Thứ Năm, 31 tháng 1, 2019

Tình yêu tháng Giêng - Thơ Q. Như Nguyệt



*Tháng Giêng em về nụ cười rạng rỡ
Tháng Giêng em cười hàm tiếu nụ hoa  

*Tháng Giêng chẳng lạnh, nắng ấm chan hòa
Tháng Giêng ngọt ngào đẹp quá tình ta


*Tháng Giêng năm nay chúc nhiều may mắn
Tháng Giêng gió đùa hoa nắng nghìn hoa


*Tháng Giêng mộng mơ… em hết hững hờ  
Tháng Giêng trữ tình, tình tợ bài thơ 

*Tháng Giêng em về nụ cười tình quá!
Tháng Giêng yêu em, trăng cũng thẩn thờ   


*Tháng Giêng em cười nụ tình chớm nở
Tháng Giêng hôn em xây xẩm đất trời

*Tháng Giêng dịu dàng, tình đến như mơ 
Tháng Giêng yêu em chẳng chút nghi ngờ


*Tháng Giêng em à, chúc mừng năm mới
Tháng Giêng đẹp ngời, thương quá em ơi...


Q. Như Nguyệt

Em Hôn Giùm Nhé Hoa Đào Tết - Thơ Trần Vấn Lệ



Nắng mới vừa lên...xuống lại rồi!
Mưa vừa mới dứt...lại mưa thôi?
Em à, anh nhớ em không dứt
Chuyện nắng mưa kia, chuyện của trời!

Anh nói với em...bằng Tứ Tuyệt
Bằng thơ cho nó nhẹ nhàng nha?
Tình Yêu, ngộ quá mưa hay nắng
Biết nói gì hơn để thiết tha!

Thơ Tứ Tuyệt là thơ-đứt-đoạn
Cũng như nối đoạn, nối lòng nhau
Không làm sao để ngày mau tối
Thì...thở thành thơ thấy ruột cào!

Người ở đầu Tây, kẻ cuối Đông
Bao la.  Bát ngát.  Mấy mênh mông?
Nếu em mà đếm sao trời được
Anh bảo sông đừng chảy nữa sông!

Sông cứ chảy xuôi về với biển
Người thì đi ngược tới bâng khuâng
Hãy đưa tay vuốt giùm anh nắng
Và nói giùm anh Nhớ Lắm Trăng...

Em không là Nguyệt đã là Nga
"Đáy dĩa mùa đi nhịp hải hà"
Thơ Nguyễn Xuân Sanh, anh nhớ, nhắc
Tết gần, thương quá chúng mình xa...

Em hôn giùm nhé, hoa đào Tết
Hôn hai bàn tay ngón ngọc ngà
Vuốt tóc giùm anh, đừng để gió
Gió bay... nhớ lắm...hỡi người xa

Trần Vấn Lệ

ĐIỆU LÝ CHIM CHIỀU - Thơ Huỳnh Tâm Hoài



“Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Băng khuâng nhớ bậu chín chiều ruột đau”
Chiều chiều ra đứng vườn sau
Vườn xưa vắng vẻ …bậu đâu mất rồi
Nhớ xưa hai đứa cùng ngồi
Chia nhau trái ngọt …sánh đôi …bậu mình

Chiều nay. ..tôi đứng lặng thinh
Thấy con chim ngó trên cành ngẩn ngơ
Xa bầy…chim ngóng, chim chờ
Xa bậu tôi đứng chơ vơ …vọng… buồn!
Ai gieo chi cảnh âm dương
Bao giờ thấy lại người thương ấm nồng
Bốn mươi năm nghĩa vợ chồng
Bậu ơi! bậu hởi! bậu dong mất rồi
Để nay tôi đứng, tôi ngồi
Tôi kêu tên bậu để rồi khóc ngay…!
Biết giờ bậu ở tuyền đài
Sao tôi cứ nhớ bậu hoài bậu ơi…
Chừng nào thôi nhớ …nhớ thôi!
Ai ca điệu lý bồi hồi…dạ đau
 HTH

Thứ Tư, 30 tháng 1, 2019

NHỚ TẾT. - Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương



Ai đi chợ giùm tôi ngày giáp tết?
Mua về nhà đầy ắp một mùa xuân,
Mùi tết thơm trong bó lá dong xanh,
Mùi tết ngon từng củ hành, củ kiệu.
 
Xa quê bao năm mà tôi vẫn đợi,
Ngày tết về vẫn nhớ phố chợ  hoa,
Ai mang giùm tôi hương sắc về nhà?
Rực rỡ mai vàng chưng bên thềm cửa.
 
