Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2021

36 Thi sĩ đã cùng hoạ bài thơ THUYỀN TRĂNG của Thi sĩ SÔNG THU

 

THUYỀN TRĂNG

Thuyền chở trăng vàng đi đến đâu ?
Về nhà ta nhé, ở bên cầu
Giường đôi quạnh quẽ sương pha lạnh
Gối chiếc chơ vơ lệ thấm sầu
Ánh nguyệt lung linh làm hiện bóng
Chung trà thoang thoảng rót mời nhau
Tựa vai âu yếm, cùng im lặng
Trăng lặn, thuyền trôi, ảnh nhạt màu...

Sông Thu
(Rằm tháng giêng Tân Sửu 2021)


Thơ Họa:

NGUYỆT NỮ TỈ TÊ

Hằng Nga khuya lãng, viễn nơi đâu??
Sắc vẹn huyền linh, rạng dưới cầu…
Vạn thuở hồng nhan sao quả tú?
Ngàn năm lẻ bóng , hẳn cô sầu?
Dát vàng, quanh tớ hòa chung bóng
Rót rượu, chan niềm ẩm với nhau
Lúc khuyết, khi tròn ai kẻ thấu…
Tỉ tê vơi dạ, ánh nghiêng màu……

CAO BỒI GIÀ
26-02-2021

NGUYÊN TIÊU VẮNG NGUYỆT

Đại lễ rằm Giêng,Nguyệt trốn đâu?
Tơ duyên đằm thắm thoắt phai màu
Đêm nào nhớ quá,trăng đầu ngọn...
Thuyền nọ thương nhiều, tóc chụm nhau
Trông ngóng đà lâu sương lạnh giá
Đơị chờ đã mỏi,mắt u sầu
Canh tàn,trống điểm,nghe rời rạc
Đêm trắng,ngày lên,tắt nguyện cầu...

Thanh Hoà

THUYỀN TÌNH

Thuyền trôi ,trôi mãi sẽ về đâu ?
Hãy ghé nhà tôi sát mé cầu
Ôm ấp gối chăn tìm mộng ấm
Đượm nồng hương lửa giải cơn sầu
Tiện đây vầng Nguyệt soi làn nước
Sẵn có mái chèo khỏa bóng nhau
Mười bốn đèn trăng treo lấp lánh
Sóng tình loang loáng tỏa muôn màu

Songquang
20210226

CÁCH MỘT NHỊP CẦU

Chia tay ngày ấy biết về đâu !?
Bến Hải, Hiền Lương mấy nhịp cầu?!
Phúc Xá, Hồng Hà... bờ cát mịn,
Tây Hồ, Trúc Bạch... ánh trăng sầu.
Anh trai Hà Nội còn mơ tưởng!
Em gái Sài Gòn có nhớ nhau?
Nam Bắc vì sao mà cách trở,
Giang sơn một dải lụa phai màu

Texas, February 26th 2021
Hồ Công Tâm

ĐỢI TRĂNG

Hỏi xem trăng ngọc thượng nguyên đâu
Mà ánh lung linh sáng vạt cầu
Khiến khách chung tình ngồi đợi mãi
Thành người vẹn nghĩa phải buồn sâu
Bao năm đỉnh núi quên trông nguyệt
Mấy thủa đầu sông cạn nhớ nhau
Sóng bạc Quảng Hàn vương sắc tuyết
Sang mùa hoa quế đẹp tươi màu ...

Utah 26 - 2 – 2021
CAO MỴ NHÂN

THUYỀN SAY…

Đêm này thuyền biết hướng về đâu
Còn nhớ chiều xưa hẹn dưới cầu
Cô phụ chờ ai phòng vắng ngắt
Chinh nhân hoài vọng chốn u sầu
Trời trưa đối diện mời trà ấm
Đêm tối bên bàn chuốc rượu nhau
Nồng thắm kề vai đưa chén ngọc
Lên môi …say vội dưới đèn màu…

ĐIỀN KHUÔN GIA

TRĂNG ĐÃ PHAI MÀU

Đây dòng tâm sự gửi về đâu ?
Từ độ rời xa nửa địa cầu
Một bóng lênh đênh vời vợi nhớ
Từng đêm thao thức chứa chan sầu
Người ơi chẳng dễ mong tìm lại
Ta cũng thôi đành để mất nhau
Thương chiếc thuyền tình không bến đỗ
Vầng trăng thệ nguyện đã phai màu

Nguyễn Kinh Bắc

GHẸO TRĂNG

Tháng giêng rằm hỡi trăng về đâu ?
Sáng toả mênh mông đẹp bến cầu.
Sông nước in hình Nga quạnh quẽ,
Gió mây vờn bóng Nguyệt thêm sầu !
Quảng hằng cung thẩm nàng xây mộng,
Nhân thế đời vui phố rực màu !
Hãy xuống trần gian ta gặp gỡ…
Câu thơ tiếng hát quyện cùng nhau !

