Thứ Năm, 31 tháng 12, 2020

BUỒN CUỐI NĂM. - Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương


 

Hôm nay là ngày cuối cùng của năm ,

Hình như gió lạnh nhiều hơn hôm trước ?

Tháng mười hai cây trơ cành xơ xác,

Biết tìm đâu những chiếc lá cuối mùa.

 

Tìm trong tàn phai, tìm giữa hư vô ,

Những gì mong manh, những gì sắp mất ,

Một năm dài chuyến tàu đi trăm hướng ,

Ngày cuối cùng chợt nhớ những sân ga .

 

Không ai có thể tìm lại hôm qua ,

Thời gian đi như bước chân của gío ,

Tìm đâu xuân hồng, tìm đâu hạ đỏ ,

Tìm đâu anh những xao xuyến ban đầu .

 

Ngày cuối của năm xin đừng qua mau ,

Ai chẳng có một chút gì tiếc nuối ,

Trang sách cũ sẽ vô tình khép lại ,

Trang sách mới buồn vui có ai ngờ .

 

Không ai có thể tìm lại ngày xưa ,

Những ngày tháng đã lùi vào qúa khứ ,

Tìm đâu ngày buồn bâng khuâng chuông gió ,

Mà dư âm tan vỡ tận tâm hồn.

 

Khi dòng sông vẫn chảy về hạ nguồn ,

Khi thời gian không bao giờ ngừng bước ,

Khi cuộc sống vẫn đi về phía trước ,

Tìm đâu anh kỷ niệm cũ ngược dòng.

 

Tìm đâu vàng thu, sương tuyết mùa đông ,

Của năm trước đã đi về đâu đó ,

Tìm đâu mộng mơ trời xanh hoa cỏ ,

Tìm đâu anh mùi hương thuở ân tình.

 

Những con số trên tờ lịch chạnh lòng ,

Trong cuộc sống mỗi ngày là biến cố ,

Tâm tình buồn vui kiếp người riêng lẻ ,

Đến những vui buồn thế giới ngoài kia .

 

Ngày sẽ cạn dần. Đêm nay giao thừa ,

Người ta rộn ràng đón chờ năm mới ,

Đếm từng thời gian những giây phút cuối ,

Happy New Year. Năm cũ đâu rồi ?

 

  Nguyễn Thị Thanh Dương.

Hôm nay ngày cuối năm (2020) - Thơ Như Nguyệt

 

Hôm nay ngày cuối năm
Không có ánh trăng rằm
Một năm buồn trôi qua
Nhiều bất trắc, bôn ba 

Bất an và xáo trộn
Ôi một năm nhào lộn
Tôi đã học được gì?
Tôi đã thấy được gì? 

Người thân tôi ra đi
Sau vài ngày nhiễm bệnh
Ấy thể mà tôi quên
Không biết sợ là gì? 

Vẫn biết đời vô thường
Nhưng không nên xem thường
Trân trọng sức khỏe mình
Quý mạng sống của mình
Đừng ỷ y nha bạn
Bao nhiêu người lầm than! 

Nhắc tôi và nhắc bạn
Sống tự tại, bình an
Không bon chen, kèn cựa
Thong thả sống là vừa 

Cố không buồn, bi ai
Đừng ngoái nhìn quá khứ
Chú tâm vào hiện tại
Chẳng lo gì tương lai 

Vị tha và bác ái
Sống nhàn nhã, hiền từ
Ai nói gì cũng ừ
Mọi việc tốt đẹp ngay 

Hôm nay ngày cuối năm
Chúc bạn sang năm mới
Vui khỏe, hên cả năm
Tỉnh bơ, không chới với 

Thảnh thơi và vui chơi!

nn

ĐỐ VUI CHÚC TẾT - Thơ Vui Trần Quốc Bảo

 



Năm Covid (2020)... mệt rã rời!

Tất niên, xin góp nụ cười “Đố Vui”.

                         **2021**

Cái gì: “Khó đo nhất đời” ?

Xin thưa: - Lòng dạ con người, khó đo,

Sông sâu còn có kẻ dò,

Làm sao lấy thước, mà đo lòng người (?) !