Sân nhà tôi buổi chiều đầy nắng gió,
Gío xuân về đừng làm rụng hoa bay,
Hoa rụng rồi thì cứ ở lại đây,
Dẫu hoa tàn mùa xuân chưa vội héo.
 
Ai vừa đốt giùm tôi một tràng pháo,
Hình như trong tiếng pháo có linh hồn,
Nghe vọng về từ qúa khứ thân thương,
Mùi pháo tết làm tôi buồn muốn khóc.
 
Ai đứng trước bàn thờ mồng một tết,
Mời ông bà đoàn tụ. Thắp nén hương,
Xa mà gần giữa hai cõi âm dương,
Khói hương tàn bên bình hoa vạn thọ.
 
Ba ngày tết ông bà về đầy đủ,
Phù hộ cháu con năm mới an lành,
Ai kiêng cử giùm tôi lúc xuất hành,
Ra ngoài ngõ sẽ gặp nhiều may mắn.
 
Ngày và đêm hai phương trời xa lắm,
Khác biệt nhau nhưng xuân ở trong lòng,
Bôn ba nhiều đời vẫn một mùa xuân,
Một quê hương. Làm sao mà quên được.
 
Ai làm cỗ hóa vàng mồng bốn tết,
Đốt giấy tiền vàng mã tiễn xuân đi,
Tiễn ông bà trở về cõi bên kia,
Hương khói ấy sang bên này. Cay mắt…
 
 Nguyễn Thị Thanh Dương.
 ( Jan. 28, 2019 )

Bài Thơ Cuối Năm - Nguyễn Mạnh Trinh


Năm hết một mình ngất ngưởng say
Chiều sương hơi núi lạnh môi đầy
Chân chồn bước lạc vào hoang lộ
Cửa đóng mộng đời trai thoáng bay

Ta đếm đời ta hiếm nét vui
Chiều thiêu nắng lửa sáng sương đầy
Quanh ta đá tảng sầu vương nặng
Phố cũ tìm quên bóng áo ai

Ta vẫn bậm môi tiếng thở thầm
Bạn bè ôi đầy đọa chung thân
Xó rừng hiu hắt đời bóng lặn
Xa thẳm cỏ sầu lối phân vân

Ta muốn ngâm thơ như tráng sĩ
Vung gươm miệng hát đời biên cương
Thế nhân đầy dẫy phường mắt trắng
Phù thế thân tàn giấc mộng hoang

Hắt chén về nam chờ đêm hết
Ngày đang hửng nắng xuống phương nào
Ta thân đất trích sầu chắn lối
Quê nhà ai đợi dưới hàng cau?

Ta nốc hơi men đầy miệng đắng
Lửa sầu bốc ngọn ngả nghiêng đời
Ðêm ba mươi tết sầu chắn lối
Tìm thử quê nhà lửa biếc soi

Mộng vẫn còn lưng trong cốc nhớ
Men bốc hoang sơ một cõi người
Mới hay ngơ ngác chiều phố chợ
Mỏi mắt không ra một nụ cười
                   Nguyễn Mạnh Trinh-

Thứ Ba, 29 tháng 1, 2019

ĐÔNG NHỚ NGƯỜI XƯA - Thơ Nhạc Đặng Hoàng Sơn


Vẫn nhớ bài thơ kỷ niệm buồn 
Lời thơ tình ái đọc càng thương 
Ngày cuối tháng Tư sầu ly biệt 
Xa cách nhau rồi mãi vấn vương. 
Thuở ấy một chiều xa rất xưa 
Vai thon em tóc xỏa đôi bờ 
Nữ sinh e ấp còn ôm mộng 
Về phép anh dìu em dưới mưa. 
Từ đó đôi mình chung ước mơ 
Chiến chinh tàn cuộc dệt vần thơ 
Chỉ hồng lá thắm nên phu phụ 
Một mái tranh nghèo vẹn tóc tơ. 
Chinh chiến anh đi chẳng hẹn về 
Đường xưa từ lạc lối sơn khê 
Quê hương bỏ lại nghìn cay đắng 
Hơn bốn mươi năm lỗi hẹn thề. 
Đông đến nghe lòng thêm héo hon 
Sắc son thề nguyện chẳng vẹn toàn 
Thương người ở lại muôn sầu khổ 
Phải chịu trầm luân với nước non./. 
.
.



--





Thứ Hai, 28 tháng 1, 2019

Chùm Thơ Á Nghi

Thủ bút Á Nghi

 
BẠN ƠI! KHÔNG 
RƯỢU ĐỪNG SAY!
*
Viết thay H. và K. (Rapallo, Genova, Italia)
Trích tuyển tập AI BIỂU
*
Hẹn anh kiếp khác chỉ hồng?
Kiếp này tôi chỉ một chồng tôi thôi.
 