Liêu Xuyên

BÊN SONG

Trăng tà lãng đãng trốn nơi đâu
Chẳng đến cùng ta chung nhịp cầu
Bóng chiếc lao chao theo bướm lượn
Thân đơn tĩnh lặng nhắp trà sầu
Tuyết rơi tuyệt cạn bao hy vọng
Gió chở niềm mơ sẽ có nhau
Đêm trắng lệ trào thêm nỗi nhớ
Bên song mòn đợi tóc phai màu

Kiều Mộng Hà
Austin 26-2-2021

VÀNG PHAI

Trăng chở vàng gieo rải tận đâu
Mà sao tăm tối phủ quanh cầu
Sương sa đầu ngõ mờ tâm sự
Buồn rớt thềm trung chảy giọt sầu
Nhớ thuở chung trường đùa với phượng
Mơ thời đối bóng bỡn cùng nhau
Chừ xa nghìn dặm hồn tê tái
Mây gió sầu bi nguyệt đổi màu

Phương Hoa
FEB 26th 2021

THUYỀN TRĂNG

Bốn sáu năm dài cố quận đâu
Hờn thay tạo hóa khéo cơ cầu
Người xa xóm cũ tâm hồn khổ
Kẻ bỏ làng xưa trí não sầu
Mấy thuở tình thâm còn cách trở
Bao giờ mẫu tử được gần nhau
Thuyền trăng chở nặng niềm thương nhớ
Ánh nguyệt buồn ai cũng úa màu

Thanh Song Kim Phú
CA Feb/26/2021

TRĂNG RẰM THÁNG GIÊNG

Đêm rằm tháng một nghĩ về đâu
Thắp nến lung linh khởi nguyện cầu
Cửa dưỡng cơm ngon nhiều chặng nhớ
Dòng nuôi sữa ngọt lắm thời sầu
Loanh quanh bám mẹ lo công với
Luẩn quẩn đeo người phụ việc nhau
Kỷ niệm miên man nhoà cảm xúc
Vầng trăng chiếu xuống tỏa thanh màu

Minh Thuý Thành Nội
Tháng 2/25/2021

LỜI NGUYỆN CẦU
TRONG ĐÊM NGUYÊN TIÊU

Nguyên Tiêu tục ấy có từ đâu?
Giải hạn cúng sao bá tánh cầu
Xứ Mỹ mưa phùn trăng trốn biệt
Quê nhà nguyệt rạng khách vương sầu
Tương tư mộ khúc vô hình bóng
Đạo pháp vô biên có thấu nhau
Ví phỏng lời van vào cữa Phật
Cầu cho tín hữu đạt y màu...

Chu Hà

THUYỀN TRĂNG

Thuyền trăng ấy thể chẳng trôi đâu
Đứng sát bên em vịn mống cầu
Suối tóc tung bay gom nỗi nhớ
Con tim rộn đập thải u sầu
Tự nhiên thấy khỏe-không quên hẹn
Rồi thật cảm vui-đã có nhau
Cứ thế mây đưa đi khắp nẻo
Tham quan đất nước rực tươi màu…

Thái Huy
26/2/21

TRĂNG BUỒN

Trời cao biển rộng trăng từ đâu
Óng ả sóng vàng giữa cõi sầu
Cám cảnh cô đơn nghe quạnh vắng
Xót đời lang bạt tái tê màu
Một lần đưa tiễn người biền biệt
Ngàn nỗi thương đau kẻ mất nhau
Vằng vặc ngoài song tranh muốn vẽ
Sắc tô ánh nguyệt lặn trên cầu…

Hải Rừng
Trăng Nguyên Tiêu Tân Sửu 2021…


TAN TÁC

Em vẫn chưa về em ở đâu
Để anh thơ thẩn mãi bên cầu
Ngày buồn đau xót hồn pha lụy
Đêm nhớ quạnh hiu dạ nhuốm sầu
Hạnh phúc chỉ khi mình kết hợp
Bẽ bàng là lúc ta xa nhau
Tấm thân cô lữ lòng xao xuyến
Duyên nợ từ nay phai sắc màu./.

