Thứ Hai, 20 tháng 1, 2020

Thơ Ý NGA




TẾT XƯA, TẾT NÀY
...
Huế, Saigon: máu tuôn trào
Việt Nam cả nước kêu gào khóc thương
Xuân, cay khói súng chiến trường
Tết, đau lửa đạn, nén hương khóc người
Thủ tiêu, pháo kích… than ôi
Đập đầu, chôn sống, thây vùi dã man!
*
Bốn mươi năm, bọn vô thần
Dâng thêm xương máu “tế thần”… Hồ gian
Trung, Nam, Bắc kiện: Dân Oan
Truờng Sa, Bản Giốc giặc tràn. Hoàng Sa!
 
Tòa Khâm Sứ cùng dâng hoa
Con chiên, Phật tử… xót xa dân tình
Không công lý, chẳng hòa bình
Ăn chơi, thao túng lộng hành. Mặc dân!
 
Non sông thống khổ trầm luân,
Luân thường, đạo lý tan hoang cả rồi
Ai người thương nước xin mời,
Vùng lên lấy lại cuộc đời cho dân!
 
Con đường dân chủ rất cần
Biển Đông dậy sóng còn ngần ngại chi?
Thưa rằng tổ quốc chí nguy
Đừng mê ngủ, dậy mà đi, đổi thời!
*
Lệ dân mỗi ngày mặn môi
Lệ Anh, lệ Chị không rơi sao đành?
Trong, ngoài hiệp sức đấu tranh
Đền ơn Chiến Sĩ Vô Danh hào hùng!
 
Tiền nhân, huyết sử viết chung
Quê hương ta đã suy vong tận cùng
“Cùng tắc biến, biến tắc thông!”
Ngàn năm Bắc thuộc giữ lòng chớ quên.
 
Đường Cùng thời phải vùng lên
Tự do, no ấm, nhân quyền chờ ta.
 
Ý Nga
27.1.2008

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét