Thứ Ba, 30 tháng 4, 2019

Tôi đã biết mình lầm đường lạc lối - Tác giả: FB Huan Tran - Nguồn: Hội anh em dân chủ

Inline image


Tôi đã biết mình lầm đường lạc lối
Từ sau cái ngày “giải phóng” Miền Nam
Một mùa xuân tang tóc bảy mươi lăm
Đi giữa Sài Gòn, nghe mình thầm khóc.

Tôi khóc Miền Nam tự do vừa mất
Và khóc cho mình, chua xót đắng cay
Nửa đời người theo đảng đến hôm nay
Tưởng cứu nước đã trở thành tội ác.

Bởi tôi quá tin nghe theo lời bác
Rằng đảng ta ưu việt nhất hành tinh
Đường ta đi, chủ nghĩa Mac Lê nin
Là nhân phẩm, là lương tri thời đại.

Rằng tại Miền Nam, nguỵ quyền bách hại
Dìm nhân dân dưới áp bức bạo tàn
Khắp nơi nơi cảnh đói rách cơ hàn
Đang rên siết kêu than cần giải phóng.

Tôi đã xung phong với bầu máu nóng
Đi cứu Miền Nam ruột thịt nghĩa tình
Chẳng quên mang theo ký gạo để dành
Biếu người bà con trong nầy túng thiếu.

Người dân Miền Nam thật là khó hiểu
Nhà khang trang bỏ trống chẳng còn ai
Phố phồn hoa hoang vắng tự bao giờ
Giải phóng đến sao người ta chạy trốn?

Đến Sài Gòn, tưởng say men chiến thắng
Nào ngờ đâu sụp đổ cả niềm tin
Khi điêu ngoa dối trá hiện nguyên hình
Trước thành phố tự do và nhân bản.

Tôi tìm đến người bà con trong xóm
Nhà xinh xinh, đời sung túc tiện nghi
Kí gạo đem theo nay đã mốc xì
Tôi vội vã giấu vào trong túi xách.

Anh bà con tôi- một ngươi công chức
Nét u buồn cũng cố gượng làm vui
Đem tặng cho tôi một cái đồng hồ
Không người lái, Sei-ko, hai cửa sổ.

Rồi anh nói: “Ngày mai đi cải tạo
Cái đồng hồ tôi cũng chẳng cần chi
Xin tặng anh, mong nhận lấy đem về
Một chút tình người bà con Nam bộ.”

Trên đường về, đất trời như sụp đổ
Tôi thấy mình tội lỗi với Miền Nam
Tôi thấy mình hổ thẹn với lương tâm
Tôi đã khóc, cho mình và đất nước.

FB Huan Tran

Thứ Hai, 29 tháng 4, 2019

TẤM ẢNH NGÀY XƯA - Thơ Dư Thị Diễm Buồn

image1.jpeg

“Tấm ảnh sinh viên Việt Nam ở Pháp. Đã tuần hành
trên đường phố Paris. Để tang cho Việt Nam.
Ngày 27 tháng 4 năm 1975”.


“Tấm Ảnh Ngày Xưa” sẽ còn sống mãi
Trong tâm khảm dân tộc Việt lưu vong
Ngày nào quê hương, Cộng còn tồn tại
“Ba Mươi, Tháng Tư” nỗi uất hận lòng!

Năm Mươi Bốn, đất Bắc ơi giã biệt!
Bảy Mươi Lăm Cộng sản cướp miền Nam
Nỗi trầm thống oán hờn sao kể xiết
Chúng bán rồi nước Việt cho ngoại bang!

Cuối tháng Tư Đen! Sững sờ tôi khóc!
Ngoài đường xe, người hớt hãi cuống lên
Trong nhiệm sở kẻ vò đầu, bứt tóc…
Mây xám giăng, mưa pháo rít vang rền!

Ai còn nhớ tiếng trực thăng lên xuống?
Đèn chớp, hụ còi hối hả tải thương…
Người âu lo, vội vàng, lui, tới muộn…
Đêm từng đêm, tôi khắc khoải đoạn trường!

Bởi chồng còn miệt mài ngoài biên trấn
Mấy tháng qua rồi vẫn vắng bặt tin
Hai Mươi Bảy, Tháng Tư! Niềm thống hận!
Giặc giã nhiễu nhương… súng đạn vô tình!

Hai con dại nằm nôi còn bé nhỏ
Vợ thương chồng, lo ngại lẫn chờ mong
Từ thị thành đến thôn quê… bỏ ngỏ
Cha mẹ, người thân… nát dạ, tan lòng!

