Thứ Sáu, 30 tháng 6, 2017
Bướm Yêu - Thơ Trịnh Tây Ninh
Yêu
anh, em sẽ mỉm cười
từng là đôi bướm suốt đời đi rong dầu cho vất vả long đong cũng xin sát cánh xa xăm chẳng đành Yêu anh, bướm đậu trên cành lá xanh, mây trắng, mộng lành đắp xây có người thôn nữ qua đây hái bông lúa chín đắm say tình nồng
Yêu
anh, lan nở trong lòng
đem về miền núi, lên trồng chân mây bướm bay, nỗi nhớ không khuây niềm riêng chan chứa đong đầy trong tim Yêu anh, bóng nguyệt minh chìm dẫu muôn thử thách vẫn tìm về nhau ngày đêm niềm nhớ dạt dào Ô! con bướm nhỏ bay vào vườn thơ Bướm về trong giấc chiêm bao nhẹ hôn cánh mỏng xôn xao hát lời trong mơ cũng nở nụ cười mình là chồng vợ suốt đời yêu thương
Trịnh Tây Ninh
|
Đêm Giao Thừa Buồn - Thơ Phương Lan
Có
phải con về trong giấc mơ
Khiến
mẹ mừng vui mắt lệ mờ
Nhưng
đêm chưa tàn, mộng đã vỡ
Giật
mình tỉnh giấc vẫn bơ vơ
Trong ký ức phai mờ
Hình ảnh lũ cháu thơ vẫn hiện
Lòng mẹ quặn đau khi nghĩ đến
Phút cuối cùng vĩnh biệt những người thân
Sao
con không tới? dù chỉ một lần
Để
mẹ đi khỏi bận tâm ray rứt
Tự
lâu rồi mẹ vẫn hằng ao ước
Chiều
cuối năm được về mái nhà xưa
Cùng
con cháu, mẹ vui đón giao thừa
Một
lần thôi cho thoả lòng mong nhớ
Bao
năm qua mẹ vẫn ngồi tựa cửa
Chờ
mong con, mẹ thầm đếm từng giờ
Tiếng
bước chân cũng làm mẹ mừng rỡ
Rồi
thất vọng, mẹ lại buồn ngẩn ngơ
Màn
đêm buông càng tăng thêm nỗi nhớ
Hành
lang vắng hắt hiu ánh đèn mờ
Chắc
con quên những lời hẹn vu vơ?
Nhưng
mẹ nhớ nằm lòng lời con hứa
Tự
nhủ thầm cố chờ thêm chút nữa
Mẹ
chờ hoài cho tới giờ phút cuối
Những
cơn đau làm tim mẹ buốt nhói
Mẹ
rùng mình nhắm mắt tay buông xuôi
Phút
lâm chung không có lấy một người
Tiễn
đưa mẹ đi về miền chín suối
Trút
hơi tàn sau cơn dài hấp hối
Mẹ
âm thầm ra đi trong đơn côi
Quanh
mình mẹ vẫn chỉ là bóng tối
Ôi!
con cháu mẹ giờ đâu cả rồi?
Phương
Lan
Mưa Ngâu - Thơ Nguyệt-EmXưa
Mưa rơi mấy giọt tình sầu
Biển xanh khêu gợi một màu hương khô
Sông ơi biền biệt hải hồ
Trời thương cánh nhạn, ngày mô mới về?
Trăng ơi! Liễu rủ bên tê
Câu hò khoan nhặt bốn bề mây trôi
Đợi ai thuyền đã xa rồi
Chờ trăm năm vẫn nước trôi chân cầu
Về đi, tháng bảy mưa ngâu
Đem thương nhớ rãi hồn sầu thi ca
vươn tay níu ánh trăng tà
Bóng người của mộng sơn hà của mây
Về đi thơ cũ chưa phai
Nằm nghe tiếng hát lòng ai ngậm ngùi
Tà dương ôm áng mây trôi
Riêng ai ôm khối bồi hồi hong trăng
Người về trải chiếu hai hàng
Nằm nghe nương tử xề xang nhịp chùng
Đàn đêm phím đã so cùng
Rũ lòng muôn kiếp sầu chung với tình
Nguyệt-EmXưa
30/6/2017
Thứ Năm, 29 tháng 6, 2017
Thứ Tư, 28 tháng 6, 2017
SẼ CÓ MỘT NGÀY - Thơ Nguyễn Phan Ngọc An
Sẽ có một ngày ta trở lại
Núi sông hùng vĩ mượt màu xanh
Dòng thác reo vui mừng khách lạ
Muôn hoa đua nở rộ trên cành
Sẽ có một ngày tay xiết tay
Mừng mừng, tủi tủi rượu thơ say
Tàn đêm thức trắng niềm tâm sự
Thân phận ly hương những tháng ngày !
