Thứ Bảy, 31 tháng 10, 2015

TÍM CẢ CÂU THỀ - Thơ Như Thương

alt



Bằng lăng tím quãng đường xưa
Áo em tím cả ngõ đưa em về
Tình ơi tím một câu thề
Dấu trong tà lụa, vai kề vai ngoan
Tóc ai bay lộng chiều tàn
Ta, vần thơ dại nhuộm vàng hoàng hôn
Ừ, em của Huế ngọ môn
Ngắm em từ độ bên cồn còn sương
Từ long lanh sợi nắng vương
Nghe trong hơi thở em hương hoa thầm
Chiều phai trăng của nguyệt cầm
Dáng em vẫn tím nét trầm bằng lăng
Em là hương sắc nốt thăng
Ta cung nghinh thỉnh tơ giăng tơ tình
Buộc chi vào mối vô hình
Mà trăm năm sẽ dặm nghìn có nhau


Như Thương

EM KHĂN QUÀNG ÁO MỎNG TÂY NINH - Thơ Linh Phương


Nắng cháy Tây Ninh ta bỗng nhớ
Em xưa mười sáu tuổi tròn trăng
Mắt long lanh theo cùng sợi khói...
Mấy dặm sơn khê biệt ngút ngàn

Bốn mươi năm trước đi đánh trận
Đóng quân heo hút miệt Gò Chùa
Tóc xỏa ngang vai đôi bờ mộng
Tình chớm thơm nồng môi ngọt- chua

Ta yêu tiếng trống trường Hiếu Thiện
Áo dài bay trắng ngõ em về
Ta thương giọng hát sầu miên viễn
“ Trên bốn vùng chiến thuật “ (*) mù mê

Vàm Cỏ Đông mưa chiều tháng chín
Đưa em qua đó ghé Hòa Thành
Bầy chim sẻ thẫn thờ bịn rịn
Chớp vội mi nhìn sông rất xanh

Chợt thấy Cẩm Giang trời đỏ lửa
Giã từ em ta lại lên đường
Bốn mươi năm trước không còn nữa
Sau ngày thua cuộc mất Sài Gòn

Sáng nay buồn giở ngăn ký ức
Hình như ta thầm khóc một mình
Hình như có chút gì xa khuất
Em khăn quàng áo mỏng Tây Ninh

Linh Phương

Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2015

THU SẦU VƯƠNG - Thơ Phạm Thị Minh-Hưng


Thu có vương buồn đôi mắt em,
Tháng mười mưa mãi mưa triền miên
Em ngồi tựa cửa chiều hoang vắng
Có đợi ai, gió rít ngoài hiên?

Thu về vương sầu đôi môi ngoan
Bâng khuâng gom góp lá thu vàng
Nuối tiếc thuở tình xanh áo trắng
Tình đẹp lung linh vạn ánh trăng 

Em dấu trong tim nỗi mong chờ
Tình xa mong nhớ chẳng hẹn hò
Giấc mơ em vẫn còn vương vấn
Đong  đếm người ơi những hững hờ!

Nhớ cánh hoa xưa cài tóc ngoan
Hoàng hôn bàng bạc nắng hoe vàng
Nhìn áng mây bay chiều gió thoảng
Có biết tình thu sầu mênh mang?

Phạm Thị Minh-Hưng
SaiGon-24/10/2015.

Sinh Nhật Hai Chín Mười - Thơ Mây Tím


Sinh nhật hai chín mười 
Nhìn gương em mĩm cười 
Oh hôm nay thêm tuổi 
Thêm ngày mới với đời 

Xin Cám Tạ Mẹ Cha
Ơi Biển Trời bao la 
Ơn Sinh Thành Dưỡng Dục 
NGƯỜI đã sinh ra ta 

Hôm nay mừng Sinh Nhật 
Ước bên MẸ đòi quà 
Nhớ CHA cầm tay dắt 
Bố Mẹ ơi Nhớ Nhà! 

Sinh Nhật Hai Chín Tháng Mười 
Những chiếc lá vàng rụng rỏi 
Vịt con của Bố Mẹ 
Vui Ngày Mới với đời ...

