Thứ Năm, 31 tháng 8, 2017

Lửa Gọi Phong Ba - Thơ Hồ Công Tâm


Đã cháy trang thơ cạn rượu mời
Biển Đông gào thét hận đầy vơi
Mòn con mắt ngóng trang hào kiệt
Lửa gọi phong ba dậy bốn trời

Cố quốc chập chùng xa vạn dặm
Đường về thăm thẳm khuất chân mây
Đêm mơ vó ngựa mùa chinh chiến
Chợt tỉnh nhìn theo cát bụi đầy

Đã rụng ngày xanh héo tuổi vàng
Chết từng thớ thịt, nát tim gan
Người xưa tẩu quốc vung trường kiếm
Chém đá hờn sôi dưới nguyệt tàn

Tóc bạc hững hờ danh lợi hão
Vàng son tiếc nuối thuở xông pha
Một mai sấm sét rền sông núi
Trên đống tro tàn lại trổ hoa…

Hồ Công Tâm

Hình ảnh nội tuyến 1

Thứ Ba, 29 tháng 8, 2017

RU THẦM TIẾNG GỌI VIỆT NAM - Thơ Nguyễn Phan Ngọc An



Nhớ câu mẹ ru, nhớ thời thơ dại
Nhớ tiếng bom rền vọng lại từ xa
Nhớ lũy tre xanh, đồi cao nắng trải
Nhớ chiến tranh dài…bão dậy can qua !

Quê hương mãi là nỗi buồn viễn xứ
Là lời ru thầm tiếng gọi Việt Nam
Nghìn trùng xa đau lòng thân lữ thứ
Mơ khúc tương phùng mái ấm chiều lam

Ta về thăm lại dòng sông cũ
Bên lối mòn xưa ngập nắng vàng
Đâu biết trên đường xuôi ngược ấy
Có người năm cũ mãi lang thang…

Người ôm bất hạnh từ xa đó
Ta vẫn cô đơn giữa xứ người
Gặp lại mà nghe lòng nuối tiếc
Cuối đời mơ ước một chân trời

Tình yêu sống lại trong tiềm thức
Dẫu mắt phôi pha tóc bạc màu
Nhưng trái tim vẫn còn nhịp đập
Chuyện mình sẽ đẹp tựa trăng sao

Nhớ quê hương nhớ người yêu
Chất trong tâm khảm bao điều vấn vương
Ru thầm tiếng gọi yêu thương
Việt Nam mãi mãi quê hương tuyệt vời …

nguyễn phan ngọc an - 2017
http://trangthongocan.blogspot.com

Thứ Hai, 28 tháng 8, 2017

Trang Biếm Tình - Trình bày: Á Nghi - Tranh của Họa Sĩ A.C.La




ĐEM ĐI 
RỒI LẠI...“KHUÂN” VỀ

Chưa đưa… thử mà đã như… cầy sấy,
Tí đưa rồi Cầy Sấy có đứng tim?
Sao gặp nhau mà nàng cứ im lìm?
Tôi lưỡng lự, phập phồng trong khổ sở.
 
Nàng thủng thẳng, tôi vụng về xớ rớ
Kiếm cớ gì trước cô bé điềm nhiên?
Đắn đo hoài đầu óc muốn sắp điên
Tôi… ấp úng toàn những lời… lúng túng.
 
Chuyện… người lớn mà nhập ngôn… lúng búng,
Chuyện không đâu mà Con Nít… có đâu,
Trái thói quen, gượng gạo nhức cả đầu,
Không nhúc nhích mà con tim rất… thích!
 
Ve rả rích mà tôi chưa… rục rịch
Chưa đưa thư mà chữ nghĩa chần chừ,
Tay thừa dư, lòng lo ngại, ngần ngừ
Tuổi con… thỏ đành đem thư về… bỏ!
 
Công nắn nót mà tình không dám ngỏ
Ai bạt tai mà… thỏ đế, thưa… ngài?
Càng kho lâu, thịt Cầy Sấy càng… dai
Ninh hoài thế thì suốt đời đành… ế!

