Thứ Năm, 31 tháng 10, 2019

GÓC NHÌN THÁNG 10.2019 Thơ: Đặng Xuân Xuyến * - Kính tặng nhà thơ Nguyễn Khôi

BM

1 *

39 mạng (*) trốn nghèo lâm nạn
Bám chuyên cơ 9
 (**) vị du Hàn
Dân xứ Nghệ như thời chiến loạn
Rợn đất trời rặt tiếng khóc than.
..............
(*): 39 người Việt Nam thiệt mạng trong container ở Anh ngày 24 tháng 10.2019
(**): 9 người Việt Nam "đi nhờ" chuyên cơ của Chủ tịch Quốc hội Việt Nam Nguyễn Thị Ngân trốn lại ở Hàn Quốc

2 *

Mã (*) cấm tiệt "vành đai" "9 đoạn"
Ngát (**) rình rang công chiếu "lưỡi bò"
Dân lên tiếng Ngát la chyện nhỏ
Lợi ích nào trong nhóm duyệt phim?
..............
(*): Malaysia
(**): Nguyễn Thị Hồng Ngát, nhà thơ, thành viên Hội đồng Trung ương thẩm định phim, duyệt chiếu phim Người Tuyết Bé Nhỏ có hình “đường lưỡi bò”.

3 *

Đội lốt Việt nhôm Tàu đi Mỹ
Né hải quan gấp mấy trăm lần
Con buôn Việt giúp Tàu (*) gian lận
Kiếm dăm đồng phá lợi ích Quốc Gia.
..............
(*): Lô hàng giá trị 4,3 tỷ USD của Công ty Nhôm Toàn cầu Việt Nam do người Tàu đồng chủ sở hữu bị Hải quan ngăn chặn vì đội lốt hàng Việt Nam. 

4 *

Tướng Việt Khoa (*) trên nghị Trường dõng dạc:
- Tàu "nước ngoài" thêm sách nhiễu biển Đông
Đại biểu Quốc (**): - Có cần bạc nhược
Né chỉ tên kẻ cướp ngông cuồng?!
..............
(*): Trần Việt Khoa, trung tướng, Viện trưởng Học viện Quốc phòng, phát biểu tại nghị trường Quốc hội 30.10.2019.
(**): Dương Trung Quốc, đại biểu Quốc hội khóa XIV, phát biểu tại nghị trường Quốc hội 30.10.2019.

Hương xưa - Thơ Thái Quang Đáng

Inline image

Có những buổi chiều tà
Một mình đi ngoài phố
Và thầm gọi tên em
Với những nỗi thiết tha

Tóc em có còn mượt
Ánh mắt còn long lanh
Đôi má có còn hồng
Vành môi còn ướt át

Bây giờ em ở đâu
Phương trời xa xăm nào
Có khi nào em nhớ

Như anh đã nhớ em


Montreal , March 08 , 2007
Thadée Thái Quang Đáng

Thứ Tư, 30 tháng 10, 2019

Một Mà Thôi - Thơ Hồng Hà

BM

(Đau lòng vì các nạn nhân chết & mất tích ở Châu Âu)

Sinh ra trên khắp mọi miền thế giới

Mỗi người ai cũng có một quê hương
Phải làm sao khi không thấy thiên đường
Tất bật tả tơi đi tìm lồi thoát

Chấp nhận tiền đâu qua nhiều kiểm soát
Mẹ cha chạy chọt lo lót giúp con
Du học, trốn chui cùng một lối mòn
Hệ lụy kỷ nguyên của bao thế hệ

Nhắm mắt làm ngơ sướng, đau mặc kệ
Quê Hương ơi, đất nước mình nay đâu
Mấy nghìn năm đô hộ giặc Tàu
Việt Nam bé nhỏ, vững vàng không chết

Vì ngày ấy dưới trên ta đoàn kết
Nhưng hôm nay quê ấy có bao miền
thì có bấy nhiêu phe đảng đảo điên
phe Mỹ, phe Tàu, phe Ta... nội bộ

Ai dám bảo ta bị Tàu đô hộ
chỉ đang dần bị Hán hóa mà thôi
vẫn còn đó chủ nghĩa ở trên ngôi
và duy nhất một độc quyền Đảng trị

Sao phải đi, chịu nhét chung một bị
rồi chết oan, chết nhục ở xứ người
Quê hương ơi, ai giữ được tiếng cười
tự hào hơn bốn nghìn năm văn hiến?