Cảnh người bươn bả tìm đường lánh nạn
Chiến binh trở về, uất hận riêng mang!
Ba Mươi Tháng Tư! Việt Nam Cộng sản!
Có đau nào bằng, đau mất giang san?

Tôi chết lặng! Lắng nghe dòng lịch sử!
Ôi đoạn trường! Nước Việt lật sang trang!
Người lính Cộng Hòa, khí hùng bất tử!
Tuẫn tiết quyên sinh... quyết chẳng đầu hàng!

Thế giới bàng hoàng cúi đầu mặc niệm!
Dân Việt ngậm ngùi! Hờn oán thiên thu!
Biết bao người chết... liều thân vượt biển
Bao nhiêu kẻ bị cải tạo trong tù…

Giặc cắt Lạng Sơn, Hoàng Sa, Bản Giốc…
Đem đất đai, lãnh hải… bán cho người
Dân tộc lầm than, khốn cùng còi cọc
Cộng tan tành đất nước sẽ an vui...

Quê hương mất! Anh đớn đau tủi nhục!
Lệ thảm sầu nuốt vội! Chít khăn tang!
Tấm ảnh xưa! Cho tôi nhiều cảm xúc
Se thắt tâm tư! Mắt lệ dâng tràn!

Có vết thương, cả đời còn rướm máu!
Có nỗi buồn, mãi mãi vẫn không phai!
Lớp trẻ về! Niềm tự hào, cao ngạo…
Cùng các anh, thay Cộng sản tay sai…

Quyết đuổi bọn phi nhân, phường bán nước
Đem tự do no ấm… khắp mọi miền
Nước Việt Nam từ đây tròn ơn phước
Tự chủ, tự cường, an hưởng… đoàn viên

Tạ ơn tiền nhân, những người… gìn giữ
Chánh thể Cộng hòa, biển lặng sông trong
Chúng ta sẽ về quên đời lữ thứ…
Việt Nam ơi! Hạnh phúc ngập cõi lòng!

Quê hương ta ngày nào còn Cộng sản
Thì sẽ còn ngày Quốc Hận Ba Mươi!
Tháng Tư Đen, ôi sanh linh đồ thán
Dân Việt Nam còn khốn khổ tơi bời! 


DƯ THỊ DIỄM BUỒN

Chùm Thơ Ý Nga - Nhạc Nguyễn Văn Thành




TRÁCH NHIỆM!” 
BẠN DẶN DÒ
*
Trích tuyển tập TRI ƠN CHIEN SI VNCH
*
Chung nhau một xiềng xích
Trong tức tối nghẹn ngào
Những tù nhân chính trị
Chịu trăm ngàn vết đau.
 
Đồng đội chết oan uổng
An ủi gì cho nhau?
“Đêm lấy núi làm chuẩn”*
Ngày? Cờ máu đỏ màu!
 
Nên không có ánh sáng
Cả nước chờ, dân mong
Máu nhuộm tanh tay đảng
Trong hồng thủy đại đồng!
 
Người lính già hồi tưởng
Thương bạn bè, rất thương!
Niềm tin còn nuôi dưỡng
Đi tiếp đoạn đường trường.
 
Đó chính là phần thưởng
Thay hàng triệu nén hương
Thắp, dâng cho đồng đội
Chưa đi hết đoạn đường.
*
 
Đường các anh chiến đấu
Cho tự do, ấm no;
Đường chống lại cái xấu
Vì dân, từng cùng lo!
 
Người lính già không nhậu,
Dù ấm no, tự do
Vẫn nỗ lực thực hiện
Trách nhiệm bạn dặn dò!
 
Ý Nga, 25.12.2015
*“Đêm lấy núi làm chuẩn”: chữ của LÊ MAI LĨNH
 



ANH CHỊ EM GIỎI QUÁ!
*
Trích tuyển tập EM HỌC SỬ, EM TẬP VIẾT
*
Anh nằm trong tầm ngắm
Tôi thư thả dõi theo
Nhạc, họa, thơ… tiềm ẩn
Ý nghĩa nhịp tim reo!
 
Chị là người tôi kiếm
Đọc từng dòng văn chương
Lập trường vững, rất hiếm,
Càng đọc, càng thấy thương!
 
Em là người tiền thám
Dùng nhạc phá trại giam
Đi bước đầu tiền trạm
Quất Tàu, Việt “đuôi sam”.*
 
Anh Chị Em giỏi lắm!
Tôi học hoài chưa khôn,
Bao giờ dân yên ấm,
Mời tất cả về nguồn!
 