Arna 29.10.15
Mây Tím (MM )

KỶ VẬT LÀ THỦ THỈ - Thơ Đônghương Tônnữ



đêm sương xuống như bức màn đặc quánh 
tôi tìm tôi qua hình ảnh xưa nào 
trên cỏ ướt, dấu chân người in bóng 
giọt sa buồn sau đồng tử lao xao 
tôi hoài người, kỷ vật là thủ thỉ 
với tấm hình ngày ly biệt trao nhau 
đã bao năm ảnh mất màu tri kỷ 
còn lại chăng ngờ ngợ giấc chiêm bao 
quên không nhớ nên ước mơ thiêm thiếp 
giữa buồn buồn, chăn chiếu là hư vô 
ru thật khẽ lời thơ đêm hồ điệp 
anh với tôi tiền kiếp một bài thơ 
sương đêm nay buông lơi từng sợi nhỏ 
sợi tương tư quấn gió vượt lên rừng 
muốn tìm lại dấu bụi hồng của thuở 
hay bồng bềnh lên mây ngắm yêu thương 
vẫn là cơn mơ chìm sâu đáy mắt 
thà một lần cho lệ nở thành hoa 
gắn xiêm y trái tim làm di vật 
của lời hẹn hò xưa đã âm ba 

đônghươngtônnữ

Thứ Tư, 28 tháng 10, 2015

Chùm Thơ Tình Ý Nga


LÁ ME BAY VÀO… THƠ
*
Cảm tác nhân đọc: 
“TÂN ĐỊNH, DAKAO” của trưởng HĐ TRẦN ĐÌNH PHƯỚC

ĐƯỜNG VỀ HẬU GIANG - Tho Dư Thị Diễm Buồn


Từ Sài Gòn xuôi về miền Lục Tỉnh
Vườn mênh mông hoa trái trĩu quằn cây
Cô bán hàng rám nắng má hây hây
Trên vai mỏng mâm dứa thơm Bến Lức


Hành khách đông trưa hè càng oi bức
Xe chạy đều, gió ào ạt tạt ngang
Gói cốm chuồi trắng dẻo chợ Long An
Thơm sầu riêng, béo dừa, dòn đậu phọng


Đám mạ xanh rạp theo chiều gió lộng
Bầy chuồn chuồn săn muỗi dọc bờ mương
Xe tạm dừng nghỉ tạm bến Trung Lương
Mận hồng đào, mía ghim cùng kẹo chuối…


Qua Sầm Giang lòng buồn thương tiếc nuối
Chiến công xưa hiển hách dễ nào quên
Cái Bè, Cai Lậy… chiến sử ghi tên
Bao ân nghĩa dành cho người lính chiến


Đồng Tháp Mười, rực khung trời kỷ niệm
Quê ngoại nghèo, tang tóc bởi đao binh
Mong người dân được nếp sống an bình
Bã danh lợi vẫn không hề vướng bận


Xe dừng lại chờ qua đò Mỹ Thuận
Cam, mít, xoài, ổi xá lỵ chín cây
Thịt nướng, tôm càng, cá chẻm, chim quay…
Vùng Châu Thổ, món ăn ngon thơm phức


Bờ Cữu Long bông ô môi tím rực
Dịu gió hiền, mát rượi nước phù sa
Ghe thương hồ xuôi ngược sóng giang hà
Rẽ sang phải, đường đi về Sa Đéc…


Ngày quang đãng hay bão bùng sấm sét
Đêm trăng trong hay chiều tối mưa rơi
Qua Vĩnh Long khách nhớ mận da người
Nha Mân đó, nem chua còn hương vị!


