
Em sẽ khóc trong mưa…
Em sẽ khóc trong mưa…

Phan Hạnh.

Thứ Năm, 30 tháng 10, 2014

Chùm Thơ Ý Nga

CUỐI THU RỒI, THƯA BA!

*
ởng niệm Ba

*
 
Thêm một sáng nắng dịu dàng, mây trắng

Lá đã vàng, trong nắng càng vàng hơn

Gom lá vàng, thân áo kép, áo đơn

Con nhớ Má, nhớ Sài Gòn da diết.


 
Lá từng chiếc đang lìa cành giã biệt

Người từng người thân thích đã ra đi

Đêm từng đêm thư con vẫn sầu bi

Hẹn với Má: -Xuân con về ngơi nghỉ


 
Xuân, thu, hạ, con cứ hoài năn nỉ

Đông rồi đông: Âu Mỹ cứ chu du

Thu rồi thu, dân chưa mở cửa tù

Ba chờ đủ! Cuối thu đà thu…. cuối!*  

   
Ý Nga.
Canada, 22-10-2011.
               
*Thân phụ ra đi vào mùa đông năm 2011




ANH ƠI! LÁ ĐÃ CHUYỂN MÀU


Trời âm u, âm u

Mây mù giăng xám ngắt

Hè chưa hết đã thu

Mặt trời không đuổi bắt.


*
Mưa bay bay, lá chuyển màu

Xanh xanh chớm úa, xen nhau sắc vàng

Tha hồ cho gió đi hoang

Cỏ xanh mặc sức khoe khoang vài ngày

Rồi thì sắc tuyết sẽ thay

Xanh màu, chỉ đọng trên cây thông, tùng


Vào rừng lại nhớ với nhung,

Ra đường mỗi sáng lại chùng lòng thương:

Thương Ba, thương Má, thương rừng!

Tuổi già, Ba rụng, dửng dưng xứ người

Thu này tang trắng mây trời,

Nghe trong hương gió mồ côi xé trời.

Người Dưng à! Người Dưng ơi!

Thương Anh, em quét lá, dời về… thơ



Ý Nga, 12-9-2011.





ĐỘNG HAY TĨNH?

Bay bay trong không gian
Nhẹ nhàng, có băn khoăn?
Lá vàng rơi động nước
Chao nhè nhẹ, lăn tăn
Từ nay hết khô cằn

Ý Nga, 30-10-2014



 
ĐÓN TRĂNG
               
Trăng lên, anh mở cửa mời
Xe bon bon lộng gió trời lả lơi.
Vui tươi hai đứa cùng cười
Chị Hằng được xuống với Người Đang Yêu.
Thèm tưng tiu, ước nâng niu
Những liêu trai đã hóa liều! Tim reo!

Tóc bay trong gió dập dìu,
Đan tay mát dịu mình chiều chuộng nhau.
Tiếc rằng thiếu bóng hàng cau,
Thiếu đom đóm tỏa đẹp màu quê hương.
Thu hay xuân, vẫn cứ thương:
Đón trăng ở hướng con đường làng Quê!

Ý Nga **14-5-2013.






HOA THU

Rì rào mưa vẫn nhẹ êm
Gió lay động lá, êm đềm nhạc thu
Vi vu, mây khuất sương mù
Giọt rơi còn đọng riêng tư: hoa chiều.

Ý Nga, 8.9.2008.

ĐÊM HALLOWEEN - Thơ Nghiêu Minh


Đêm Halloween
Thiền hành với yêu tinh
Không một lời kinh
Bên ngọn nến lung linh
Bến giác đâu đây buồn chẳng ai tìm!
 
Đêm Halloween
Quỷ ma khắp hành tinh
Đi gõ cửa từng nhà
Đôi mắt tối om
Như không linh hồn
Không cả mồ chôn
 
Đêm Halloween, đêm quỷ ma
Ta cũng lang thang, càng xa nhà
Khi ta dừng lại bên bờ giác...
Rồi đi vô định. Hồn tan ra!
 