Chung mua từng ngục khám
Đập! Trồng Hoa Yêu Thương!
Bút thép vẫn như kiếm
Dạy các em tỏ tường:
 
Môn học đầu: LỊCH SỬ
Trong sách vở nhà trường!
Ơn tiền nhân quyết tử
Nuôi ý chí quật cường!
 
Ý Nga, 23-12-2015
*Việt gian và Tàu Cộng



CỦI, GẠO LÀ ĐỦ NẤU CƠM
*
Chia sẻ với những phụ nữ Việt phải sang Nam Hàn làm dâu để lo cho gia đình
*
Trích tuyển tập ĐƯỜNG VỀ QUÊ HƯƠNG
*
Chị chưa biết cách in tiền
Cũng chưa làm chủ, ưu tiên ngân hàng
Cho nên tiền của, bạc vàng
Hãy còn gửi gấm thiên đàng Mác, Lê.
 
Các em xin ít, đảng chê
Xin nhiều như thế? Chờ về… hái thôi
Cây cao bóng cả xa xôi
Mùa này băng giá: leo, ôi cũng phiền!
 
Găng tay, nón, vớ… gắn liền
Trèo cao, hái lắm, luân phiên thế nào?
Bao nhiêu mới đủ ngọt vào,
Bao nhiêu chị sẽ ngã nhào xuống băng?
 
(Băng này không phải nhà băng*)
Tuổi này chị té chắc rằng gãy xương
Các em nếu có biết thương
Chén cơm chị gửi, đủ lường gạo đong.
 
Quê hương giặc ngoại, thù trong
Bao người chén cháo đỡ lòng cũng không
Các em đừng ngóng, chớ trông
Cao lương mỹ vị, dài dòng: -Xin…cho…
 
Giấc mơ ở đợ cam go!
 
Ý Nga, 25.12.2015
*Nhà băng: bank




"YÊU TINH" ĐỎ
*
Trích tuyển tập THƠ YẾT HẬU
*
Đồng minh nhưng chẳng đồng tình
Mối tình Tàu-Việt lình bình yêu tinh
“Răng Môi” méo mó dị hình
Rập rình nòi Hán! Đáng khinh nòi nào?
 
Đỏ!
 
Ý Nga, 20-12-2015



Ý Nga kính chuyển 1 bản nhạc hay và cám ơn

From: THANH NGUYEN 
Sent: Sun, Apr 21, 2019 8:54 pm
Subject: (DânChủCa) Tháng Tư Quốc Hận: Đêm Sa Trường – Nguyễn Văn Thành

DanChuCa.org kính mời quý vị vào links sau đây để nghe bài hát :


Đêm Sa Trường


và mời Quý Vị cùng tham dự trận đánh cuối cùng của dân tộc ta vào một mùa Xuân lịch sử, để lấy lại chủ quyền cho toàn dân tộc Việt.



Kính
DanChuCa.org

Đêm Sa Trường
Nguyễn Văn Thành

Người đem quá khứ về nơi phố lạ,
Người đem cả mối sầu từ đất xa,
Để ta trong hôn mê bỗng thấy ra:
Đây Kinh Đô, đây Hoa Thành, Trường Sa.

Người đâu kéo ắp về như trướng hội?
Người đem cả giáp bào cùng kiếm đao,
Dàn binh trông hiên ngang, những tướng quan
nghe vua ban, quân bước đi rập ràng.

Hu . . . hê . . . . hu . . . . hề
Hu . . . hê . . . . hu . . . . hề
Dân ta đang sống những tháng ngày đoạn trường
Đêm nay trăng thắp sáng soi đường ra biên cương
Theo nhau về dưới trướng bao kiêu binh, loạn phường
Đêm nay, đêm cuối nơi Sa Trường.

Nơi nơi từ góc núi, ven sông hay chân đồi
Dân ta lượt lũ kéo nhau ra chung sức người
Bao lâu dồn nén tiếng oan khiên cao ngất trời
Đêm nay, đêm cuối ta thay đời.
Hu . . . hê . . . hu . . . hề
Hu . . . hê . . . hu . . . hề

Hình như có tiếng dồn chiêng trống gọi,
Bụi tung đất khói mù, ngựa với voi,
Loạn quân buông yên cương thua tả tơi.
Dân nơi nơi đưa quân về phục ngôi.

Hình như có tiếng cồng Sông Núi gọi
Lòng say đứng giữa trời, lệ mắt cay
Đường tên xuyên qua tim ta chẳng hay
Nghe tin vui, ta lao đao khảy cười . . . .

