Thu Đã Vàng Chưa ? - Thơ Như Thương - Đặng Hoàng Sơn


Em về thu đã vàng chưa
Mà sao lá đổ xếp vừa dấu chân
Xoá đi bụi đỏ tần ngần
Vờ như đi lạc đến gần bên em.

Em cong môi đỏ êm đềm
Ta chao cánh mỏng hồn mềm lao đao.
Mặt trời rực rỡ xôn xao
Trao em chút nắng của xao xuyến vàng.

Ta nghe tà áo rộn ràng
Bên con dế nhỏ kêu vang chỗ ngồi
Mặt trời rực rỡ đấy thôi
Hay màu áo lụa em rơi chốn này.

Ta leo dốc mỏi trọn ngày
Đợi em một thoáng đã đầy sát na.
Thôi thì em hay kiêu sa
Vàng như lá rụng để ta... yêu thầm.

Như Thương.

Thu Đã Vàng Chưa?

Thu vàng em mặc áo vàng
Vàng thu màu áo cũng vàng lá thu
Bên đường đất đỏ bụi mù
Đỏ màu môi đỏ, môi hôn lần đầu.

Má hồng ửng đỏ thẹn thùng
Mặt trời hồng cũng ngại ngùng chao nghiêng
Hồng trần em đẹp như tiên
Thướt tha tà áo lụa mềm phất phơ.

Muôn hoa chợt thấy ngẩn ngơ
"Hoa ghen thua thắm" thẫn thờ dáng hoa
Ve sầu bỗng cất tiếng ca
Ngợi ca em đẹp mặn mà tình thơ.

Khúc tình thơ đẹp như mơ
Như màu áo lụa phất phơ rừng chiều
Chiều thu lá đổ hắt hiu
Vì em kiều diễm nên ta yêu thầm.

Đặng Hoàng Sơn

NHỚ MIẾNG TRẦU CAU - Thơ Hoa Hướng Dương



Đã bao mùa xuân con chưa về
Những ngày nghỉ học, nắng trên đê
Theo bà đong lúa bên Truồi đó
Ghe dọc theo bờ nước đến quê

Bao nhiêu năm tháng nhớ chùm cau
Trèo hái về cho Nội mấy xâu
Chùm cau xanh mướt chờ con chẻ
Vôi trắng quệt lên chiếc lá trầu

Những bát cơm chiều thơm lúa mới
Tô canh tôm thẻ, lá mùng tơi
Vầy quanh, bầy trẻ hau hau đợi
Đĩa cá rô chiên, nước mắm cay

Vầng trăng mười sáu thắp trên cao
Lá dừa rung nhẹ, gió lao xao
Đuà vui cút bắt sau sân rộng
Vựa lúc chờ nghe tiếng giã đầu
..........
Chừ thấy trầu cau, con nhớ Nội
Khoảng vườn măng cụt hứa bừa thôi
Ánh trăng rằm cũ thôi còn sáng
Sân gạch tàu xưa, thóc ngậm ngùi

Hoa Hướng Dương

Đến Một Lúc - Thơ Người Phương Nam


Đến một lúc bỗng dưng chán nãn
Mọi sự đời chợt thấy dửng dưng
Chẳng còn chi háo hức tưng bừng
Buông xuôi cả, mặc đời hoang phế
 
Đến một lúc thấy mình lạc lõng
Thế giới này xa lạ dường bao
Nhớ xa xăm tiền kiếp cõi nào
Lang thang mãi một đời vô vọng
 
Đến một lúc bỗng như hụt hẫng
Nghe cô đơn trống vắng tâm hồn
Giữa rừng người ai kẻ tri âm
Nếu có chăng chỉ là ảo tưởng
 
Đến một lúc biết mình rồ dại
Suốt một đời đuổi bắt tương lai
Suốt một đời hồi tưởng u hòai
Đã quên rằng chỉ sống hiện tại
 
Đến một lúc thấy mình bất lực
Có những điều chẳng  thể đổi thay
Vì chưng định số đã an bày
Đành chỉ biết ngậm ngùi an phận        
 
Đến một lúc mất đi tất cả
Đâu người thân, bè bạn chung quanh
Đâu vinh hoa bỗng chốc tan tành
Vô thường cả, cõi đời tạm bợ
 
Đến một lúc thôi đành quẳng gánh
Để  ngày về khỏi nặng hành trang
Nắm níu chi hệ lụy trần gian
Đến như đi mình không tay trắng
 