Ai hy sinh, hết mình vì cuộc chiến
không đặc khu, đầu độc, không chết oan
Thế hệ trẻ có cuộc sống an toàn
trẻ thơ đến trường, gia đình hạnh phúc

đời sống yên vui, anh em thủ túc
Để dân mình có một tiếng nói chung
không phân biệt ba miền Bắc Nam Trung
không tự khen, hay ôm hoài quá khứ

Xin một lần, một lần thôi hãy thử
kinh tế đổi thay, chính trị đổi thay
không độc tài bảo thủ, học điều hay
giúp quê mình cùng hướng về phía trước

Hải ngoại xa xôi, Bắc Nam xuôi ngược
Một, chỉ một mà thôi, ấy Việt Nam 
Một Việt Nam không độc tố, quan tham

Nhân quyền, tự do, yên bình, giàu mạnh  

Hồng Hà
10-27-2019

Thứ Ba, 29 tháng 10, 2019

Em nói gì. - Thơ Lê Tuấn - Lệ Đá nhạc Trần Trinh - Tiếng hát Tiến Bro

image.png
Photography by lê tuấn



Gió nói gì, hương xưa vương vấn
Lá nói gì, ngơ ngẩn chiều thu
Đường chiếu giăng mắc sương mù
Em vế lạc bước đường tu muộn màng.

Em nói gì, hồn ta chợt ướt
Điệu nhạc buồn lả lướt vang xa
Áo bay quấn quit đôi tà
Chia đôi vạt áo, lụa là phấn son.

Thu nói gì, lòng ta tan nát
Vắng em rồi bát ngát mênh mông
Cho dù chỉ là sắc không
Một mình trống vắng, vẫn mong có nàng.

 Lê Tuấn
Người nghệ sĩ lang thang trong tâm tưởng.


LỆ ĐÁ - Nghêu ngao cho Em và Bằng Hữu




Chủ Nhật, 27 tháng 10, 2019

Thơ xướng họa: Kiều Mộng Hà, Hồ Công Tâm, Tường Thuý, John Thuy, Nguyễn Kinh Bắc


Trong hình ảnh có thể có: cây, ngoài trời và thiên nhiên
[1]
MƯA THU RU MÃI NHỚ THƯƠNG 
Có phải thu vừa thả lá vàng
Sương mai lóng lánh giọt đài trang
Cây thưa cành rụng tung theo gió
Mây nhạt chim bay xoải cánh ngang
Chiều tối dật dờ mưa lất phất
Đêm tàn ảm đạm gió lang thang
Người trong song cửa chưa ngăn lệ
Chàng ở hư không có nhớ nàng 
Kiều Mộng Hà
Oct 25th 2019

[2]
TÌNH NHĨA ĐONG ĐẦY
Hiu hắt bên hiên giọt nắng vàng
Nhớ mùa thu trước ghé gia trang
Ơi người vừa gặp... tim ngây ngất
Cho kẻ ra về... dạ ngổn ngang
Tình nghĩa đong đầy ta gắn bó
Tháng năm còn lại bước thênh thang
Ngoài trời hoa pháo tung ròn rã
Hạnh phúc từ đây... được có Nàng.
Austin, October 25th 2019
Hồ Công Tâm 

[3]
THU ĐƠN CÔI
Thu về tô sắc lá thêm vàng
Cho gió heo may lạnh phục trang
Đồng vắng, lẻ loi con sáo nhỏ
Bến sông, cô độc chiếc đò ngang
Bao la cúc dại sườn đồi xám
Bát ngát lúa vàng ruộng nấc thang
Thu đến sắc mầu đầy quyến rũ
Cô đơn... ta vẫn nhớ mình nàng
Tường Thuý
Tucson 26/10/2019

[4]
MÙA THU RU EM
Êm ái mùa thu, lá đỏ vàng
Đời tôi nay tới lúc sang trang
Dưới sông nắng ấm thuyền đi dọc
Trên bến mưa sa khách tải ngang
Vào quán còn mơ đời bọc gió
Ra đường vẫn mộng kiếp lên thang
Tuổi này đành phải buông xuôi hết
Chỉ muốn con tim có được nàng
John Thuy
Melbourne, 26th Oct 2019 