Toronto 26/2/2021
Nguyên Trần

ĐÊM NGUYÊN TIÊU

Thuyền trăng đầy khẳm chở về đâu 
Có ghé nhà ai phía dốc cầu
Thục nữ yêu kiều duyên đậm sắc
Thi nhân tuấn nhã áo phai màu
Trên lầu rãi gió cùng chung nguyệt
Dưới bến trao tình mãi nhớ nhau
Nguyện ước kề vai lời gắn bó
Nguyên tiêu rực rỡ giải cơn sầu

Chung Văn


CÔ ĐƠN

Chiều hôm nắng quái buồn sao đâu
Chút phận bèo mây lỡ nhịp cầu
Xuân đến cỏ hoa khoe sắc thắm
Rèm buông tơ phím lặng cung sầu
Uyên ương chắp cánh người đâu tá
Hạnh ngộ chưa từng để luyến nhau
Lơ lửng thuyền hồn neo bến vắng
Phù dung nở muộn chóng phai màu

Yên Nhiên

TRĂNG NƯỚC NGUYÊN TIÊU

-/-
Ai đã đưa thuyền đến tận đâu..!
Trăng buồn lặng lẽ rớt bên cầu
Trường Giang sông cũ, vần thơ vịnh
Tróc Nguyệt lầu xưa, giọt lệ sầu
Một phút yêu thương dù bất chợt
Ngàn năm luyến nhớ mãi cùng nhau
Nguyên Tiêu, chị Nguyệt sao phai nhạt
Phiền muộn đêm xuân lại đậm màu.

Thanh Trương

ĐÀNH THÔI ...!

Trăng vàng từ đó dạt về đâu?
Để chiếc thuyền con lặng lẽ sầu
Mây xám hững hờ quanh ngọn núi
Dòng xanh lơ lững dưới chân cầu
Thương sao ánh mắt ngày xa bến
Nhớ lắm vòng tay thuở gặp nhau
Mới biết cuộc đời luôn biến đổi
Đành thôi...vách đá cũng phai màu !

Thy Lệ Trang

NGUYÊN TIÊU BUỒN

Mưa lạnh thuyền đây trăng náu đâu
Để mây thờ thẫn đợi trên cầu
Dưới trần giường rộng bao điều muốn
Bên gối thân đơn một cõi sầu
Cảm hứng câu vần luôn ngóng bạn
Tâm tình thi nguyệt khó rời nhau
Đêm nay ngơ ngẩn như rơi bạc
Bài viết Nguyên Tiêu nhạt sắc màu.

Trần Như Tùng

NỬA VẦNG TRĂNG

Cho dù nguyệt khuyết chẳng vờ đâu!
Chứng giám tình nhân đã nguyện cầu
Mơ ước thành duyên nào ngại khổ
Chờ trông hợp ý sẽ thôi sầu
Mai nầy mắc nợ tương phùng nữa
Thủa ấy xiêu lòng quấn quýt nhau
Một nửa vầng trăng vừa nối lại
Dường như tạo hoá vẽ thêm màu!

Như Thu
02/26/2021

SẦU...

Gió đừng thổi mãi...biết về đâu?
Trăng đến vì sao rụng dưới cầu?
Lờ lững đò ngang con nước đổ
Lênh đênh thuyền dọc, bóng đêm sầu
Người đi xa khuất còn chăng nữa
Kẻ đợi thẫn thờ...đã mất nhau
Ngày tháng phôi pha... tình vẹn giữ
Thời gian...dẫu bạc tóc phai màu...!

Bạc Liêu/27/2/2021
Hồng Vân

TRĂNG NGUYÊN TIÊU ...

Rủ xuống ngàn sao luẩn quẩn đâu
Nhà ai thấp thoáng dưới chân cầu
Ngoài song lặng lẽ đèn phai úa
Trước cổng vờn lan gió buốt sâu
Dịu ngọt Hằng Nga tuôn ánh rạng
Say mơ Chú Cuội ửng màu châu
Trăng ngời tháng một long lanh quá
Đón Tết Nguyên Tiêu tỏa sắc mầu ...