Bạn tôi thất tình học làm thi sĩ
Thơ khen Thiền Đức, thích chợ Trường An
Đìa ấu xanh nằm dọc lộ Ba Càng
Em Vĩnh Bình, học trường Tống Phước Hiệp


Qua Cái Vồn, bắc Cần Thơ nối tiếp
Tiếng động cơ dòn nổ ở phi trường
Nhớ mãi những chiều đưa đón người thương
Sau phi vụ, Đại Bàng về Trà Nóc


Đoàn Thị Điểm, ôi thuở còn đi học
Phan Thanh Giản trước lớp sóng phế hưng
Vẫn hiên ngang như cây đứng giữa rừng
Cho đất nước những thanh niên ưu tú


Nhãn Bạc Liêu, cá duồng mùa nước lũ
Gạo nàng hương phơi trắng chợ Sóc Trăng
Tới Cà Mau rừng tràm đước bạc ngàn
Dấu binh lửa vùng vị Thanh, Cờ Đỏ…


Bến Năng Gù, đò đưa qua thôn nhỏ
Dân trường trai không xem nặng lợi danh
Trồng trọt, ruộng nương hướng đạo tâm lành
Làng Hòa Hảo ngân vang hồi kinh kệ


Vận nước nổi trôi, trần gian dâu bể
Sấm giảng truyền, Thánh Địa tiếng chuông ngân
Lấy đức ở đời bể ải trầm luân...
Kinh “Báo Tứ Ân” ấm lòng nhân thế


Đây dòng An Giang, Thất Sơn ngạo nghễ
Trái cây mười tám, một chục đủ đầu
Nắng miền Nam hong mượt lãnh Tân Châu
Bến Tre đó, nước dừa tươi mát lịm


Chùa Vĩnh Tràng, Mỹ Tho còn vang tiếng
Hải sản ngon... Vàm Láng biển Gò Công
Trái sê-ri chính mọng chợ Hòa Đồng
Ghế đá công viên... nỗi niềm lưu luyến


Mộc Hóa giặc cày, pháo bừa Chương Thiện
Em Hà Tiên tóc chải lược đồi mồi
Đến Hòn Chông nghe sóng vỗ chơi vơi
Ra Hòn Trẹm nhớ bóng người tu nữ


Cao Lãnh, Cà Mau… chạnh lòng cô lữ
Phiêu bạc chân trời, gan ruột héo hon
Cố hương ơi, ta vẫn đợi mõi mòn...
Ngày trở lại để nguôi lòng thương nhớ.


 Th Dim Bun

Email: dtdbuon@hotmail.com
ĐT: (530)822 5622

Niềm Nhớ Chiều Thu Mưa - Thơ Tiểu Vũ Vi

 

Em vuốt giọt thu lăn trên ô cửa
Phố mù trắng mưa như lũ kéo về
Nỗi nhớ trở giông nghe mùa thổn thức
Giữa chiều ngập gió lặng hồn tái tê

Tóc xỏa sợi dài ủ thơm tình nhớ
Mưa tuôn ngập lối róc rách bên thềm
Bong bóng vỡ trôi xuôi dòng kỷ niệm
Em xa người góc phố cũng buồn tênh

Lạc phía không anh bốn bề trống vắng
Thu hanh hao khắc khoải buốt vai gầy
Lẻ loi mình em chìm nơi khoảng lặng
Lệ tương tư đẫm ướt bờ mi cay

Ray rứt cõi lòng niềm đau chạm khẽ
Vỹ cầm độc thoại rót những nốt trầm
Ký ức ngã ngiêng trái sầu rơi rụng
Tháng mười rét ngọt lạnh cả triều âm

Vẽ họa hình anh từ trong hồi tuởng
Nét yêu thương còn đó ấm cho vừa
Dung mạo người trên gương nguyên chấm phá
Vụn về tay cọ nồng những hơi mưa

Em nhốt mình phong kín trong nỗi nhớ
Bụi thời gian mười năm chẳng xóa nhòa
Mưa mịt mù như tình em sâu đậm
Gió về quấn quít đan giấc mơ hoa...


PTMCalt

Tiểu Vũ Vi
03/10/2015 

Thứ Hai, 26 tháng 10, 2015

MƯA ĐẦU MÙA - Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương


Thời tiết hôm nay trời nhiều mưa,
Từ buổi sáng trời đã âm u,
Mây giận hờn ai mà dấu mặt,
Giọt ngắn giọt dài mưa đầu mùa.
 