[5]
XIN HÃY YÊN VUI
Từ buổi người đi xuống suối vàng
Một thiên tình sử đã sang trang
Khi đôi tay ngọc còn êm ái
Chợt nhánh sông đời vội rẽ ngang
Đâu lúc hẹn hò bên khóm trúc
Và lần âu yếm dưới chân thang
Thôi thì xin hãy yên vui nhé !
Hẹn kiếp lai sinh sẽ gặp nàng !
Nguyễn Kinh Bắc
Cape Cod, 10-26-2019

Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2019

CHỜ THU - Thơ Thu Chi Lệ



Thu đi để lại mấy cành khô
Cánh bướm ngày xưa như hững hờ
Nắng sớm mưa chiều sao chẳng đợi
Vầng trăng tròn khuyết một trời thơ

Nàng thu lặng lẽ qua song cửa
Mưa sầu từng giọt nhỏ bên hiên
Ước hẹn ngày xưa sao chẳng nhớ
Nơi miền quê cũ có bình yên

Trời thu xanh, tóc chẳng còn xanh
Tiếng lá rơi nghe vọng chút tình
Bao nhiêu ngăn cách sao về được
Dư âm ngày cũ đã mong manh

Về đi em, tiếng gọi trong gió
Bên tai như sóng vỗ trùng dương
Vạt nắng chiều xưa trong vườn nhỏ
Chờ thu về, bóng nhạt đêm sương…

Thu chl Lệ
(25.10.19)

Thứ Sáu, 25 tháng 10, 2019

Thu vàng - Thơ Bình Dương Nguyễn Thị Ngoan



Nhà Thu ở đâu, Thu lang thang,
Dạo khắp nhân gian gởi thiệp vàng.
Thiệp mời đám cưới, thiệp hội ngộ,
Thiệp mừng tiến chức, thiệp thăng quan.

Nhà Thu ở đâu, Thu mênh xoang,
Tuốt lá mai thưa, điểm cúc vàng,
Phẩy làn gió mát, gieo sương sớm,
Mây trắng chân trời, đuổi hợp tan.

Nhà Thu ở đâu? Thu thênh thang,
Thẳng tuốt cung trăng viếng các vàng,
Tô son, điểm phấn, thay áo mới,
Gương Hằng rạng rỡ: sáng trần gian.

Nhà Thu ở đâu? Thu vinh vang,
Lệnh ban ô thước bắt cầu vàng,
Lệ ngâu lã chã mừng sum họp.
Thỏa tình Chức Nữ gặp Ngưu Lang.

Nhà Thu ở đâu? Thu miên man.
Lập tràng bố thí, phát nghĩa vàng
Chay đàn siêu thoát hồn lang bạt,
Báo hiếu từ ân lễ Vu Lan.

Nhà Thu ở đâu? Thu kiêu sang,
Thổn thức thi nhân nhả ngọc vàng,
Phóng bút điểm tô nàng Thu tuyệt
Ôm đàn réo rắt khóc Thu tàn.

Mình ước cùng Thu ngược thời gian
Cài áo thu xưa: đóa mai vàng
Thả hồn theo gió hôn làn tóc
Ngước mặt hứng tròn giọt mưa hoang.

Mình ước cùng Thu ngược thời gian.
Lửa trại bừng reo tỏa ánh vàng
Rừng cười, suối hát, chim vờn lá
Lên đèo, thả giốc đạp bang bang (băng băng).

Mình ước cùng cùng Thu ngược thời gian
Sống lại từng giây tuổi mộng vàng,
Nhẩy dây, đánh đủa, đua rượt bắt,
Me, xoài, cốc, ổi mắm đường chan.

Mình ước cùng Thu ngược thời gian.
Ba cõng trên vai đón nắng vàng,
Xíu mại, cà phê, giò cháo ngoảy (dầu cháo quẩy).
Nội nhà cưng nhứt: bé út Ngoan.