Tuyết Phan

CÕI NHỚ

Trăng hẹn trăng thề,cõi nhớ đâu ?
Quỳnh hoa,ánh nguyệt mộng tương cầu
Gió đàn quyện với mây phiêu lộng
Sông hát hòa theo nước lãng sầu
Loáng thoáng ngày trôi đời lẻ bóng
Âm thầm chốn đợi bước không nhau
Quê xưa khắc khoải niềm ly biệt
Lặng đóa quỳnh khuya nở trắng màu…

Lý Đức Quỳnh
27/2/2021

THUYỀN KHÔNG BẾN ĐỖ

Đêm trăng lạc lõng biết về đâu
Không bến ,thuyền neo dưới dạ cầu
Biển bắc ,người còn ôm gối chiếc
Trời tây ,kẻ mãi nắn cung sầu
Câu thơ tiếng nhạc mong hòa điệu
Hương rượu vị trà ước nhớ nhau
Sào cắm gió vờn lay bóng nguyệt
Cành đa sóng gợn vỡ tan màu .

LHN

THUYỀN TRĂNG

Nhỏ bé thuyền kia biết tới đâu
Đừng quên đón nhé bạn trên cầu?
Tay như đang vẫy trong cô quạnh
Mắt thể mở to giữa thảm sầu
Chớ lách buông xuôi rồi mất dấu
Hãy mau ghé lại để gần nhau
Hầu làm tươi mát khung trời mộng
Trăng thệ xưa xa mãi thắm màu

Thái Huy
27/2/21

CỨ NGỠ

Ngồi ngắm sông trôi chợt nghĩ đâu
Bao nhiêu nhung nhớ vút qua cầu
Cô đơn nuối tiếc còn tê mộng
Lẻ bóng buồn tênh mãi nặng sầu
Cứ ngỡ lâu dài cùng sánh bước
Nào ngờ phút chốc bỗng xa nhau
Gió chiều đùa giỡn trên môi má
Lòng xót đau nhiều mắt úa màu

PHƯỢNG HỒNG

THUYỀN TRĂNG (2)

Đò đời trôi giạt đến nơi đâu
Trăng tủi bơ vơ dưới dạ cầu
Thệ ước thuyền quên câu thệ cũ
Sầu bi nguyệt nhớ mốí tình sầu
Đầu xuân hớn hở tròn duyên mộng
Cuối hạ đau buồn dứt nợ nhau
Dẫu biết vô thường anh tử biệt
Tình em trọn kiếp chẳng phai màu

Thanh Song Kim Phú
CA Feb/26/2021

TRĂNG NƯỚC

Trăng tròn trăng khuyết bởi vì đâu?
Vạn cổ trăng soi bóng dưới cầu
Sóng bạc xô nhau ngàn sắc ánh
Trăng vàng treo chếch rạng muôn màu
Nước-trăng quấn quít ngàn duyên nợ
Hình-bóng quện nhau một nỗi sầu
Nước đấy trăng đây tình gắn bó
Người xưa chốn cũ có còn nhau?

Thúy M
2/27/21

TRĂNG NGUYÊN TIÊU

Trăng bước xuống thuyền, muốn ghé đâu?
Trăng về nhà nhé, cạnh chân cầu
Trăng với tớ đây đừng ngại khổ
Trăng là nàng đấy hãy quên sầu
Trăng gấp vòng tay, giường chiếu lệch
Trăng cuồng nhịp thở, gối chăn nhầu
Trăng tha tội chứ, lòng phàm tục
Trăng tối Nguyên Tiêu đẹp nhiệm mầu

DUY ANH
02/26/2021

VỪNG ĐÔNG HÉ RẠNG...

Thuyền trăng chở mộng sẽ về đâu ?
Ghé lại nhà tôi ở Bến Cầu...
Chỗ rộng giường đôi hiu quạnh tủi
Lầu cao bóng chiếc vấn vương sầu...
Duyên xưa đó đỡ nâng hình ảnh...
Nợ cũ còn nương tựa bóng nhau
Đối ẩm đêm tàn sương lấp lánh
Vừng ô hé rạng nắng lên màu...

Mai Xuân Thanh
Ngày 26/02/2021

NGƯỜI VỀ

Người về, trăng cũ của ta đâu?
Chỉ thấy lung linh bóng chiếc cầu.
Lau lách đìu hiu chiều lặng lẽ
Hàng cây u ẩn dạ tương sầu.
Mênh mông sông nước dòng đôi ngả
Loang loáng thuyền mây núi một màu.
Khoang trống nguyệt đầy đêm tối ấy
Ngậm ngùi giây phút tiễn đưa nhau!

Mailoc
02-27-2021

VỀ QUÊ ĐÀ NẴNG...?

