Chủ Nhật, 31 tháng 1, 2016

ƯỚC MƠ - Thơ Song Châu Diễm Ngọc Nhân




Có phải em là mây đấy không
Cho ta ngơ ngẩn dáng em hồng ?
Ước gì em ạ, ta là núi
Núi đứng chờ mây dẫu tiết Đông
Có phải em là gió viễn khơi

Cho ta tóc rối đứng bên trời ?
Lòng ta là nước, hồn ta sóng
Đợi gió em về reo tiếng vui
Có phải em, vầng trăng thiết tha

Cho ta say đắm cảnh thiên hà ?
Ước gì vớt được vầng trăng ngọc
Để mãi trăng vàng - trăng của ta !
Có phải em là thơ thất ngôn

Cho ta thi tứ dậy trong hồn ?
Ôi, ta mà được là thi sĩ
Em với thơ sầu sẽ ngát hương !
Có phải em là nắng tháng Hai

Cho ta mộng luyến nét trang đài ?
Để ta níu lại vòng quay đất
Ôm chặt xuân hồng kẻo nắng phai !
Và chẳng bao giờ quên tháng Tư

Nên thơ đau đớn mỗi ngôn từ
Vươn vai, ta ước ta Phù Đổng
Gột vết tâm thương, rửa quốc thù
   
Song Châu Diễm Ngọc Nhân

Thứ Bảy, 30 tháng 1, 2016

HOA XUÂN - Thơ Phạm Thị Minh Hưng


 Kìa đóa hoa cười đón gió Xuân,
 Nhẹ bay bay tà áo giai nhân,
 Rạng ngời trong nắng khoe hương sắc,
 Lòng vui chan chứa tiếng chuông ngân.

 Nàng Xuân tuyệt sắc sẽ qua đây,  
 Gieo rắc ngàn hoa mạch sống đầy,
 Cành biếc lá xanh mơn mởn nụ,
 Tình Xuân ngây ngất thoáng men say.

  Chợ Hoa bầy bán rộn ràng vui,
  Muôn màu sắc thắm lá xanh tươi,
  Nắng Xuân ấm áp tô ngày mới,
  Bừng lên sức sống Xuân rạng ngời...

 Đây những cành Mai Cúc rực vàng,
 Bên màu hồng nhạt nụ Đào phai,
 Ô kìa, Lan tỏa hương thơm ngát,
 Xanh vàng đỏ tím thắm lòng ai!

  Trời trong gió nhẹ lá đong đưa,
  Hoa ngát hương tình thỏa ước mơ,
  Thanh tân thiếu nữ khoe mầu áo,
  Em nhỏ vui mừng: “...Tết đến chưa…?”

 Phạm thị Minh Hưng

TẾT NHỚ NHÀ - Thơ Bình Dương Nguyễn Thị Ngoan




Kính tặng đồng hương Bình Dương
( Thủ Dầu Một )