Bình Dương Nguyễn Thị Ngoan

Thứ Năm, 24 tháng 10, 2019

ĐÊM THU - Thơ Huy Văn



Phố phường thở khói. Sương giăng mắc
Bóng tối ngập đầy trên khoảng sân
Gió lạnh se lòng. Đêm hiu hắt
Thu đến. Thu đi. Đã bao lần...!
 
Rải những cung buồn trên phím lạnh
Không gian hòa điệu với thời gian 
Bâng khuâng đàn khẽ buông nhịp lỡ
Từng nốt nhặt, khoan, tiễn đêm tàn.
 
Sương trải lụa ôm choàng bóng tối
Người sắt se từng đợt hoài âm
Ngọn sóng trào lòng dâng mấy nỗi
Giữa đêm Thu  vọng tiếng ngân trầm.
 
Vén cõi mộng tìm hương quá khứ
Đêm chập chùng lay bóng ngàn cây
Cho liêu trai thắp hồn du mục
Nhìn bóng đời trôi, ước sum vầy.
 
Đèn trăng thắp muộn trên phố vắng
Soi cành trơ lá, dỗ đêm say
Ly khách buông đàn cho phím lặng
Có đêm nào dài như đêm nay?!

HUY VĂN

Quà Tặng - Thơ Rabindranath Tagore - Ngô Tằng Giao chuyển ngữ



Gift

O my love, what gift of mine
Shall I give you this dawn?
A morning song?
But morning does not last long -
The heat of the sun
Wilts it like a flower
And songs that tire
Are done.

O friend, when you come to my gate
At dusk
What is it you ask?
What shall I bring you?
A light?
A lamp from a secret corner of my silent house?
But will you want to take it with you
Down the crowded street?
Alas,
The wind will blow it out.

Whatever gifts are in my power to give you,
Be they flowers,
Be they gems for your neck,
How can they please you
If in time they must surely wither,
Crack,
Lose lustre?
All that my hands can place in yours
Will slip through your fingers
And fall forgotten to the dust
To turn into dust.

Rather,
When you have leisure,
Wander idly through my garden in spring
And let an unknown, hidden flower's scent startle you
Into sudden wondering -
Let that displaced moment
Be my gift.
Or if, as you peer your way down a shady avenue,
Suddenly, spilled
From the thick gathered tresses of evening
A single shivering fleck of sunset-light stops you,
Turns your daydreams to gold,
Let that light be an innocent
Gift.

Truest treasure is fleeting;
It sparkles for a moment, then goes.
It does not tell its name; its tune
Stops us in our tracks, its dance disappears
At the toss of an anklet.
I know no way to it -
No hand, nor word can reach it.
Friend, whatever you take of it,
On your own,
Without asking, without knowing, let that
Be yours.
Anything I can give you is trifling -
Be it a flower, or a song.

Rabindranath Tagore
(1861-1941)

Qùa Tặng

Em yêu ta có gì đây
Tặng em vào buổi sáng này hỡi em?
Bình minh ca khúc êm đềm?
Nhưng nào buổi sáng có bền mãi đâu
Vầng dương tỏa nhiệt non đầu
Bình minh tàn lụi, úa mầu giống hoa
Và rồi ngay khúc hoan ca
Điệu ru nhàm chán cũng qua một thời.

Em yêu nếu buổi đẹp trời
Hoàng hôn dìu bước em nơi cổng nhà
Em mong chi gọi chút quà?
Quà chi ta sẽ mặn mà trao em?
Hay tặng em một ngọn đèn
Từ trong góc khuất im lìm nhà ta?
Nhưng khi em dạo chơi xa
Có mang đèn xuống phố qua lắm người?
Gió vô tình lắm chao ơi
Thổi đèn ta tắt mất thôi còn gì!

Trong tầm tay có quà chi
Mà ta có thể mang về tặng em
Dù hoa rực rỡ bên thềm
Ngọc ngà lộng lẫy khoe trên cổ người
Quà đâu luôn tạo nụ cười
Vì thời gian sẽ dập vùi cánh hoa
Ngọc ngà cũng rạn nứt ra
Sắc phô hào nhoáng phôi pha tháng ngày.
Quà mình trao tặng nhau này
Trôi qua năm ngón bàn tay em hiền
Rơi vào tro bụi lãng quên
Hóa thành tro bụi vương miền nhân gian.