Thuyền mộng Hằng Nga chạy tới đâu ?
Về quê Đà Nẵng sống cơ cầu
Cố nhân đi mãi nên buồn tủi...!
Người cũ hoài mong mới thảm sầu
Bạn gái xa xăm mờ ảo ảnh
Tình ta cách trở ước gần nhau
Nằm co ngủ thiếp còn vương vấn
Nắng xế chiều hôm cỏ úa màu...!

Mai Xuân Thanh
Ngày 26/02/2021

TÌNH TRĂNG NƯỚC.

Con thuyền tuy nhỏ chẳng sao đâu,
Đợi trở trăng khuya ở mé cầu.
Lấp lánh trầm mình vàng đáy lạnh,
Lăn tăn đuổi sóng trắng sông sầu.
Tao nhân nguyệt nữ thường kề cận,
Nghệ sĩ hằng nga dễ luyến nhau.
Than thở buồn vui thương nhớ hận,
Sương đêm bàng bạc họa thêm màu.

Mỹ Ngọc.
Feb.27/2021.

THUYỀN ĐỢI TRĂNG

Trăng vàng lạc lỏng chiếu nơi đâu,
Thảm cảnh thuyền nan đợi bến cầu.
Bờ cách mé sông chờ mỏn mỏi,
Người xa kẻ ngóng biết ai sầu?
Gió mưa là chuyện trời thay đổi,
Tơ Nguyệt đó lời lứa kết nhau.
Âu yếm nhớ nhung hồn dạ ngẩn,
Trăng chờ thuyền chở thấy gì đâu!

HỒ NGUYỄN
(27-2-2021)

THUYỀN TRĂNG KỶ NIỆM

Vầng trăng theo nước mãi về đâu
Mòn mỏi ai kia đợi dưới cầu
Thuyền lướt mái khua lòng dã dượi
Tình vương sóng động dạ tương sầu
Bến Xuân hiu quạnh, rồi riêng bóng
Chén rượu canh tàn, chợt nhớ nhau
Giọng nói tiếng cười trong dĩ vãng
« Thuyền Trăng » kỷ niệm đã phai màu.

Paris, 28/02/2021
TRỊNH CƠ

Thứ Sáu, 26 tháng 2, 2021

CHUYỆN TÌNH ANH BÁN CHIẾU - Thơ Trần Công/Lão Mã Sơn

 

Anh lái chiếu  Cà Mau tới vùng Ngả Bảy

Được cô khách hàng đặt cặp chiếu bông

Anh bán chiếu và khách đều còn trẻ

Hai người chưa ai có vợ, có chồng

Câu chuyện đổi trao rất dễ cãm thông

Từ chuyện mua bán, hoa tình chớm nở.

Anh bán chiếu  chào tạm biệt người yêu

Hẹn hai tháng  sẽ giao hàng cặp  chiếu

Về  Cà Mau, tư tay anh  dệt lấy

Anh lựa từng cộng lát tốt nhuộm vang

Đôi chiếu rất đẹp, nhưng anh không bán

Sẽ làm món quà chàng tặng cho nàng

Để chứng cho lời minh sơn, thệ hải 

Hai tháng sau chàng đến Vàm Ngả Bảy

Vát cặp chiếu bông đem đến nhà Nàng

Nhưng cửa nhà đóng kín, Nàng vắng bóng

Chàng  tìm hỏi thăm những người hàng xóm

Mới biết nàng đả cất bước theo chồng.

Anh bán chiếu tưỡng  đất trời sụp đổ

Dấy lên nỗi buồn tan nát cõi lòng

Chàng quyết tìm nàng hỏi rỏ đục trong.

Thương nhớ bạn tình  , chàng buồn than thở :

(Hò Miền Nam): “ Hò ơ………..ơ……………ờ…

Chiếu Cà Mau nhuộm màu tươi thắm

Công tôi cực lắm mưa nắng dãi dầu

Chiếu nầy tôi chẳng bán đâu

Tìm cô không gặp,..ờ…. ………Hò ơ………….

Tìm cô không gặp, tôi gối đầu mỗi đêm”.(1)

Rồi chàng tự trách:

“Người ta đã có chồng rồi

Chiếu chăng sao ấm bằng người tình chung

Để mình ôm cặp chiếu bông

Chờ đợi chi nữa, uỗng công đợi chờ”(1).

Đến quê chồng nàng ,chàng được hung tin

Vì thương nhớ chàng, nàng lâm trọng bịnh

Cách nay mấy hôm nàng  đã qua đời

Nghe  tin buồn, anh bán chiếu rụng rời

Chàng tìm đến mộ người yêu bạc số

Đặt cập chiếu lên mồ người quá cố

Thắp một nén hương, nước mắt tuông rơi.