Đêm Halloween
Có nơi nào bình yên
Từ vùng sâu trái tim
Ta dìu em đi vào vô minh
Hai bóng hình
Như hai mặt trời trong đêm
 
NGHIÊU MINH

SaiGòn Nỗi Nhớ - Thơ Phx. Hoài Hương


                 Saigon xưa,anh đưa em dạo phố,
Áo em  hồng,lộng gió buổi hoàng hôn.
Đời có em,trời đất bỗng đẹp hơn.
Ngắm thiên hạ, thương người quen, kẻ lạ.
Đường ta đi,ngát xanh ngàn hoa lá,
Ước mộng ngày hai đứa sẽ nên duyên.
Anh ngại mình đời lính chiến truân chuyên,
Nên cứ hẹn muà Xuân sau pháo nổ.
Saigon 75, đất trời sụp đổ,
Anh vào tù, em vượt biển lià quê.
Saigon 85, tù cải tạo trở về,
Người xưa vắng,anh thẫn thờ tưởng mộng.
Ngơ ngác mình Anh,bàng hoàng cay đắng,
Chuyện tình đầu chỉ là bóng thôi em.
Dù quê người em đã bước sang ngang,
Anh vẫn nhớ cung đàn xưa lỗi nhịp.
Chẳng trách em đâu, chỉ là vận nước,
Nhưng nhớ hoài, Saigon trước yêu nhau.

Phx.hoài Hương.

Gữi chút hồn em - Thơ Thanh Vân


Hồn em đó, đám mây trời bang bạt
Ngày qua ngày lướt thướt kéo đi hoang
Kể tự độ xa quê nhà tan tác
Hồn nhập cùng ngàn mây gió lang thang

Hồn em đó, hỏa diệm sơn bốc lửa
Cháy ngút ngàn cơn mê đắm cuồng say
Đã yêu rồi em vẫn còn yêu mãi
Ngàn năm sau em mãi  mãi đắm say

Hồn em đó, cơn mưa ngàn ẩm mục
Vào những ngày không ánh sáng khai quang
Hồn em bổng như lá rừng tỉnh giấc
Giữa khung trời màu trắng đục mê man

Hồn em đó, xin một lần thú tội
Trót quay lưng cho cuộc sống tang thương
Xin gởi anh một vài lời trăn trối
Cho hồn em về thăm lại cố hương

Hồn em đó, vết thương còn rướm máu
Dấu tích đạn bom chinh chiến hôm qua
Gửi lại anh, xin anh cho nương náu
Trong tim anh, tìm giấc ngủ hiền hòa.


Thanh Vân

Sự Tích Hoa Pensée - Thơ Kahat

...

SỰ TÍCH HOA PENSÉE


Pensée xưa chỉ màu vàng 
Hay là xanh biếc tím than một màu 
Nhưng hoa lại có hương sầu 
Hoa thơm ngào ngạt khắp bầu không gian 
Hoa này khác với loài lan 
Chỉ thơm ngào ngạt thông ngàn trong đêm 
Trong khi trời sáng lặng yên 
Chỉ còn sắc đẹp êm đềm nắng phơi 
Pensée hương sắc do trời 
Thơm ngào thơm ngạt sáng ngời hay đêm 
Cho nên ong bướm se duyên
Xếp hàng bay đến ngự trên hoa này 
Nhiều con nằm cả tháng ngày 
Tới khi sức kiệt phơi thây hoa tàn 
Thấy vậy trời mới truyền rằng 
Lấy hương hoa lại kẻo tăng tội tình 
Từ đó hoa chỉ đẹp xinh 
Có nhiều đốm đỏ inh hình bướm ong 
Nhưng hoa cũng rất hài lòng 
Thôi thì có sắc cầu mong chung tình 
Bướm ong dù thấy hoa xinh 
Cũng không đến đậu đem tình sẻ chia 
Loài hoa cánh mỏng dễ lìa 
Nhưng hoa đượm sắc ép bìa không thay 
Học trò một thuở đắm say 
Đem hoa ép sách cả ngày mộng mơ

Kahat