Thôi! Xin em buổi thanh nhàn
Du xuân dạo gót ngọc sang vườn nhà
Chợt đâu thoang thoảng bay xa
Hương thầm hoa lạ lan ra bất ngờ
Làm em thích thú sững sờ
Phút giây hoan lạc đó là quà ta.
Hay em đưa mắt nhìn qua
Lần theo lối rợp lá hoa bên đường
Chợt đâu một đốm tà dương
Lung linh in bóng ngăn đường em đi
Biến mơ màng tuổi xuân thì
Thành ra mộng đẹp khác chi mộng vàng
Xin em giữ ánh hôn hoàng
Làm quà trong trắng vô vàn ta trao.

Kho tàng trôi nổi biết bao;
Chói chang giây phút, tan vào hư vô
Vô đề ca khúc thiên thu
Cản ngăn nẻo ý, chặn ru bước đời
Tựa như vũ điệu buông lơi
Tàn nhanh theo tiếng vòng nơi chân người.
Tìm đâu! Thân vạn dặm chơi
Xa tầm tay với! Xa nơi ngôn từ!
Những gì em có riêng tư
Không hay không biết, không chờ không xin
Bạn lòng ơi giữ cho bền
Của riêng em đó kiếm tìm đâu xa.
Dù ta có tặng em quà
Tặng hoa hay khúc tình ca đáng gì!

Tâm Minh Ngô Tằng Giao
chuyển ngữ.

Vòng nguyệt quế - Thơ Mỹ An- Nguyễn Hữu Phước



Máu se thịt, đã đông khô, khơi nguồn lịch sử

Thắp nén nhang, xin cúi xuống tạ ơn những thiên thần
Giữa đời mênh mông, băng qua biển rộng hiện thân
Vòng nguyệt quế, oai linh dọc ngang trời đất Việt

Súng hoen rỉ, đạn đồng bên  gót  giày vinh nhục

Quấn thẻ bài lạnh giá ràn rụa mỗi vết thương
Vang dội hò reo, đoàn quân đem thân chống giặc
Lửa hận thù, ngẫng mặt lên quân sử rạng danh!
                             
Mỹ An- Nguyễn Hữu Phước( 9/28/2019)
                             
Tạ ơn những Thiên Thần Đại Đội 72 Tiểu Đoàn 7 Nhảy Dù.

Thứ Tư, 23 tháng 10, 2019

Bài Tình Thơ Mùa Thu - Thơ Sương Lam

756528dbc40a7b5a54748d47ded3566d.jpg


Bạn đã thấy Thu về rồi đấy nhỉ
Trên sườn đồi, bên khe núi, vườn sau
Lá trên cây nay đã đổi sang màu
Đỏ tím thẩm hay úa vàng ảm đạm

Khắp mọi nẻo sương lam giăng màu xám
Gió thu về thổi nhẹ chiếc lá rơi
Những lá kia cũng sắp sửa chia rời
Thân cây mẹ để rơi vào lòng đất

Nhìn cảnh ấy lòng chợt buồn chất ngất
Ngẫm cuộc đời nào có khác lá kia
Cũng xanh tươi, cũng héo uá, chia lìa
Là cát bụi lại trở về cát bụi!

Dẫu quyền thế, dẫu sống lâu trăm tuổi
Dẫu ngày nào má thắm nét xuân xanh
Dẫu cuộc đời lao khổ hoặc an lành
Rồi cũng phải ra đi hai tay trắng

Như chiếc lá ngày nào còn trĩu nặng
Trên cành cao tạo bóng mát cho đời
Rồi Thu về, lá vàng úa, rơi rơi
Trên phố thị, lá biến thành loài rác

Con người mãi vẫn đam mê tạo tác
Tham, Sân, Si, oán ghét, hận thù nhau
Có biết chăng rồi cũng đến ngày nào
Về lòng đất với bao nhiêu nghiệp tội

Xin dừng lại đừng tạo thêm tội lỗi
Hãy trao nhau tình thân ái, thương yêu
Trao nụ cười, làm điều thiện cho nhiều
Thì hiện tại sẽ thân tâm an lạc

Làm việc thiện, tránh bớt làm điều ác
Tỏa tâm lành đến khắp mọi chúng sinh
Đối xử nhau xin dùng một chữ Tình
Thuận Thiên Lý, Nhân Hòa và Đạo Nghĩa