 

Về Cà Mau, Chàng bỏ nghề bán chiếu

Để quên nỗi buồn bị mất người yêu.

                                                              Lão Mã Sơn

(1)-Trích trong tuồng cải lương” Tình Anh Bán Chiếu


CHI LẠ RỨA ? Thơ Nguyễn Thị Hoàng

 

“Chi lạ rứa, chiều ni tui muốn khóc,
Ngó chi tui đồ cỏ mọn, hoa hèn.
Nhìn chi tui hình đom đóm đêm đen,
Cho tui tủi bên ni bờ cô tịch. 

“Tui ao ước có bao giờ tuyệt đích,
Tui van xin răng mà cứ làm ngơ.
Rồi ngó tui, chi lạ rứa hững hờ,
Ghét, yêu, mến, vô duyên và trơ trẽn! 

“Tui đã tắt nỗi ngại ngùng bẽn lẽn,
Bởi vì răng, ai biết được người hè.
Nhưng màu chiều đã rũ bóng lê thê,
Ni với nớ, có chi mô gần gũi! 

“Chi lạ rứa, răng cứ làm tui tủi?
Tàn nhẫn chi với một đứa thương đau!
Khối tình câm nên không sắc, không màu,
Và vạn thuở chẳng nên câu luyến ái! 

“Chi lạ rứa, người cứ làm tui ngại,
Biết sông sâu hay cạn giữa tình đời?
Bên ni bờ vẫn trong trắng chơi vơi,
Mà bên nớ trầm ngâm mô có kể. 

“Không muốn khóc, nhưng cứ từng ngấn lệ,
Đọng làn mi ấp ủ mối tâm tình.
Bên ni bờ hoa thắm bớt tươi xanh,
Mà bên nớ huy hoàng và lộng lẫy”. 

Nguyễn Thị Hoàng

Bẫy Thơ - Thơ Như Nguyệt

 

Thơ em nhẹ thoáng nhẹ mây trời

Thơ em có gió lung lay trăng vời

Thơ em có cả mặt trời

Có sao lấp lánh có thời nắng lên

Thơ em biển sóng mông mênh

Giòng sông định mệnh lênh đênh cả đời

Lời thơ tha thiết gọi mời

Ong tìm về tổ bướm tìm về hoa

Vườn thơ ong bướm ghé qua                      

Có hoa ngào ngạt có ma đa tình

Ma Nữ yêu thật thiết tha 

Ghé rồi ở lại… thoát nào được chăng?