 

Cái gì: “Bén nhất trên đời” ?

Xin thưa: - Cái lưỡi con người bất lương,

Giết người sắc bén hơn gươm,

Có khi giết cả Quê hương Đồng bào!

 

Cái gì: “Cao thật là cao” ?

Thưa: - Lòng ham muốn ước ao của người,

Có một, lại... ước có mười,

Ham danh, ham lợi, đến... Trời cũng ham!


Cái gì: “Xúi dục lòng tham” ?

Xin thưa: - Cặp mắt, nó làm hư thân,

Thấy tiền bạc, thấy mỹ nhân...

Thế là híp mắt!... nhân luân kể gì!

 

Cái gì: “Nhỏ bé tí ti” ?

Xin thưa: - Ấy cái lương tri con người

Dịch Covid suốt năm trời,

Chung quy cũng bởi con ngưởi vô lương!

 

Cái gì: “Sáng đẹp như gương” ?

Xin thưa: - Đức hạnh Yêu thương mọi người,

Gặp nhau hãy nở nụ cười,

Yêu người, thì sẽ được người yêu ta!

 

 

Cái gì: “ Vạn Phúc Đáo Gia” ?

Xin thưa: - Lời chúc Bạn xa, Bạn gần,

Hai Ngàn Hai Mốt (2021) Tân Xuân,

Nguyện cầu Thượng Đế ban ân dồi dào!

 

         Trần Quốc Bảo

                  Richmond, Virginia
             Địa chỉ điện thư của tác giả:
                quocbao_30@yahoo.com

Giã Từ Năm 2020 - Thơ Nguyễn Văn Điều

 

GIÃ TỪ NĂM 2020 

Xin giã từ năm Hai Mươi khép lại
Một năm dài có đại dịch chưa qua
Cấm túc, giới nghiêm nhà ai nấy ở
Những buồn lo cứ theo mãi bên ta

Vẫn còn đó ngổn ngang bao nhiêu chuyện
Bởi lòng trần vẫn còn lắm đa đoan
Ai vỗ tay giữa muôn trùng dâu biển
Ta nhìn mình phiêu dạt cõi nhân gian

Xin mời em cùng tôi nâng cốc rượu
Tạ lòng nhau trong ngày tận năm cùng
Thời nhiễu nhương dễ gì tìm tri tửu
Mừng còn nhau dẫu đời lắm bung xung

Khi ngồi lại giữa lùng bùng nhân thế
Ta còn em hát tiếp bản đồng ca
Đủ thấy lòng vui giữa ngày gai lửa
Bởi thương người cây lá vẫn cho hoa

Xin cám ơn năm Hai Mươi khép lại
Tay cầm tay hướng tới một ngày mai
Mong đại dịch chóng qua đời bớt khổ
Cho mọi người phơi phới dệt tương lai.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


ANH VẪN LÀM THƠ CHO EM ĐỌC 

Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Để cùng vui một thuở " ngày xưa"
Ôn lại có một thời tuổi nhỏ
Tuổi thơ ơi, thương mấy cho vừa 

Có một thưở hái hoa bắt bướm
Con đường làng rợp bóng tre xanh
Những chiều hè cánh diều căng gió
Tiếng chày khua giã gạo đêm thanh

Rồi quê hương chập chùng máu lửa
Giặc về làng xóm chẳng bình yên
Anh lớn lên giữa mùa chinh chiến
Đời tản cư đâu thể êm đềm

Anh và em xa nhau từ đó
Ta bỏ làng quê xuống thị thành
Mỗi người mỗi nghiệp theo chiều gió
Xa cách nhau rồi bởi chiến tranh

Anh vẫn làm thơ cho em đọc
Dẫu bây giờ đôi phận đôi nơi
Để biết còn nhau trong cuộc sống
Còn chút lòng xưa gởi lại đời.