Người Phương Nam

Thứ Ba, 24 tháng 2, 2015

XUÂN ĐẸP VÔ CÙNG (Thương mến gởi về Mẹ Việt Nam) - Thơ Ngô Minh Hằng

Mẹ ơi, xuân đến, Xuân đang đến

Con vẫn bôn ba,  vẫn xứ người
Vẫn bút, con làm gươm chiến đấu
Vẫn thầm hẹn mẹ một ngày vui
*
Hai vai vẫn nặng hờn sông núi

Vì nợ non sông chửa trả đền
Nên chẳng xuân nào vui trọn vẹn
Xuân nào thương nhớ cũng vô biên !
*
Mẹ ơi, những gốc đào năm cũ
Hoa nở nhiều không? Nở đẹp không ?
Đàn én có còn nghiêng cánh đậu
Hay hoa tàn héo, én sang sông ?!
 *
Bàn thờ mẹ có bày hương khói ?
Cặp bánh chưng xanh, chậu quất vàng...
Túi mẹ có còn phong giấy đỏ
Mừng con thêm tuổi lúc xuân sang ?
Hay là tất cả đều hư mục
Trong lớp sơn tô, lớp vỏ màu
Khẩu hiệu chói loà, che ý thức
Đủ hình,đủ kiểu mị lừa nhau ?
*
Bao năm viễn xứ, đêm trừ tịch

Con khóc cùng thơ "Hổ Nhớ Rừng"
Mẹ cúng Giao Thừa, giờ phút ấy
Thần giao cách cảm có rưng rưng ...?
 *
Từ con mấy chục năm xa nước
Thương mẹ chờ mong đã mỏi mòn
Những kẻ ra đi vì hận nước
Biết còn bao nhỉ tấm lòng son ?
*
Mẹ ơi, đừng trách bày gian hiểm
Mê cái hư danh bán rẻ hồn
Ôm bả tiền tài, quăng đạo nghĩa
Học đòi phản bội cả quê hương!
 *
Cũng may, còn những lòng son sắt
Tổ quốc muôn đời ở trái tim
Mẹ có nghe không hồn nước gọi
Và người sẽ tỉnh giấc oan khiên!
 *
Một ngày mẹ ạ, không xa nữa
Cờ sẽ vàng bay khắp núi sông
Con mẹ sẽ về bên cạnh mẹ
Mùa Xuân vì thế, đẹp vô cùng!
Ngô Minh Hằng

CÀNH ĐÀO NĂM TRƯỚC NĂM SAU - Thơ Nghiêu Minh


Cành đào năm trước cực xinh
Năm nay lại nở phiêu linh cội nguồn
Ta còn một chuỗi vô thường
Hẹn nhau ở cuối chặng đường chiêm bao

Hoa đào năm trước năm sau
Giờ trong thế tục chào nhau thật lành
Có em đứng ngắm đầu cành
Tôi như con bướm xuân xanh bên người

Cuối cùng rồi cũng qua năm
Ngày đi sẽ vội trong tầm thời gian
Hóa thân mấy kiếp lộn hàng
Lại về chốn cũ đào hang dấu mình

NGHIÊU MINH

Thứ Hai, 23 tháng 2, 2015

Thơ Gởi Em Ngày Tết - Thơ Bích Xuân

Thơ gởi em ngày Tết  Bích XuânMột mùa xuân nữa trở về đâySông Seine gợn sóng dưới sương mâyĐèn hoa rực rỡ bên cung điệnÂm thầm đếm bước chân sang đâyÊm ả trong lòng tôi nâng niuHôm qua nhận thư em thân yêuEm tôi vẫn viết câu hy vọngChị nhé! về quê ngắm thuỷ triều…Em viết: Tháng ba về nhà chồngTình yên hạnh phúc đã “niêm phong”Môi hồng mái tóc em bỗng mịnVà mắt xanh thêm chút tình nồngHoa lay dưới lá cây nghiêng nghiêngNhững đôi nam nữ tuổi hoa niênNắm tay đi lễ xin lộc tếtGió mùa xuân nhẹ cảnh thiên nhiênSuốt cả đêm qua tôi mơ màngNhớ xưa đón tết pháo nổ vangCùng em lên xóm trên xem hộiKèn trống ầm ì đón xuân sangMùa xuân xao xuyến lại từng cơnCảnh tết quê hương rộn ràng hơnHoa mai chị ướp hương trên lụaGơi nhớ cùng em lúc giận hờn Bên đó bên đây nhung nhớ nhiềuThư gởi lại em một buổi chiềuNgày xưa chị vẫn trong dĩ vãngHình dáng em thơ nét diễm kiềuBuổi sáng hôm nay quảng lang thang Hình như chị đến cuối mương làngSau lưng đường phố là đô thịXác pháo ngược chiều bay rơi ngangPa-ris ngày tết chị dạo chơiQuê hương xứ Quảng em tôi ơi…Đào, mai, từng nhánh thơm hương mớiChị thấy em cười tươi khắp nơi…Bích Xuân