*                          

Nồng nàn lòng rộn sao, trăng             

Anh ơi ghé nhé thơ đầy mây giăng

Thơ em nũng nịu mời chào

Có người mắc bẫy đi vào ngất ngây

Thơ em ngã ngớn nơi đây                 

Có người mắc bẫy vẫy vùng khó ra        

Thơ em, anh vào xem nha           

Ngây ngô, giản dị, lem nhem, mập mờ

Thơ em đôi lúc bơ phờ

Đôi khi ngơ ngác, lờ khờ anh ơi
*

Tới chơi, anh hãy vào chơi

Vườn thơ nở rộ lả lơi muôn mầu

Anh ơi quên hết muộn sầu

Dạo chơi thơ thẩn chốn này thiên thai

Hỏi lòng chớ có hỏi ai

Vì ai ngơ ngẩn vì ai thẩn thờ

Chờ anh, em vẫn mãi chờ

Có chàng ghé đến vườn thơ rộn ràng

Hai ta đối ẩm mơ màng

Thơ vui thay thế thơ buồn mênh mang 


Quách Như Nguyệt 

Thứ Tư, 24 tháng 2, 2021

LỜI GỬI MÙA XUÂN - Thơ Võ Đại Tôn


Trong lúc chờ Mùa Xuân Dân Tộc
Vĩnh cửu đến cùng Núi Sông.
Xin cho một sợi nắng hồng
Sưởi ấm con tôi ngồi bên bãi rác.
Bụng đói tay run, mắt nhìn ngơ ngác
Tìm chút gì ăn trong đống hôi nồng.
Lũ chuột vây quanh, giòi bọ chạy rông
Đời con tôi còn thua giòi chuột.
Một miếng ăn thừa, “đại gia” không thèm nuốt
Nuôi thân con thêm giọt máu trong người.
Nhưng nào đâu ? hàng triệu kiếp con tôi
Sống không có mùa Xuân trong đời bóng tối !
* * *
Xin cho một sợi nắng hồng
Rọi vào chốn hang cùng ngõ hẻm
Đàn em tôi, kiếp còn thua kém
Món hàng rong rao bán xứ người.
Bọn giàu sang hay tàn tật vui chơi
Ngồi chọn lọc, mua em làm nô lệ.
Từ thuở đàn con theo Cha ra bể
Chưa bao giờ tủi nhục như nay.
Vì miếng cơm em khóc từng ngày
Làm dâu Đại Hàn, Mã Lai, Trung Quốc.
Như cỏ dại, đời em bật gốc
Lê thân tàn, khô máu nghìn đêm.
* * *
Xin cho một sợi nắng hồng
Trên thân mẹ già khô cằn gánh vác
Mồ hôi chảy dài tóc đau sợi bạc,
Một đời lam lũ còng lưng.
Trong bóng đêm, nhìn yến tiệc tưng bừng
Của bao kẻ trị dân bằng sắt thép.
Trên thân cha, mắt mờ qua cửa hẹp
Nhìn khung trời toàn máu đỏ cờ sao.
Tuổi hoàng hôn, giòng lệ sót nghẹn ngào
Thầm mơ ước được một ngày no ấm.
Biết làm sao ? – chung quanh toàn bảng Cấm,
Cấm ước mơ, luôn cả Cấm làm Người !
* * *
Xin cho một sợi nắng hồng
Rọi vào xà lim tăm tối.
Anh-chị-em tôi, những người vô tội
Bị giam cầm vì Yêu Nước, Tự Do.
Vì không muốn tim bị đúc chung lò
Con-người-máy cúi đầu theo lệnh đảng.
Những người đấu tranh không ra ngoài giới hạn
Của Lòng Dân đòi Lẽ Sống, Công Bình.
Chỉ mong nhìn được chút nắng bình minh
Trên quê hương đã chìm sâu đáy vực.
Đảng dùng dối gian, hung tàn bạo lực
Bao năm rồi phá nát cả non sông.

* * *
Xin cho một sợi nắng hồng
Thêm sức sống vào mỗi tim dân Việt
Máu hòa chung, cùng đấu tranh quyết liệt
Đòi lại Quyền Dân, đứng dậy làm Người.
Tiếng khóc không còn giữa nắng hồng tươi
Toàn Dân Tộc viết ngàn trang Sử mới.
Xuân vĩnh cửu từ bao năm mong đợi
Sẽ bừng hoa trên khắp nẻo đường quê.
Tiếng thét Diên Hồng từ lịch sử chung thề
Vang dội lại, quyết tâm gìn giữ Nước.
Đàn em thơ cùng mẹ già chung bước
Bản đồng ca Nhân Bản dậy trời Nam.
* * *
Lời tôi gửi mùa Xuân
Trên hành trình từ bao năm gian khổ
Cùng Toàn Dân máu chung đã đổ
Trong xà lim bóng tối tù lao.
Không phải ngồi và lên tiếng thét gào
Làm gọng kính mạ vàng trong phòng lạnh,
Vỏ chai bia dưới gầm bàn hô đánh
Rồi chờ mong và chỉ có ước mơ.
Tôi gọi Xuân, xin tiếp nắng xây bờ
Chung chiến tuyến vì Hồn Thiêng Tổ Quốc.
Cho chúng tôi song hành cùng Dân Tộc
Thêm lửa tim, thêm một sợi nắng hồng.
Trời đất mênh mông
Không gian chẳng hề cách biệt.
Gọi Xuân về, thêm hoa vàng lá biếc
Cùng chúng tôi đi trọn hành trình.
Một ngày mai Tổ Quốc quang vinh
Trời đất Việt sẽ bừng Xuân vĩnh cửu !.

Võ Đại Tôn. / Hải ngoại,

Thứ Ba, 23 tháng 2, 2021

Thơ Ý NGA

 


TẠ ƠN
 
Con tạ ơn Người Vì Nước
Anh thư, chư vị anh hùng
Người sau noi gương kẻ trước
Sống, chết đều vì Chuyện Chung.
 
Con tạ công ơn Cha Mẹ
Đã cho con được chào đời
Sinh thành, ra công nuôi dưỡng
Và cho con học làm người.
*
Em cám ơn Anh san sẻ
Bao năm vất vả thuyền nhân
Chia cùng khổ đau, tuổi trẻ
Dấn thân, thiện nguyện ân cần.
 