Sẽ có một ngày ta với ta
Ðồi cao vang dậy khúc hoan ca
Chim muông cầm thú cùng vui hót
Chào đón mùa xuân đẹp thái hòa …
Sẽ có một ngày bao chiến binh
Trở về đất Mẹ giữa bình minh
Thuyền xưa bến cũ giang tay đợi
Lệ đá rưng rưng khóc chuyện tình !
Chuyện tình của những kẻ ly hương
Quên mất mùa xuân chốn dặm trường
Bỏ ngỏ tim hồng nơi xứ lạnh
Nhìn nhau bỡ ngỡ tóc pha sương
Sẽ có một ngày con của Mẹ
Tìm về dòng máu chảy trong tim
Thiết tha nguồn cội bao ngăn cách
Dựng lại non sông …kiến thái bình …
nguyễn phan ngọc an
trangthongocan.blogspot.com
Thứ Ba, 27 tháng 6, 2017
THẤM ĐẪM MỘT DÒNG SÔNG - Thơ Như Thương
Hát đi tiếng hát dòng sông
Chở phù sa đỏ, chở dòng ca dao
Chở bầu sữa mẹ ngọt ngào
Ầu ơ con nước nghiêng chao đoạn đành
Nghe buồn mắt lệ vòng quanh
Nước son Tháng Sáu riêng dành cho con
Nhánh sông nghẹn lúc trăng tròn
Đến khi trăng khuyết chẳng còn mênh mông
Mặn lòng thấm đẫm khúc sông
Phù sa biền biệt trĩu lòng quê hương
Vỗ về sông nước dặm trường
Đầy vơi chẳng tiếc chỉ thương lở bồi
Đợi phù sa... sẽ về thôi
Nhớ màu son đỏ trôi xuôi dạt dào
Lục bình tím có nghẹn ngào
Có bồi hồi dạ, phương nào ngóng trông
Thứ Hai, 26 tháng 6, 2017
Chờ em, em sẽ đến - Thơ Nhạc Quách Như Nguyệt
Em sẽ đến dù trời mưa hay nắng
Dù mây mù ủ rũ hay bầu trời trong xanh
Dù sương sớm phủ che hay bão tố vây quanh
Dù gió cuốn nộ cuồng hay êm đềm lơi lả
Đông lạnh cóng hay Thu buồn tơi tả
Hè nóng bừng hay Xuân thắm buông lơi
Em sẽ đến, muốn gặp lắm anh ơi!
Bao nhiêu năm mình lỡ hẹn lâu rồi
Em sẽ đến, một nửa đời qua mất
Một nửa đời còn lại có cho nhau?
Em sẽ đến dù bất cứ giá nào
Gặp lại nhau dù ngỡ ngàng nhận diện
Em sẽ đến, chờ em, em sẽ đến
Dẫu muộn màng, mình có nửa đời sau
Nhớ chờ em dẫu tình có thương đau
Chờ đợi em như thuở nào vẫn đợi
Em bây giờ khác em ngày xưa lắm!
Anh bây giờ còn phong độ như xưa?!
Em sẽ đến gặp lại người ngày cũ
Đến gặp nhau chắc hẵn sẽ ngậm ngùi!
Như Nguyệt
Wait for me, I'll be there
Translated by Wissai/NKBa'
I'll be there, whether rain or shine
Clouds hang over or clear blue sky
The city wrapped in fog or shaken by storm
Winds blow violently or gently according to the norm
Shivering winter or depressing fall
Sultry summer or gentle spring
I'll be there, definitely be there
So many years missed appointments we shared
I'll be there, now half my life was gone
Would our remaining half also withdrawn?