Mà không! Mấy kiếp nữa trôi
Chúng tôi đã hứa: -Mấy đời thương nhau!
Mấy đời, mấy kiếp khác sao?
Xin anh cứ hỏi Trời cao, rõ liền!
 
Trông chi chuyện “Được bén duyên!”
Vô duyên đã rõ! Bạn hiền thì… vui!
Đừng về “Ăn muối khóc vùi”
Lại lên áp huyết, buông xuôi kiếp này.
Trái tim tôi khó lung lay
Ái tình đã có! Đổi thay thêm phiền!
 
Bao nhiêu cô đẹp không… “ghiền”
Ghiền “Chung Vô Diệm, Không Tiền”, làm chi?
Nhà anh đường bệ, oai nghi
Sức đâu dọn dẹp, thu chi chu toàn?
 
Nhà tôi gọn ghẽ một gian
Mái tranh, vách đất, ruộng tràn hương quê.
Thôn làng đường đất gồ ghề
Xe anh bóng loáng chớ về, bụi tung
Trâu bò chái trống, chuồng chung
Chúng ho, sưng phổi, rạng đông ai cày?
*
Thôi nhen! Hổng rượu đừng… say
Bạn… thân… thân hỡi! Gặp vầy đã hên!
 
Á Nghi*16.9.2017



 
 
LẮM BẠC MÀ
MẤT TIM VÀNG!
*
Chia sẻ với cháu H.
Trích tuyển tập AI BIỂU
*
Mải mê mãi: lợi, danh, tài
Nên ai bỏ xó mặc ai một mình
Dĩ nhiên kho phải vơi tình
Cửa tình bỏ mở trộm rình đã lâu.
 
Tình đi theo ái đâu đâu
Bỏ ai góc xó trân châu bạc tiền
Ai thương ai, lúc lành hiền
Bây giờ Ai Đó trụ yên dát vàng.
 
Nhiều vàng, bạc nghĩa: ai màng?
 
Á Nghi, 5.8.2016 
 



 
LO CHI XA!
*
Trích thi tập TÌNH EM CHO ANH
*
Em chưa già, lẩn thẩn
Ngại xuống phố, ra phường
Đã có anh minh mẫn
Luôn luôn đi đúng đường!
 
Em tính tình thẳng thắn,
Anh có tài vòng vo
Ra đời anh già dặn
Em non nớt, theo phò.
 
Em tầm thường, hay giận
Anh năn nỉ phi thường.
Em lạc vào mê trận,
Nên suốt đời em thương!
 
Theo hoài không ân hận
Thôi đừng lo! Đừng lo!
 
Á Nghi*11.8.2016

 
 

Ta Thấy Gì... - Thơ Ngô Đình Chương


Ta thấy gì ở Venezuela
Dân chúng xuống đường thủ đô Caracas
Ta thấy gi phố phường Hà nội
Dân chúng vui chơi múa hát

Trước họng súng người Venezuela ưỡn ngực
Đôt pháo bông mừng tân tổng thống Guaido
Dân Siài Gòn ra đường hái lộc
Tết nhứt đầy túi bạc bầu show

Ta uốn éo bolero,slow
Mặc thế giới tiến nhanh như điện
Nghĩa lý gì đât nuớc,cơ đồ
Cứ sống quen cuộc đời hào hến

NDC

Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2019

Thơ xướng hoạ : Hồ Công Tâm, Kiều Mộng Hà, Phương Hoa, Minh Thúy

Trong hình ảnh có thể có: 1 người, đang ngồi, văn bản và ngoài trời
Hoa Hậu Carmona 
Mỹ nữ danh thơm cả trái cầu 
Oai hùng vượt mặt mấy ông râu 
Gian nguy đạn nổ không lùi bước 
Hiểm hoạ tên bay vẫn tiến đầu 
Sách sử hoài lưu người nối trước 
Bia vàng mãi nhắc kẻ theo sau 
Thương em dũng cảm lòng yêu nước 
Tuổi trẻ gương đời chẳng xoá đâu 
                     Minh Thuý 
                27 tháng 1_2019
VINH DANH GÉNESIS CARMONA 
Hoa hậu lừng danh khắp địa cầu
Đấu tranh vượt trội đấng mày râu.
Thân ngà há ngại vùng tên đạn,
Gót ngọc sá chi giáp tuyến đầu.
Liệt nữ hùng tâm lưu vạn đại
Giai nhân tráng trí dõi ngàn sau
Thanh niên cứu quốc trừ cường bạo
Tham nhũng độc tài chẳng thọ đâu.
January 26th 2019

HỒ CÔNG TÂM 

[2]
Bài hoạ nguyên vận của Nữ Sĩ Kiều Mộng Hà 


BIẾT VỀ ĐÂU!!!
Ngoại hình nổi tiếng khắp hoàn cầu
Nhất tiếu khuynh thành cánh có râu
Yêu nước xông pha về phía trước
Thương dân bất chấp tiến lên đầu
Nam nhân đại trượng thường nhường bước!
Thục nữ tiểu nhi chẳng đứng sau!
Đất nước vào tay phường giá túi
Tấm thân liễu yếu biết về đâu !!!