Á Nghi*28.8.2017





VỪA CHỚM VỊ TÌNH!
*
Mừng hôn lễ anh chị N-T
*
Họ vùng vẫy nhưng phục tùng mệnh lệnh
(Chút chần chừ đủ ngừng đập trái tim)
Ngọn lửa tình vừa đốt những im lìm,
Bao băng giá, kìa buông xuôi nổ lực!
 
Ai mẫu mực vừa: “Sai lầm nhận thức!
Tê dại này, không cảm giác trong mơ,
Thật nên thơ! Nghe ngòn ngọt dại khờ
Ôi lạ hoắc vị tình yêu vừa chớm!”

Á Nghi*28.8.2017





THÔI NHÕNG NHẼO!

Ông hối tiếc đã nặng lời đay nghiến,
Bà ăn năn đã hô biến hiền lương,
Đầy lỗi lầm, giận dai dẳng: “Hết thương!”
Đệ nhất hạng không đầu hàng cơn giỗi.
 
Mất một tháng, tình phí hoang quá đổi!
Bốn tuần hè lạnh lẽo, lắm thiệt thòi.
Tha thứ thôi: hai cờ trắng giương rồi!
Thật nhẹ nhõm khi họ thôi… nhõng nhẽo.

Á Nghi*28.8.2017




LẤY CHỒNG NGOẠI

Vào tròng ngốc nghếch cô nương
Bởi câu ngon ngọt hứa: Thương suốt đời!”
Thề non lãng mạn tuyệt vời,
Thêm trò hẹn biển: Núi dời vẫn yêu!”
 
Gợi tình quyến rủ bao nhiêu
Bấy nhiêu thách thức, lắm điều thiệt thân
Đóng đinh vào trái tim trần
Nỗi đau địa ngục chưa lần trải qua.
 
Người ngờ nghệch, kẻ ranh ma
Cô nương xuất giá, mẹ già âu lo.

Tận đường tình ái học trò
Gặp thầy tuyệt lối, dặn dò hỡi ôi:
“Trò nên tha thứ cho rồi!
Họ như rác nổi, xuôi trôi theo dòng”
 
Cô nương thương mẹ đau lòng
Gọi thăm, mỏi miệng lòng vòng trấn an.
Nỗi buồn trĩu nặng tâm can
Ngóng về Quê Mẹ ngút ngàn dặm xa.

Á Nghi*28.8.2017





HỌA THƠ Á NGHI
Quý Thi Hữu:

BÙI TIẾN, 
MINH HỒ, 
SONG MAI LÝ LỆ, 
SONG QUANG, 
THA NHÂN, 
THANH KHANG &
THÀNH TÀI


TỎ TÌNH
 
-Cổ em sao lạ quá kìa?
 Nói không ra chữ! Ậm à, ậm ư
Hình như đã… cảm, hình như…
 
-Ừ anh cũng vậy! Cứ dư chữ hoài!
Anh.. anh… như thuở học bài
Em… em… lập lại, chữ dài dài ngân
Hình như mình… cảm vô ngần!

Á Nghi


NGỎ LỜI
 
-Tay anh sao thấy lạnh kìa?
Lại run run nữa quá à, à ư
Dường như... cảm tưởng dường như...
 
-À em cũng thế ! Vẫn dư lời hoài
Em...Em...học vỡ lòng bài
Em...em...tái diễn nói dài ngân ngân
Dường như mình...thẹn e ngần !

Minh Hồ12.08.2017


KIẾM CỚ!
 
Em ơi! Cái gì kia kìa!
Sao em thinh lặng! không à không ư!
Dường như mắc cỡ! dường như!
 
Thì anh cũng thế! Tay dư giấu hoài!
Em!...em!…giống thuở trả bài!
Anh! …anh!…càng nói càng dài càng ngân
Chúng mình như …thẹn!…như ngần!