Tết nầy là Tết hai mươi
Bỏ quê, bỏ xứ, làm người tha hương
Nhớ sao là nhớ con đường
Sớm, trưa hai buổi đến trường thong dong
Nhớ sao là nhớ lạch sông
Nhấp hang đọt móp câu còng bắt cua
Nhớ sao là nhớ kiểng chùa
Theo bà lạy Phật mỗi mùa Vu Lan
Nhớ sao nhớ miểu Thành Hoàng
Qua sân dở nón, đi ngang cúi đầu
Nhớ sao là nhớ cây cầu
Thi đi thanh sắt, bạn nào qua nhanh
Nhớ sao là nhớ sân banh
Vạch rào chui lén xem anh trỗ tài
Nhớ sao là nhớ đường dài
Đánh đu xe ngựa sút tay lát mình
Nhớ sao là nhớ sân Đình
Rộn ràng dao thớt vang inh trống chầu
Nhớ nhất là nhớ gốc Dầu
Một mình đứng Thủ tuyến đầu vang danh
Nhớ sao nhớ ngả ba Thành
Giang san cẩm tú riêng dành Quan to
Nhớ sao nhớ Dốc Ông Cò
Quanh năm rợp bóng cho trò nằm mơ
Nhớ sao là nhớ Nhà Thờ
Chuông vang Lò Chén, bòng rờ Nhà Thương
Nhớ sao là nhớ Xóm Mương
Mội trong nước mát cội nguồn hàng bông
Nhớ hoài cầu Thầy Năm Trong
Nhớ Đình Bà Lụa cúng ông vía Thần
Dầu Tiếng cao su bạt ngàn
Lộc Ninh, Hớn Quản ngập tràn thổ dân
Nhớ sao là nhớ vườn măng
Cầu Ngang tố nữ, Bình Nhâm dâu hiền
Bèo bì danh tiếng Mỹ Liên
Hột điều Bình Phước ăn ghiền quên thôi
Nhớ sao là nhớ triền đồi
Xim chua, mua ngọt tím môi còn thèm
Lái Thiêu vẫn sống vì nem
Thịt kho dưa giá kiệu kèm quên no
Nhớ sao là nhớ Bến Đò
Lao xao Chợ Cá dặn dò đón đưa
Làm sao quên được quê xưa
Nửa vòng trái đất như vừa gang tay
Dẫu ăn cơm Tàu ở nhà Tây
Đi xe mác Mỹ, dạ nầy Bình Dương
Lòng thành nhân nguyện trời thương
Tiêu ma, diệt quỷ thẳng đường thăm quê

Bình Dương
Nguyễn Thị Ngoan

Thứ Năm, 28 tháng 1, 2016

Tĩnh Tâm Xa chốn bụi hồng - Thơ Ngô Đình Chương & Hồ Công Tâm



Tĩnh Tâm

Đừng thôi, bàn chuyện tử sanh
Chú tâm tĩnh tọa, an bình, mỉm chi
Đến rồi ắt hẳn phải đi
Có không, không có, mắc gì có, không
Nhục thân là khối bụi hồng
Nửa tu, nửa vọng, mãi trong ta bà

Ngô Đình Chương
28-1-2016

[2]

Xa chốn bụi hồng

Bỏ qua bên cuộc tử sinh
Tu tâm dưỡng tánh an bình khó chi
Đi hay ở   ở hay đi
Không không sắc sắc   sá gì sắc không
Một mai xa chốn bụi hồng
Bận lòng chi chuyện đàn ông đàn bà

Hồ Công Tâm

28-1-2016

SÔNG NÀO - Thơ đônghươngtônnữ



sông nào giòng nước mắt tôi 
ngược xuôi rong ruỗi , giòng trôi lên ngàn 
có điên mới dụ được giòng 
nước cuồng dậy sóng tâm hồn tha nhân 
trôi về xứ sở biển hồng 
mang theo chiếc bóng nửa hồn của Thơ 
mong manh ở tuổi trầm phù 
gia tài vỏ vẹn một tờ chúc thư 
gõ từ một tối tình si 
chia tôi một nửa , phần dư Thơ dành 
cho mai tịnh giữa khung tranh 
còn nguyên hương vị lung linh ý lời 
sông về kể chuyện Rừng ơi 
kể hồn sỏi đá rứt ray nhớ người 
khắc tên hai đứa anh - tôi 
trên da thông rạch vết thời gian đau 
sông này đón sóng về đâu 
à ! Sông Trăng đó chảy vào đôi tim 

đônghươngtônnữ

Nhớ quê hương - chào năm mới 2016 - Tho Thiên Kim DLB


Xin viết lên đây, gửi tâm tình
Từ nơi cùng tận của tâm linh 
Một năm đang hết, tờ lịch cuối
Ngẩn ngơ tính lại chuyện quanh mình 

Đất nước xa xăm, lòng vọng tưởng  
Nỗi đau thân phận của quê hương
Đồng bào ruột thịt đang nhẫn nhịn
Quốc hận tràn lòng: Nỗi đau thương

Niềm đau nào hơn giải Non Sông  
Sẽ vào tay Hán kẻ thù chung
Ngàn xưa lịch sử còn ghi chép
Chiến công hiển hách của Cha Ông

Cháu con Chiêu Thống bán nước non 
Trung hiếu tiết nghĩa không vuông tròn
Bầy đoàn tham ác là đảng cộng 
Di sản Hồ trồng một lũ con

Số phận quê hương quá nghẹt ngòi  
Đau thương nghiệt ngã chẳng yên vui
Cộng đưa mệnh nước vào tăm tối 
Giang sơn nhỏ lại, máu xương rơi!