Một mùa xuân nữa trở về đây
Sông Seine gợn sóng dưới sương mây
Đèn hoa rực rỡ bên cung điện
Âm thầm đếm bước chân sang đây

Êm ả trong lòng tôi nâng niu
Hôm qua nhận thư em thân yêu
Em tôi vẫn viết câu hy vọng
Chị nhé! về quê ngắm thuỷ triều…

Em viết: Tháng ba về nhà chồng
Tình yên hạnh phúc đã “niêm phong”
Môi hồng mái tóc em bỗng mịn
Và mắt xanh thêm chút tình nồng

Hoa lay dưới lá cây nghiêng nghiêng
Những đôi nam nữ tuổi hoa niên
Nắm tay đi lễ xin lộc tết
Gió mùa xuân nhẹ cảnh thiên nhiên

Suốt cả đêm qua tôi mơ màng
Nhớ xưa đón tết pháo nổ vang
Cùng em lên xóm trên xem hội
Kèn trống ầm ì đón xuân sang

Mùa xuân xao xuyến lại từng cơn
Cảnh tết quê hương rộn ràng hơn
Hoa mai chị ướp hương trên lụa
Gơi nhớ cùng em lúc giận hờn

Bên đó bên đây nhung nhớ nhiều
Thư gởi lại em một buổi chiều
Ngày xưa chị vẫn trong dĩ vãng
Hình dáng em thơ nét diễm kiều

Buổi sáng hôm nay quảng lang thang
Hình như chị đến cuối mương làng
Sau lưng đường phố là đô thị
Xác pháo ngược chiều bay rơi ngang

Pa-ris ngày tết chị dạo chơi
Quê hương xứ Quảng em tôi ơi…
Đào, mai, từng nhánh thơm hương mới
Chị thấy em cười tươi khắp nơi…

Bích Xuân.

Có Kịp Giấc Xuân - Thơ Phạm Thị Minh Hưng


Âm thầm lặng lẽ ngóng trông ai
Trời đêm lạnh lẽo gió hiên ngoài 
Chờ đợi ai lòng hoài ước mộng
Nến đỏ rượu hồng với nhớ nhung!

Mùa đông giá rét sắt se lòng
Sao trời ẩn khuất thiếu trăng trong
Khung cửa hững hờ đầy sương phủ
Hồng hoa trước gió cánh rưng rưng...

Có nhớ gì không lời hẹn xưa
Mùa thương ngày cũ đã xa mờ
Xuân hạ thu đông buồn tuyết đổ
Muộn màng - Tình đã chẳng như mơ!

Mùa xuân đang đến thoáng bâng khuâng
Gió khuya xào xạc ngỡ bước chân
Người yêu xa vắng hoài trông ngóng
Tình hỡi có về kịp giấc Xuân?

Phạm Thị Minh-Hưng

Chùm thơ Đông hương Tôn Nữ

XIN ĐỂ TÔI YÊN


nếu ai hỏi hôm nay có buồn vui
tôi trả lời, đừng đợi chờ tôi nói
tôi buồn lắm, nên mưa về khép kín
cả trong tôi và cả nắng u hoài
 *
nêú ai hỏi tại sao tôi trầm lặng
tôi nhớ ai , nào ai có nhớ tôi
tiếng ngày đi âm thầm cạnh chỗ ngồi
tôi lỡ để giọt còn theo giọt mất
 *
nếu ai hỏi sao đêm hay thao thức
nhìn bóng mình trên tường vắng quạnh hiu
nói làm sao mình giờ cũng tiêu điều
như băng gíá rụng trên tim từng mảng
 *
nếu ai hỏi, môi làm nư, câm nín
chuyện tình mình như đồng cỏ mùa Thu
mùa gặt qua, rơm rạ khóc mắt mù
và tôi chỉ là nhịp tim vừa giãy chết
đht
 