KIỀU MỘNG HÀ
Jan 26-2019 


[3] Bài hoạ của Nữ Sĩ Phương Hoa 

DANH VẠN ĐẠI 
HOA HẬU CHÍ CƯỜNG DANH TIẾNG TRỤ
MONA TÊN TUỔI DỄ PHAI ĐÂU 


HOA khôi tử nạn rúng toàn cầu
HẬU cứ chống tà muốn... vặt râu!
CHÍ khí bừng bừng tay phất tới
CƯỜNG tâm hực hực bước đi đầu
DANH thơm chói lọi soi người trước 
TIẾNG tốt vang lừng nhắc kẻ sau
TRỤ lại nghìn đời trong sách sử
MONA (Carmona) TÊN TUỔI DỄ PHAI ĐÂU! 

PHƯƠNG HOA 
Jan 26th, 2019

Thứ Sáu, 25 tháng 1, 2019

CHIỀU ÐÔNG MIỀN BẮC MỸ - Thơ Song Châu Diễm Ngọc Nhân



Mới bốn giờ chiều trời đã tối thui
Ðêm dài qúa, đêm lạnh lùng, vô vị
Ôi đêm đông ở xứ người, Bắc Mỹ
Sao nhớ Sài Gòn, nhớ qúa đi thôi ...
                   *
Hỡi Sài Gòn yêu dấu của tôi ơi
Ðâu thuở đến trường đi bằng xe đạp
Ðâu những tiếng cười hồn nhiên bát ngát
Ðâu tuổi học trò lắm mộng nhiều mơ
                   *
Và những mùa xuân không hẹn không chờ
Chợt chín đỏ trên má hồng trinh nữ
Ðể anh dìu em vào đường tình sử
Hoa biển nở tròn, nắng biển mênh mông
                   *
Rồi bến xa tàu hơn bốn chục năm 
Bến hóa đá và tàu thì khắc khoải
Ðịnh mệnh nào đã giơ cao lưỡi hái
Chém vào tim, bức tử cuộc tình hồng
                   *
Trái tim em, từ đấy, một mùa đông
Lạnh tê tái như chiều nay, Bắc Mỹ
Bởi vết tâm thương ngày đêm máu rỉ 
Làm xuân xanh không nắng ấm mặt trời
                   *
Em nhớ Sài Gòn... nhớ lắm ... anh ơi ...
Xé tờ lịch nghe đau ngày tháng cũ
Xưa, chiều Sài Gòn chúng mình dạo phố 
Nay, chiều Ðông Bắc Mỹ lạnh vô cùng ...
                   *
Nhưng bảo về thăm, em sẽ nói không
Vì sông núi vẫn còn kia, tàn ác
Em sẽ về ngày quốc ca cùng hát
Và cờ vàng bay ngập khắp trời quê
                   *
Để chiều Đông Bắc Mỹ bớt lê thê
Em đốt lửa, bập bùng nhìn ánh lửa
Tưởng nắng Sài gòn tràn qua khung cửa
Và anh ngồi bên nắng đợi chờ em
                   

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

Thứ Tư, 23 tháng 1, 2019

Bụi bám vai gầy - Thơ Bửu Tùng - Tha Nhân hoạ

be tho.jpg

Bụi Bám Vai Gầy

Bụi bám vai gầy cụt tứ chi
Lang thang bé bỏng dáng nhu mì
Tay bồng nghịch cảnh thân hành khất
Mắt lạc tâm hồn tuổi thiếu nhi
Phú quý gồm thâu phường bất đạo
Vinh hoa hưởng thụ kẻ vô nghì
Thiên đường bánh vẽ phần tô lớn
Bụng rỗng em thơ chẳng có gì

Bửu Tùng
23/1/2019

CƠM THỪA EM ƯỚC

Vai gầy gối lết kiếm xin chi
Tay bé ôm em ước sợi mì! 
Nghịch cảnh em mang giùm trẻ nít
Tật nguyền em gánh đỡ dồng nhi
Sang giàu chỉ có phường hung ác
Phú quí dành riêng lũ lỗi nghì
Xã nghĩa thiên đường đầy bánh vẽ
Cơm thừa em ước có hòng gì!!! 

Phòng chờ BS Lưu Lợi 3.30pm ngày 23/1/2019


Tha Nhân 
hoạ đồng cảm với Bữu Tùng