Chủ Nhật, 28 tháng 4, 2019

NGÀY QUỐC HẬN - Thơ Chương Hà



Khi Cộng Sản mừng ngày chiến thắng 
Hoàn thành dã tâm Mặt trận xâm lăng miền nam
để ngơ ngáo, váo vênh, tự đắc
Nhờ ơn Nga Tàu đốc xúi, ép buộc
Người dân tôi thảng thốt khóc tháng tư đen, ngày quốc hận
Khổ đau chồng chất miền nam cùng miền bắc
Xót xa, điêu tàn, mất mát
Là ai hy sinh, chiến đấu cho ngoại bang
Ai đem nồi da xáo thịt đồng bào
Hảnh diện làm nô lệ, chư hầu
Miền nam có bị đô hộ đâu mà diệt Ngụy cứu nước
Người miền nam sống độc lập, tự do, no cơm, ấm áo
Không gì quý hơn độc lập, tự do Thật Sự
Là độc lập không chư hầu , lệ thuộc
Cỏng rắn cắn gà nhà mà cho mà cho mình là chính trực
Miền nam người Việt yêu quê hương, tổ quốc
Theo gương tiền nhân quyết chống trả kẻ thù truyền kiếp
Phải tự vệ quyết bảo bọc dân lành vì chánh đạo
Tuyệt đối không cắt đất, dâng đảo
Lạy lục, van xin kẻ thù kề cận luôn hiếp đáp
Giết dân cả hai miền vì chút quyền thái thú đọc đảng cai trị, áp bức
Hãy nhìn bảy mươi năm qua dân được giải phóng mà càng bị bắt bớ , tù ngục
Thống nhất để càng khốn khó
Trai lao động khắp xứ người
Gái xả thân mọi nơi nước lạ
Đất nước lần hồi bị người ta làm chủ cả
Dân đói rách phải làm thuê, làm mướn cho mọi chủ nhân trên cả quê hương mình
Đảng Nô Cộng trơ tráo mỵ dân
Dân làm chủ mà đảng quản lý chủ.
Xích xiềng, áp bức, xiết cổ, bóp họng
Giết chẵng nương tay đồng bào ruột thịt
Sao không biết gục đầu xấu hổ
Thẹn với quê hương, nhục vong linh tiên tổ
Cuối tháng tư đen phủ phục
Sám hối ngày đại tang quốc nhục

Chương Hà 
tháng 4- 2019

Thứ Bảy, 27 tháng 4, 2019

Hãy Viết Đi! - Nguyễn Văn Thành



1.
Hãy viết đi em, hãy viết đi chị,
Hãy viết đi anh viết những gì xứng đáng
Hãy viết những gì ta thấy ta tin
Hãy viết những gì sâu lắng trong tim.
Viết, viết, hãy viết với tấm lòng son
Khi Đất Nước hôm nay bên vực thẳm sống còn.
Viết, viết, hãy viết với tất cả niềm tin:
rằng chính nghĩa hôm nay nhất định của dân mình.
Mặc ai kia khoanh tay chán ngán
Mặc ai kia ngô nghê phỉ báng
mặc ai kia u mê với Đảng
không biết đến nhân dân với sức mạnh muôn vàn.
Hãy viết đi em, hãy viết đi chị,
Hãy viết đi anh viết những lời gói ghém
đừng nghĩ những lời ta viết hôm nay
chẵng giúp ích gì cho đất nước tương lai.
Viết, viết, hãy viết viết những lời ngay
Lay thức những ai đang mê ngủ giấc ngày
Viết, viết, hãy viết nhắc nhớ lòng dân
Hãy sẵn chắc đôi tay khi thế cuộc xoay vần.
2.
Viết, viết, hãy viết sắc bén từng câu
Như giáo như gươm sẽ chém giặc bay đầu.
Viết, viết, hãy viết trí dũng người Nam
Dù có lúc gian nan không khuất phục dễ dàng.
Đừng hoang mang với phường đón gió
Đừng âu lo với những trò côn đồ
Càng gian manh càng thêm thấy rõ:
còn Đảng cướp bao lâu thì khốn nạn vẫn lắm trò.
Hãy viết đi em, hãy viết đi chị,
Hãy viết đi anh viết những lời tỉnh táo
Hảy viết những lời thấy trước nguy cơ
Giặc đang trong ngoài che giấu mưu mô.
Viết, viết, hãy viết tức núi hờn sông
Khua tiếng trống linh thiêng thúc dục: Diên Hồng
Viết, viết, hãy viết hối thúc lòng dân
Hãy đứng lên mau: Tổ Quốc đang cần!
Viết, viết, hãy viết đến lúc rồi đây!
Hãy đứng lên đi lấy lại Đất Nước này!
Viết, viết, viết . . . .hãy viết đi . . . .

Nguyễn Văn Thành