HUẾ XA RỒI, MAI NHỚ VỀ EM NHÉ



em xa Huế, vẫy tay từ tạ bạn
tháng mùa Hè, hoa đỏ rụng trên vai
phượng hồng ơi, ta nước mắt lăn dài
lòng chĩu nặng mai này đầy thương nhớ 
*
em xa Huế, trời mây như hờn dỗi
ngôi trường già bàn ghế lạnh, mồ côi
tấm bảng đen, phấn trắng sẽ ai chùi
đi mà nhớ để lại môi vị mặn
*
em xa Huế, giòng hương trôi trầm lặng
chiều qua sông, ai vọc nước trêu người
nón lá chừ bài thơ bỗng chơi vơi
quên tà áo lang thang quần tay gió
*
em xa Huế, chợ Đông Ba buổi sớm
ai hay ngồi bên dãy quán chè xôi
bánh bèo ngon, nước mắm hít hà cay
thèm một dĩa chả tôm, cơm Âm Phủ
*
em xa Huế, đường xưa anh quên kể
tháng mùa phùn, tơi lá cóng hai tay
đàn Nam Giao, con dốc ngó lên dài
em hỏi nhỏ anh: - mần răng leo tới
*
em xa Huế, rồi khi mô trở lại
rừng Thiên An sim tím hé môi cười
bóng gót hài ngày nớ có em tôi
khuynh diệp lá ngủ dài trên cỏ úa
 *
em xa Huế, vườn Ôn xưa còn đó
chuyến đò qua Thừa Phủ hẹn Văn Lâu
nét mi xinh dưới ánh mặt trời chiều
e thẹn khẽ long lanh vài hạt nắng
 *
em xa Huế, để sầu cho Bến Ngự
vọng cuối ngày Thiên Mụ đổ chuông ngân
Đêm về khuya, trường Tiền đứng âm thầm
em về nhé, một lần ...anh mong lắm!
 
đông hương tôn nữ

Thứ Sáu, 20 tháng 2, 2015

Chúc Mừng Năm Mới - Thơ Ngọc Bích


Xin cảm tạ những người nghệ sĩ
Đón Xuân về nghiệp dĩ vấn vương
Nguyễn Du còn tập Đọan trường.
Đông Tây Kim Cổ sắc hương hiện về

Ôi là ngọn bút đam mê
Thời gian một giải đi về chiêm bao
Dù cho tóc bạc cách nào
Nỗi lòng vẫn cứ ngọt ngào thiết tha

Nòi tình, cốt nhạc chúng ta
Văn, thơ, họa sĩ cùng là thi nhân
Cho nên cứ mỗi mùa Xuân 
Người nghệ sĩ vẫn hiến dâng cho đời

Đem tinh hoa của đất trời
Vói lòng chân quý xin mời tha nhân
Bạn...từ muôn nẻo xa gần 
Chúc Mừng một tách trà xuân muôn nhà

Ngọc Bích

40 Năm Xuân Viễn Xứ - Thơ Diễm Hương


Xuân đã lại về với chúng ta
Rộn ràng lời chúc, rực màu hoa
Bánh chưng, bánh tét xanh mơn mởn
Ngũ quả đầy mâm, Tết vào nhà

Xuân đến rồi đi dạ nao nao
Kỷ niệm vấn vương Tết năm nào
Tiếng pháo Giao Thừa tưng bừng nổ
Tiếng cười, tiếng nói, tiếng lao xao

Mới thoáng đà Bốn Mươi Năm qua
Đón Xuân viễn xứ, Xuân phương xa
Cũng Mai, cũng Tết, sao vẫn thiếu
Vắng Mẹ, nhớ Xuân nơi quê nhà

Biết đến bao giờ ngộ cố hương
Mẹ già mong mỏi bao năm trường
Góp mùa Xuân lại trong tâm tưởng
Hẹn Mẹ một ngày Xuân Quê Hương

Diễm Hương

Một Ngày Như Mọi Ngày - Thơ Ngọc Quyên



















Một thời ta mê say
Tim hân hoan từng ngày
Lá thư tình đắm đuối
Trao ước mơ sum vầy .
Mỗi ngày ta mê mải
Ngắm hoàng hôn dần phai
Đêm nguyệt cầm trải mộng
Gởi gió khúc đàn say .
Một ngày thôi im tiếng
Khối tình tan thành mây
Bay qua vùng tiếc nuối 
Mang nhớ nhung vơi đầy .
Một ngày xuân chẳng tới
Tiếng chim hót ngậm ngùi
Hoa tàn đêm tăm tối
Đóa hương quỳnh xa xôi .
Một lời sao không nói
Âm thầm cho lệ rơi
Rồi từng đêm trăn trối
Giấc mơ tình chưa vơi .
Một ngày như mọi ngày
Dẫu mùa xuân có vội
Tàn phai trong tim người
Vẫn tình ơi khôn nguôi !
Ngọc Quyên
(Giao thừa năm Ất Mùi)