Tổ Quốc hưng vong, ai hữu trách? 
Người yêu nước, như lá thu xanh
Hiếm hoi tráng sĩ mài gươm sắc
Vô cảm đầy như lá úa vàng!

Cứu nước đi thôi, hỡi chúng ta 
Việt Nam đang trong cơn đại họa
Quốc Nội giải cộng giữ nước nhà
Hải Ngoại yểm trợ hết lòng ta

Năm mới đến rồi trước thềm nhà
Đón Ngày mới đến, lòng thiết tha
Chúc Việt Nam hồi sinh năm tới
Chúc người người thư thái an hoà...


Thứ Hai, 25 tháng 1, 2016

XUÂN XA QUÊ - Tho Chu Tất Tiến




Từ thuở lưu vong, vẫn nhớ Xuân
Quê nhà, năm ấy, ánh phong vân
Ngập tràn đường phố, người nô nức
Quần áo xênh xang, xem múa Lân

Bụi trúc lao xao mừng gió mới
Mai, Đào khoe sắc đón Xuân tươi
Thiếu nữ rộn ràng như cổ tích
Tim ai đập mãi điệu yêu người

Ông lão cũng cười khoe răng héo
Kể chuyện Bánh Chưng bên lửa reo
Lũ trẻ xôn xao tràng pháo chuột
Chân giầy còn mới muốn đi vèo

Hàng xóm có một đôi mắt ai
Thẹn thùng khẽ khép hàng mi dài
Khi thấy chàng trai nhìn thăm thẳm
Đỏ hồng đôi má, bước như say.

Mộng nở trên cành hoa muôn vẻ
Nhạc Xuân nhẩy múa lời chân quê
Để gió đưa hoa về khắp chốn
Không trung run rẩy những ước thề

Và, thế đã bao nhiêu năm nhỉ?
Ta vẫn mang mang một điều gì
Hình như vẫn lệ trong đôi mắt?
Từ khi quay quắt bước chân đi…

Chu Tất Tiến

NƯỚC MẮT CÔ PHỤ - Thơ Thu Tâm


Nước mắt đầm đìa em khóc ai,
Giữa sân khấu nhỏ, lệ tuôn dài...
Người đông, với ánh đèn soi sáng,
Soi được lòng em, đang nhập vai ?!
Nước mắt dành riêng cho phận lẻ,
Cũng dành để tặng kẻ tù sai.
Dắt con thơ vượt rừng, băng núi,
Tìm gặp chàng, tàn sức nặng vai.
Nhìn anh quỳ lết, thân run rẩy,
Tơi tả héo gầy, áo rách vai
Em như chết lặng, hồn đông cứng,
Có phải chồng em, hay một ai ?
Còn đâu dũng tướng ngày xưa nữa,
Chúng đã chôn vùi bóng hổ oai!
Giặc về gieo cảnh buồn tang tóc,
Có phải quê mình, kiếp nạn tai?
Tiếng tên Cộng Sản vang lồng lộng,
Giây phút tương phùng, một vẫy tay!
Người đi kẻ ở, thôi từ giã, 
Tiếng dặn dò chưa kịp đến tai!
Vài mươi phút gặp, cùng quay gót,
Quay mặt để nghe tiếng thở dài... 
Hổ thiêng bị nạn cùm, gông xiết,
Thế cuộc đổi đời nên một mai.
Quay quắt thân tàn trong cũi nhỏ,
U buồn nhìn sự đổi thay ngai!
Người trong, kẻ ngoại cùng đau xót,
Chàng đó, em đây chung nạn tai.
Đất nước mong ngày quang phục lại,
Để xem bọn cướp diễn bi hài.