I'll be there no matter what the price
Even in embarrassment or cry
I'll be there, wait for me, I'll be there
Even late, our life's second half waiting to be shared
Wait for me, even if you're still in pain
Wait for me, as you always did, without complaint
I'm not the same as I used to be
Your looks haven't changed in any degree?
I'll meet my man of yesteryear
No doubt we'll be drowned in tears!
Wissai
Mây - Thơ Thanh Vân
Trời nắng hay trời mưa thì em vẫn nhớ
Những ngày mình đan tay giữa rừng người
Em má hồng trời Cali lạnh buốt
Anh đến chơi ánh mắt ấm nụ cười
Em vẫn biết anh là mây trôi nổi
Em dòng sông âm thầm chảy về nguồn
Một ngày nào giá mà trời thêm lạnh
Cho mây xanh thành nước mát rơi tuôn
Hay là xin trời thành Hè nóng bức
Em thành khói mờ bay bổng đến bên anh
Ôi giây phút thật gần rồi xa mãi
Để dòng sông hoài tiếc tình mong manh
Em vẫn lặng lờ theo dòng đời cuồn cuộn
Ôm ánh trăng bàng bạc giữa đêm nồng...
Thanh Vân
Lời ẩn sĩ - Thơ Ngô Đình Chưong
Lặng yên hít thở,sinh tồnThời gian từng phút xói mòn thịt daNửa khuya dưới ánh trăng ngàTưởng mình Lý Bạch khề khà mấy chungNỗi buồn say tỉnh phế hưngNước non tâm thức muôn trùng còn đâuXứ người ai chẳng bể dâuSơn tuyền hẻo lánh buông câu trông chờXóm núi,26-6-2017
Ngô Đình Chương
Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2017
ĐÔI MẮT PHÙ SA - Thơ Sa Chi Lệ
(tình yêu không mặc áo nhân gian)
lạ sao thơ chưa tròn mà ý đã bay xa
thú sao uống nguyệt lưng lưng nửa bầu thở dốc
ngất ngưỡng vỗ tay mời gọi tri âm bất đắc
cố mỉm cười xô lệch bóng cô đơn bạc đầu…
những giòng chữ gợn sóng hương xưa diễm tuyệt
nhược mộng phù hề rót hết vào xứ Vĩnh phù sa
nàng bước vào đời ta ôm thiên đường bất trắc
bởi tình yêu không mặc áo nhân gian…
cả đời ta diễn kịch
không một tiếng vỗ tay!...
em hiện hữu như mây
bềnh bồng nhưng miên viễn…
Trời sinh ta đày làm thy sỹ
Còn em suốt đời làm tình nhân!
mỏi ngối chùn chân nơi địa ngục
tình yêu dậy mãi kiếp thi nhân!...
em có biết nỗi buồn con thần điểu?
đôi cánh kia chúc vút thẳng lên trời!
ta tuốt gươm thề suốt đời thúc ngựa
dẫu chiến trường bôi xóa tuổi tên ai!...