Mưa lạnh lùng nhỏ xuống vườn tôi,
Làm ướt chiếc chuông gió mất rồi,
Tôi nghe chuông gió buông tiếng khóc,
Cơn gió theo về cùng mưa rơi.
 
Tôi với chuông gió là tình thân,
Những lúc trời mưa lúc nắng lên,
Thả vào hồn tôi muôn âm điệu,
Kể chuyện tâm tình cuả thế gian.
 
Mưa ướt đẫm những cây hoa hồng,
Hình như mưa và hoa thì thầm,
Từ đất trời đôi ta hạnh ngộ,
Từ kiếp nào em đã yêu anh.
 
Mưa hôn lên những ngọn cỏ xanh,
Giọt mưa tha thiết như tình nhân,
Từ mùa Thu mưa đã tìm đến,
Từ mùa nào anh đã tìm em.
 
Cơn mưa làm ướt phố chiều nay,
Phố sẽ buồn vắng cánh chim bay,
Mưa  hẹn hò ai đường xuôi ngược,
Mà ướt người về trong lẻ loi.
 
Mưa rả rích cho đến suốt đêm,
Có ai nằm đếm giọt mưa không,
Có tôi nằm nghe mưa thao thức,
Mưa sẽ vào trong giấc ngủ quên
Nguyễn Thị Thanh Dương.
( Một ngày rất mưa, October, 23, 2015)

Cõi Tạm - Thơ Phx Hoài Hương



Cõi trần thế chỉ là cõi tạm,
Kiếp nhân sinh thì tựa áng mây trôi.
Mới sinh ra đã khóc tiếng chào đời.
Khi lià thế cũng lệ rơi khoé mắt.
 
Công Sinh dưỡng,,vỗ về chăm sóc.
Từ oe oe cho đến lúc trưởng thành.
Khi có trí khôn lại đến chốn học đàng,
Từ bập bẹ đến thành toàn, bao vất vả?
 
Ôi 1 quãng đường trần,
mấy mươi năm hối hả,
Gần hết cuộc đời, há dễ mấy ai xuông?
Rồi lại lăn thân vào chốn thương trường,
Mà xã hội là vở tuồng bất tận.
 
Mất, được, thắng,thua, trải mấy hối lận đận?
Bả công danh như phấn thổ mà thôi.
1 năm,10 năm,100 năm ?
cũng chỉ 1 kiếp người.
Ăn được mấy?cần no thôi, đủ bữa.
 
Chén đất,đũa tre? Mâm vàng,dĩa ngọc?
Hay muối dưa,cơm hẩm khác chi nhau.
Vì cuộc đời mấy ai khỏi thương đau.
Đâu có lẽ người giàu không phải khóc?
  
Đâu có lẽ cao sang không bạc tóc?
Không ốm đau, không chết chóc,tai ương?
Giàu cách mấy,
chết cũng thành xương trắng.
Danh có cao cũng thành đống tro tàn.
 
Thế cho nên thân ở chốn trần gian,
Những đau khổ, huy hoàng ta đang có,
Là ta tạm vay, hay là ta đang trả?
Nào giữ được gì? tất cả hoá ra không.
 
Không xác thân,không lâu đài,danh vọng,
Chỉ nắm xương tàn dưới lòng đất vô tri.
Sống trăm năm phỏng được ích lợi chi?
Bể khổ không muốn dời đi?
sao còn mong níu lại?
 
Thôi thì thôi,!
Sống hay không chẳng có gì phiền toái,
Ta đi rồi,Thế giới vẫn y nguyên.
Yêu thương,hận thù,đoạn trường,cay đắng
Cũng vẫn hoài sóng trước nối sóng sau.
 
Cũng vẫn hoài, tranh đấu với khổ đau.
Thì Cõi Tạm dãi dẫu,không luyến tiếc.
Có 1 điều ,1 điều nên tha thiết,
Hãy để  lại  đời một chút nghĩa nhân thơm.
 

Phx.Hoài Hương.