NG. Thu Tâm

ANH TUỔI THÂN. - Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương.



Khi yêu nhau có ai đi xem tuổi,
Dù anh tuổi gì em vẫn yêu anh,
Yêu một người mang cung mệnh tuổi Thân,
Nên em không muốn yêu người tuổi khác.
 
Anh tuổi Thân thông minh và hoạt bát,
Ăn nói lịch thiệp vui vẻ từ tâm,
Giỏi việc đời lại giỏi cả văn chương,
Anh hào hoa làm em ghen lắm đó.
 
“Khỉ ho cò gáy”, “chim kêu vượn hú”,
Đời có lúc vắng có lúc buồn tênh,
Nhịp cầu nào đưa em đến gần anh,
Đi qua cầu khỉ chông chênh em.bước.
 
Anh tuổi Thân không “tủi thân” con giáp,
Con giáp của anh hình ảnh dễ thương,
Anh yêu đời dù có lúc gian nan,
Anh chẳng ngại ai “rung cây nhát khỉ”.
 
Mẹ bảo em lấy anh là chuốc khổ,
Tử vi tuổi Thân nhiều đoạn gập ghềnh,
Anh đa đoan công việc và ái tình,
Em sẽ bơ vơ bên lề cuộc sống.
 
Tuổi anh tuổi em tử vi không hợp,
Tuổi Thân kỵ tuổi Tỵ, Ngọ,Hợi, Dần,
Mười hai con giáp em chẳng phân vân,
Dù lấy anh cả hai cùng gian khổ.
 
Anh mệnh Thủy xung khắc em mệnh hỏa,
Chuyện phu thê bất trắc nửa đoạn đường,
Em cãi số trời đến với người thương,
Tình may rủi em sẵn sàng chấp nhận.
 
Anh tuổi Thân không tốt cung nô bộc,
Nhiều người mến anh nhưng chẳng thủy chung,
Em sẽ bên anh những bước đường cùng,
Là bạn thân là người tình tri kỷ..
 
Cùng lắng nghe bên đời nhau chuông gió,
Cùng nghịch ngợm như hai đứa trẻ thơ,
Mặt nhăn như khỉ ăn ớt lúc đùa,
Mặt trang nghiêm lúc trầm tư suy nghĩ.
. 
Em vẫn tin vào tử vi tướng số,
Em vẫn tin vào những lời mẹ khuyên,
Trên đời có nhiều tuổi  em hợp duyên,
Nhưng  người tuổi Thân em yêu qúy nhất.
 
Nguyễn Thị Thanh Dương..
( Bính Thân 2016)

ĐỌC LÁ THƯ XƯA - Thơ HUY VĂN



Đêm ngồi bó gồi chờ mau sáng
Đọc lá thư xưa, nhớ cuộc tình
Trang giấy dẫu mờ vì năm tháng
Nét chữ vẫn còn xinh...rất xinh!

Ơi Em! Nhớ những lần dạo phố
Tay trong tay.Chân bước rộn ràng
Tình trong tim. Lời trên môi thắm
Mắt lưu ly như nắng xuân sang.

Màu kỷ niệm khơi từng nỗi nhớ
Một mùa xuân thơm ngát hoa lòng
Em mảnh khảnh, áo vờn phố chợ
quyện hồn tôi vào cõi mênh mông.

Khung đời đã khép trong cuộc sống
cho bốn mùa trầm mặc hà phương
Thanh âm của ngày đêm trầm, bổng
vọng theo chân lữ thứ dặm trường.

Giữ trong tim nét xuân xanh mộng
để phố phường xưa thắm hoa cười
Đã bao năm đời nhiều biến động
đóa thanh tân vẫn rộn niềm vui.

Đọc thư xưa nhớ sao kỷ niệm
và đường hoa ngập ánh xuân quang
Ơi Em! Dẫu cùng trời, cuối biển
hương thời gian vẫn mãi ngập tràn!

HUY VĂN