NGUYỄN VĂN ĐIỀU


Những mùa xuân của tôi - Thơ Ngọc Trân



Ta ngồi đón xuân về trên đất mẹ,
Nơi xứ người tết đến có gì vui ?
Chung quanh ta hoa tuyết bay ngập trời,
Ngồi ngắm tuyết nhớ mai vàng xuân cũ.
Tuổi thơ ngây đón xuân về ngoài ngõ,
Cùng mẹ già đi hái lộc đầu năm,
Ngắm đàn em đôi má thắm xuân hồng,
Ba ngày tết tung tăng khoe áo mới,
Những mùa xuân theo nhau qua rất vội.
Xuân loạn ly ta cất bước lên đường,
Từ giã thầy cùng bạn hữu mái trường.
Vùng lửa đạn đang chờ ta phía trước.
Đón xuân sang bạn cùng ta mơ ước.
Mùa xuân sau đất mẹ sẽ thanh bình,
Quê hương mình thôi hết cảnh điêu linh,
Ta trở lại mái trường xưa yêu dấu.
Nào ngờ đâu một mùa xuân rướm máu!
Ta ngậm ngùi đành súng gẫy gươm buông!
Nửa giang sơn đã bị bọn bạo cường!
Chúng gom lại đau thương vào một mối!
Những mùa xuân sau tràn đầy bóng tối!
Đón xuân buồn trong những trại kiên giam!
Tuổi thanh xuân bổng chốc đã hao mòn!
Tim rực lửa nhưng đầu xanh đã bạc!
Thời gian chợt qua nhanh như gió thoảng,
Xuân lại về ta lại đón xuân sang,
Nơi xứ người mừng tết lệ tuôn tràn!
Xuân quê mẹ vẫn còn bao oan trái!
Bao xuân về quê hương ta vẫn vậy,
Vẫn lầm than nghèo đói chẳng mùa xuân!
Nhìn ra khơi với biển đảo mất dần!
Những em gái bán thân ra ngoại quốc!
Đón xuân về ta cầu mong đất nước,
Sớm xua tan bao bóng tối kinh hoàng.
Cho dân mình sẽ hết cảnh lầm than,
Được chung hưởng những mùa xuân no ấm.
Ngọc Trân

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2020

HẠC ƠI...- Thơ Như Thương

 



Photo by Dzung Tran


HẠC ƠI...

 

Hạc bay tha nhánh cây xưa

Thênh thang trời rộng đón đưa hạc về

Chốn nào là mảnh đất quê

Mà lưu lạc giữa bốn bề mây bay

Tháng năm chỉ một vòng quay

Bâng khuâng lòng chợt lắt lay nỗi buồn

Ai đem cánh hạc xa nguồn

Bên sông kia … nặng trĩu hồn tha phương

Chừng như có tiếng cố hương

Ngoái nhìn, vẳng lại dặm đường đã xa

Hoàng hôn bên ấy là nhà

Bức tranh vân cẩu chiều tà mù khơi

Quê hương - thương lắm hạc ơi …

Mà sao nghe cả một trời thiên thu

Một đời còn lại điệu ru

Dấu trong tim ngỡ như phù vân bay

 

Như Thương

(Ngày cuối năm 2020)

Thơ Ý NGA




AI TẢO MỘ OAN?
*
Thành kính tri ân quý CHIẾN SĨ VNCH đã vị quốc vong thân
*
Anh hùng yêu kính đáng vinh danh
Lính đợi chờ ai? Lính một mình!
Khổ ải tù đày sâu hóc núi
Cỏ đầy, ai nhổ dịp thanh minh?

Ý Nga, 11-8-2015





ĐÃ LÀ LÍNH PHẢI GÓP SỨC
*
Cảm tác, nhân đọc đặc san BẤT KHUẤT “Hội Ngộ 2015”, của Khóa 8/72 B + C TB/TX
*
-Trà trộn khắp nơi việt Cộng
Lách, luồn, phá rối Đông, Tây…
Lính nào vào chỗ lính đó!
Thấy Cộng lấp ló: dẹp ngay!
 
Em xin nộp mạng Niên Trưởng
Tùy Cụ định đoạt Bắc, Nam…
Anh sai chi, em cũng làm
Cả núi công việc căng thẳng.
 
Không cần tìm bia đỡ đạn
Việt gian loạng quạng: dẹp liền!
Xung phong làm tất tần tật!
Không súng? Vẫn còn bút nghiên!
 