TN
 
XÚC ĐỘNG
 
_ Nhìn nhau luống cuống quá kìa !
Mở lời chẳng đặng,miệng thời âm ư...
Xem anh cũng vậy, hình như...
 
-Anh luôn lấn quấn...tay chân dư hoài !
Lặp bập như đang trả bài,
Anh...Em...nói mãi càng dài càng ngân.
Gặp nhau xúc động vô ngần !

Thanh Khang
12-8-2017

LÀM QUEN
 
Bờ vai vướng tóc em kìa
Thẹn thùng cuối mặt à à ứ ư
Có phải em là : Quỳnh Như...
 
Biết rồi sao cứ lời dư hỏi hoài
Làm như thầy giáo khảo bài
Ghét ghê... em uých hơi dài xa ngân
Duyên cười em đứng tần ngần...

Thành Tài

2017-08-13 8:27 GMT-05:00 Hoang Tien Bui 

Xin gửi quý anh chị mấy vần hoạ thơ vui của Á Nghi

GIẬN LẪY
 
- Lêu lêu nhìn xấu không kìa.
Chỉ đùa một tí, em à, giận ư?
Cái mặt … chầu bậu, làm như …
 
- Còn anh, thật xấu, lời dư nói hoài!
Ra vào như thể ôn bài,
Ỏng eo chê, giọng kéo dài như ngân.
Người đâu dễ … ghét vô ngần.

Bùi Tiến
13-8-2017

2017-08-13 16:57 GMT-05:00 QUANG NGUYEN 
Kính các bạn VHTD.
Trong bài thơ xướng "tỏ tình" của Á Nghi có 2 đoạn: một là lời của NÀNG và đọan sau là lời nói của CHÀNG rõ rệt và được xem đây là một đoạn thơ NỐI ĐUÔI nhau để tỏ tình ,trêu ghẹo thuở ban đầu của đôi trai gái.
Với ý tưởng đó qua thơ văn cũng đã có nhiều người xử dung để làm rộn rả thêm cho vườn thơ xướng họa.
Hôm nay SQ xin bắt chước thể thơ này để có thơ họa cùng chị Á Nghi, có thêm thắt chút đỉnh, hầu làm cái đuôi cho các bạn nối nếu thấy thích và mong rằng chị Á Nghi thích thú với bài thơ "tỏ tình "của chị.
Nói thêm cho dzui: chắc hồi xưa chị cũng có nhiều anh chàng theo sau "làm cái đuôi" lắm nhỉ ? Và chị có ngúyt con mắt có đuôi hay không ?

TỎ TÌNH
(Họa bài thơ cùng tên của Á Nghi)
 
CHÀNG
Em ơi ! nhìn đẹp quá kìa
Cho anh khen tí....ý à...được ư?
Ô mà ,má thẹn......tuồng như....
 
NÀNG
Người đâu lạ thế ! hơi dư nhảm hoài
Có ai bắt phải trả bài?
Làm cho cổ họng kéo dài như ngân!
Lại còn đứng ngó tần ngần
Trồng cây si mọc ở gần nhà tôi

(SQ xin thêm câu này để nối đuôi cho dễ)
 
CHÀNG
Anh khen có tí mà thôi!
Sao em nở vội buông lời trách chê
Mai sau rươớ được em về
Thì anh nguyện sẽ vỗ về...tiếng yêu.

Song Quang
08/13/17
 
From: MAI LY 
Sent: Sun, Aug 13, 2017 9:18 pm

Song MAI Lý Lệ thấy các anh chị họa thơ,câu chữ có vẻ dzui dzui, tếu nữa nên MAI xin theo chân anh SQ nối đuôi câu chuyện của 2 người để tỏ tình nên...thay mặt nàng để đáp trả anh chàng trồng cây si đây
........................tiếng yêu

...TIẾNG YÊU
.....................tiếng yêu
NÀNG
Câu nầy nghe nói ...hơi nhiều
Đến khi về bển...có chìu được không?
Hay là....lại muốn đèo bồng?
Có ai lấy thước đo lòng anh đâu.
 
Song MAI Lý Lệ

>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>>

BA XU CƯỚI “VỢ MỘT ĐỒNG”
*
Viết thay T.H.
*
Thiếp thương, thiếp mới theo chàng
Cớ sao chàng phụ nghĩa vàng-đá đi?
Đá, vàng cứng cáp cách chi
Chí chàng mềm nhũn! Nam nhi thế à?

Á Nghi*28.8.2017


VUỐT HỜN NÈ!
*
Xem tranh A.C.La
*
Áo em tựa áo bà ba
Anh nhìn ngơ ngẩn, mượt mà cọ vui
Khuôn trăng man mát ngậm ngùi
Vuốt hờn, vuốt giận. Hãy nguôi nha nàng!
Thương em, tô mịn sắc vàng!

Á Nghi*26.8.2017

Bài Thơ Nhớ Mẹ - Thơ Minh Thuý


Heo may gió thổi đón Thu sang
Giọt Hạ tàn phai giữa lá vàng
Mây thấp giăng ngang màu kỷ niệm
Tủi buồn hoa trắng lễ Vu Lan

Lắng nghe chim hót gọi yêu thương
Lay lắt niềm riêng nhớ cố hương
Bóng Mẹ thiên thu về khắp nẻo
Ru con nồng giấc giữa đêm trường

Miệng thầm gọi khẽ "mẹ yêu ơi”
Lời ngọt thiết tha giữa cuộc đời
Những lúc ốm đau cùng hoạn nạn
Người là bóng mát đắp sầu vơi

Hương trầm bay tỏa ngát trời xanh
Cúng Phật dâng hoa ý thiện lành
Tiếng trống vang lên xa tục lụy
Niệm Kinh hồi hướng đấng sinh thành
                       Minh Thúy
                      Tháng 8_2017

Thứ Bảy, 26 tháng 8, 2017

Thơ Hồ Công Tâm, Trịnh Cơ, Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân, Cao Mỵ Nhân


Image may contain: 1 person, standing, tree, plant, outdoor and nature

THU TÌNH TỰ

Anh trách mây trôi gió phũ phàng
Để hồn ngơ ngẩn lúc thu sang
Không gian bàng bạc màu lưu luyến
Thời khắc đầy vơi ý ngổn ngang
Ôi cánh thư xanh ngời ước hẹn
Với màu mực tím đậm mơ màng
Nhớ sao giọng nói thương thương quá
Chết điếng hồn anh những nẻo vàng

Hồ Công Tâm


[2]

VỠ MỘNG

Nỗi nhớ người xưa trót phụ phàng
Thu về chưa kịp đã Đông sang
Vấn vương hình ảnh đò rời bến
Ngơ ngẩn thuyền tình sóng lướt ngang
Ừ nhỉ ! cuộc đời sao chẳng vẹn
Ô hay ! nghiệp dĩ quyết không màng
Rồi đây sương trắng còn giăng lối
Trên khắp đường tan tác mộng vàng !

TRỊNH CƠ (Paris)

[3]

MỘNG ÚA VÀNG

Thu đến đìu hiu gió phụ phàng,
Heo may lành lạnh ngập ngừng sang.
Bàn chân du tử hằng lên xuống,
Bức hoạ tha hương vẫn dọc ngang.
Vì bởi nước non nay đã mất,
Mà nên thân thế có chi màng !
Trải qua mấy chục năm đày đoạ…
Thương bấy người dân mộng úa vàng !

Nhật Hồng Nguyễn Thanh Vân


[4]

GỌI LÁ VÀNG

Cứ tưởng thời gian lỡ phụ phàng
Nào hay mới đó lại mùa sang
Sương bay hồn ẩm ai phơi trước
Khói toả hình phai bóng chặn ngang
Kẻ ở sầu tư nghe đã tưởng
Người đi thương nhớ có đâu màng
Trăm năm lãng đãng vào thu ảo
Thôi nhé thơ đang gọi lá vàng ...
Hawthorne, Aug 23rd  2017

CAO MỴ NHÂN