thuở hỗn độn trĩu hoằng trái đất
bầu không gian ứ sữa diệu sinh
nhắp thời gian cuồng say kinh ngạc
thú dữ con người hay thần linh
ta sứ giả phá tan trời bí mật
tuyết huyền trân bay trắng xóa triều nghi
triệu mộng mị yêu tinh về quỳ phục
ta ân cần mời em bước lên ngai…
xóm tinh tú ồn ào đi dự hội
nhịp cầu ô đựng thánh lễ thiên đình
ta lẫm liệt lật từng trang dã sử
hãnh diện một thời quá khứ chiến chinh
xới giấc ngủ khói hồng loang khắp nẻo
ngợp giường mây gối gió ấp trăng sao
tay chim lạc theo dấu chân cỏ rối
đâu bến bờ trăng ướt đẫm thanh tao
mưa tinh khôi rơi chập chùng trinh tiết
ta dìu em xuống mấy ngả luân hồi
suối thiên liêng soi bóng nai nhả nhạc
nghe bốn mùa bất chợt rụng thiên cơ
ta nhìn em cuộc đời run bám chặt
em nhìn ta tỏa hằng vạn kiếp thu
cùng lắng nghe tiếng rộn ràng nhân thế
chúc cho nhau nghìn danh vọng sương mù…
Sa Chi Lệ
(hoài vọng thu)
Thứ Sáu, 23 tháng 6, 2017
TREO HỒN - Thơ Nguyệt-EmXưa
Treo hồn trên đỉnh phù vân
Mây tan núi lộ tình nhân muôn trùng
Khéo tay bấm nốt đàn chùng
Lòng đương thổn thức với cung nhạc buồn
Gió lay ngọn liễu, tiếng chuông
Câu kinh tan lạnh mưa phùn dội hoa
Thương ai đứt khúc giao hoà
Áo phai gói lệ nhạt nhoà trăm năm
Thuở xưa dệt lụa nuôi tằm
Bên hiên trăng toả, người nằm đọc thơ
Chuyên xưa chẳng phải bây giờ
Mòn con đường cỏ vẫn khờ như nhau
Mấy mùa lá rụng dàu dàu
Tương tư còn mãi làm đau đớn lòng
Trăng về đậu bến sông trong
Người về rủ áo tơ hồng gió bay
Thơ vào nửa tỉnh nửa say
Người còn thương tiếc ngàn sau với tình
Thì thôi ngồi niệm câu kinh
Tâm thiền dâng hiến đời mình hư không
Mai sau có kiếp tao phùng
Đem tàn tro cũ rãi chung con đường
Nguyệt-EmXưa
ẢO MỘNG - Thơ Ngọc Trân
Có nhiều đêm trong lạnh lùng trống vắng,
Anh nhớ hoài nhớ mãi bóng hình em,
Những chiều xưa ôi tha thiết êm đềm,
Cùng dìu bước bên nhau nghe biển hát.
Bây giờ đây nơi ngàn trùng xa cách,
Thấy em buồn biển vắng bước lang thang,
Nhìn biển xanh xa mãi tận ngút ngàn,
Gởi chuyện cũ theo từng con sóng vỗ.
Ngày anh đi biển gào trong nỗi nhớ!
Xa dần xa hình bóng của quê hương!
Hàng thùy dương che khuất bóng người thương!
Hình ảnh đó trong anh còn nguyên vẹn.
Đêm từng đêm vẫn nhớ lời ước hẹn,
Một ngày về nối lại bước chinh nhân,
Sẽ cùng nhau dạo khúc nhạc ái ân,
Nghe biển hát bài tình ca thưở trước.
Nhưng em ơi! đời không như mộng ước!
Đường về quê xa mãi vẫn còn xa,
Dù trong anh lòng vẫn mãi thiết tha,
Mong nối lại nhịp cầu xưa dang dở.
Hơn nửa đời anh mang thân biệt xứ,
Nhìn lại mình giờ tóc đã thay mầu!
Nợ tang bồng đã gẫy gánh từ lâu!
Mong chi nữa chỉ còn là ảo mộng.
Ngọc Trân
GIỌT NẮNG - Thơ Nhạc Nghiêu Minh
Giọt nắng đầy tung tăng trong mưa
Giọt nắng dừng khi ngang phố xưa
Giọt nắng chờ em qua quán trưa
Và giọt nắng cùng em về khi trăng chiều lên
Giọt nắng mừng em đến vườn xanh
Giọt nắng hiền qua lối cát an bình
Giọt nắng còn chờ tiếng em ru
Để mỗi ngày là hạnh phúc thiên thu!
Giọt nắng là giọt nước mắt đang rơi
Là giọt hạnh phúc đang vui
Là giọt mật ngọt muôn lời
Em vê đây giọt nắng xanh tươi
Giọt nắng là lọn tóc em bay
Cùng gió hồng em đến nơi đây
Để mỗi giờ mỗi khắc vô vàn
Giọt nắng tròn tình khúc hân hoan
Giọt nắng tàn nằm trong chăn đêm
Giọt nắng thầm nghe cơn mơ du miên
Em nhắc bao lần chiêm bao mưa nghiêng
Giọt nắng bây giờ là giọt nước mắt đôi tim
NGHIÊU MINH