Tây, Đông đã gài lính trẻ,
Nam, Bắc lính già ra quân,
Khi cần: ra tay gọn, nhẹ
Nhân bản luôn thắng phi nhân!
 
Đánh cho Cộng không đường đỡ
Người lính không thể về hưu!
Cho đến khi ta ngừng thở
Góp tay dẹp sạch kẻ thù!

Ý Nga, 28.9.2015





NĂM NÀO 
CŨNG CHẲNG THỜ Ơ!
*
Thành kính tưởng niệm:
Tất cả Những CHIẾN SĨ QL VNCH đã hy sinh vì Tổ Quốc.
 *
Thành kính tri ân:
Tất cả các QUÂN, BINH CHỦNG
cùng toàn thể QUÂN, DÂN, CÁN, CHÍNH
và LỰC LƯỢNG CẢNH SÁT VIỆT NAM CỘNG HÒA
đã và đang chiến đấu cho một VIỆT NAM KHÔNG CỘNG SẢN.
*
(Cảm tác nhân đọc cuốn “HAI MƯƠI NĂM SAU” của NGŨ LANG)
*
Gương bao chiến sĩ rạng ngời
Hai mươi tuổi, ấy là thời hoa niên
Năm sau, năm trước võ biền
Ngũ quân* tham chiến giữ yên thành trì
Lang bang bất kể xuân thì
Lúc nào cũng dưới quân kỳ vì dân.
*
Chiến y bạc giữa ba quân
Thương màu áo trận phong trần lập công
Chiến trường ứng biến Tây, Đông…
Xuyên rừng, vượt suối… non sông gót mòn.

Bạn bè kẻ mất, người còn
Bao nhiêu là trái tim son Cộng Hòa
Đem chính nghĩa, dẹp gian tà
Tiếp ơn lập Quốc, dựng Nhà ấm no
Cờ vàng bảo vệ tự do
Có đâu nhuộm đỏ, dâng cho kẻ thù.
*
Đêm buồn, trời mới chớm thu
Đọc trang sách kể chuyện tù mà thương!
Bao nhiêu Chiến Sĩ can trường
Vì đâu vận Nước đủ đường nhiễu nhương?
Chiến trường chiến đấu thơm hương
Những trang quân sử lừng gương hào hùng!
*
Ai khua hồi trống Quang Trung,
Hồng tâm bắn trúng, giương cung bây giờ?
Không ai được phép thờ ơ!
Chúng ta phải quyết đổi cờ ngay thôi!

Ý Nga, 23-9-2015
 
*Ngũ quân = 5 đạo quân: trung, tiền, hậu, tả và hữu quân







BẠN PHẢI CẦN 
TỈNH TÁO!

Phải vạch mặt Việt gian!
Phải dẹp sạch cộng sản!
Chủ nghĩa đỏ đã tàn
Ai mua mà rao bán?
 
Tại sao lại bôi nhọ
Những người lính Cộng Hòa
Và tập thể Quốc Gia
Nếu không là Việt Cộng?
 
Ảnh hưởng chủ thuyết đỏ
Làm rầu nồi canh chung
Những con “sâu” nho nhỏ
Nếu không điên cũng khùng!
 
Không phải là đa số
Trong tập thể chúng ta
Sao hùa nhau “đấu tố”
Y như bọn Cộng tà?
 
Nằm vùng khắp Cộng Đồng
Theo nghị quyết 36
Trà trộn bọn hồng hồng
Khoác áo vàng, “ngậm máu”
 
Tung: tiền, quyền, lợi danh
Khắp nơi chúng lộng hành
Len vào ta, láu lỉnh
Xúi em, chị đánh anh.
 
Chia rẽ mọi đoàn thể,
Gây xào xáo trăm bề,
Tung tiền to mua chuộc,
Chúng đạo diễn lắm hề!
 
Cộng sai khiến lũ điên
Xúm đánh phá tôn giáo,
Tạo kỳ thị ba miền
Bạn phải cần tỉnh táo: 
Chúng chính là Việt gian!

Ý Nga, 22-8-2015