Sương Lam

Thứ Ba, 22 tháng 10, 2019

Chùm Thơ Á NGHI


TRĂNG MẬT
*
Cảm tác nhân đọc thi phẩm CHÂN TRỜI THƠ của Trúc Lang-Vĩnh Đỗ
(Trích tuyển tập RƯỢU TRĂNG)
*
Em bẽn lẽn lúm đồng tiền e thẹn
Ta vụng về như ong kiến hàng hiên
“Thánh” nhìn “Tiên” khờ khạo đệ nhất niên
Trăng ngỏn ngoẻn tỏa mật hiền khiêu chiến.
 
Cỏ chứng kiến mối nhân duyên thuần thiện
Khổ “thánh” hiền lúng túng giữa thảo nguyên
Ngồi như thiền, trẹo miệng, bóng em nghiêng
Dế lên tiếng, ôi láng giềng giàu chuyện!
 
Làn gió quyện, tà áo “Tiên” rung chuyển
Động lay ta mãi nguyệt diện nhập thiền
Cầm tay “Tiên” nghe run khiển đất liền
Hai luồng điện chạm tim hiền loạn nhịp!
Nhịp tim loạn mà thương hoài trọn kiếp!
 
Á Nghi, 22.10.2019
 
NỤ YÊU!
 *
(Trích tuyển tập Á NGHI VÀ MÙA THU)
*
Nhịp tim em vốn “Slow”
Gặp anh nó hóa thành “Tango” rồi
Ôi chao sao mà bồi hồi!
Thu về sao lại đâm chồi nụ Yêu?
Á Nghi**
1-10-2013

 
TỪ NỤ HÔN…CƯỚI
*
(Trích tuyển tập ẢO DIỆU)
*
Nồng nàn môi ngọt men thơm
Say nhau từ buổi hoa đơm ân tình
Hương gì cũng thua hương mình
Chạm môi như chạm được… bờ hồi sinh.
 
Á Nghi
5-5-1980. 
 
ĐOAN TRANG
*
Chia sẻ với những phụ nữ Việt phải tha hương xứ người để nuôi đảng.
*
Trích tuyển tập SẦU TÌNH
*
Từ bi, hỷ xả với chàng
Anh quen bắt nạt nên nàng sầu bi
BI, TỪ: hai chữ nhu mì
Mẹ già cứ nhắc, môi thùy mị răng
Nên em cứ phải đoan trang
Dạ, thưa, hỷ, xả: hai hàng lệ rơi.
*
Má à rồi lại Má ơi!
Trang, Đoan con gái xin mời Mẹ xem
Phiền não tăng, thức trắng đêm
Gối chăn ướt sũng, nhão mềm duyên con
Như Mẹ già, con héo hon
Ngọt ngào đi vắng, bồ hòn đắng cay!
 
Á Nghi
26-11-2012
 
 
 
Này Em Má Lúm Đồng Tiền!
*
Trích tuyển tập BẮT ĐỀN EM!
*
Chưa chi đã chạy cuối làng?
Anh chưa kịp nói lời vàng: tình khơi
Tại sao chưa nói đã cười?
Anh đo rồi đếm hụt hơi mất rồi!
 
Cho dù đi, đứng, nằm, ngồi
Suốt ngày cứ nhớ không thôi: đồng tiền
Nụ cười má lúm có duyên
Em giàu quá thể! Có phiền chia đôi?
 
Anh nghèo, đội sổ mồ côi
Cau nhà thơm ngát, trầu trồi sắc xanh!
San đôi, sẻ nửa cho anh
Chúng mình ăn nhịn, để dành nuôi… con!
 
Á Nghi, 27.9.2019 
 
CỨ THIẾU
*
(Trích tuyển tập BẮT ĐỀN ANH!)
*
Bầu trời sáng, lắm vì sao
Nàng trăng chỉ một, ngọt ngào lại dư
Thiếu anh, mặt trời say nhừ
Lá hoa ủ rủ, tương tư Ai kìa!
 
Á Nghi**
26-11-2012
 
             
              
Á Nghi chân thành cám ơn 
quý Độc Giả và quý Nhạc Sĩ 
đã chia sẻ và khích lệ tinh thần!