Chị cám ơn Em lo lắng
Săn sóc Cha, Mẹ, anh, em…
Gói ghém trong ngoài trọn vẹn
Việc nhà thu xếp êm đềm.
 
Tôi cám ơn bao Nghệ Sĩ
Gợi hứng cho nhiều vần thơ
Phất Cờ Tự Do cho được
Nhắc tôi không được thờ ơ!

Ý Nga, 26.4.2007.





ĐI TÌM HẠNH-PHÚC CHUNG

Em nghĩ đến quê-hương
Với bao là tang thương
Đã rách càng thêm nát
Cộng-sản vẫn cùng đường!
 
Mậu Thân rồi Giáp Thân
Trẻ dưới tay hung thần
Trả bằng bao giá máu
Ôi tội-nghiệp người dân!
 
Đảng mặc sức ăn chơi
Phá non sông tơi-bời.
Giặc cờ đỏ: sau trước
Nước, dân đem bán hời.
*
Đã thêm nữa một năm
Mình vẫn chưa về thăm
Cố Hương xa vời-vợi
Đường chiến-đấu âm-thầm.
 
Người khơi ánh đuốc ơi!
Xin hãy cùng em soi
Rửa cho sạch nhơ-nhuốc
Tự-do ta phải đòi!
 
Bằng những chiến-đấu thi
Anh hãy cùng em đi
Truyền cho nhau sức mạnh
Niềm kiêu-hãnh ai bì?
 
Chúng ta phải trường kỳ
Sử hùng thêm trang ghi
Quốc dân đặt trên hết
Cháu con sẽ nể vì!

Ý Nga, 1.1.2004.





ƯỚC NGUYỆN
Thơ Ý Nga, nhạc: Nhóm Dân Chủ Ca, hòa âm & trình bày: Ca, Nhạc Sĩ Nguyễn văn Thành
Kính mời Quý Vị vào ‘’links’’ sau đây để nghe nhạc:

ANH TÀI Ở ĐÂU?

Nhục Nhà nàng vác trên vai
Quê hương chàng nợ, nên ai cũng buồn
Một đi ai nghĩ đi luôn
Mà về không được để hồn sóng chao!
 
Mình đi gần đến… trời cao
Quê cha ngược dốc, lao đao đói nghèo
Núi nào là núi cheo leo?
Người nào người giỏi, em theo trở về?

Ý Nga, 16.9.2005.



 

LỜI CỦA TĨNH LẶNG
 
Có bao giờ bạn trầm ngâm
Buồn trong tĩnh lặng, âm thầm lệ rơi?
Có bao giờ tiếng “Trời ơi!”
Lời chưa kịp thốt, nghe rời rã đau?
 
Hoặc khi đôi mày bạn chau
Vì họ hờ hững với nhau tình người
Ấy là thưa bạn tôi ơi!
Chung niềm muốn góp, riêng đời chẳng dư.
 
Tôi ngồi viết… trắng trang thư
Mẹ cha thương nhớ mà như hững hờ
Yêu dân tôi để vào thơ
Thương em, nhớ chị… mắt mờ, chữ đâu?
 
Yêu nước, yêu đã từ lâu!
Mà không hóa được phép màu cứu dân
Tôi trong tĩnh lặng bao lần
Nhìn về cố quốc, thơ vần nát tim!

Ý Nga, 2.1.2003.






LỬA GIỮ NIỀM TIN
 
Lọc trăm bài, lựa chẳng nên mươi
Thơ cũng gian-truân tựa kiếp người.
*
Làm cả trăm bài thơ
Không lựa được một tờ
Vui lòng… người thưởng lãm
Vì không thể thờ-ơ.
 
Việt Nam tôi thật buồn
Theo dòng lệ dân tuôn,
Theo nước non dần mất
Nên thơ hướng về nguồn.
 
Bài thơ nào vui đâu?
Bài thơ nào không sầu?
Trong ngổn-ngang bản thảo
Cười, không được một câu.
 
Mai tôi đem đi in
Thì tôi sẽ giữ-gìn
Bằng vất nằm lăn-lóc
Tôi sẽ… mất niềm tin.

Ý Nga, 14.1.2002.


Cám ơn hai trưởng TRẦN ANH TUẤN & VŨ HỒNG CHƯƠNG đã lì xì CON TEM đặc biệt:
"Xin dấu NGÀY PHÁT HÀNH ĐẦU TIÊN của USPS năm 2019" 
(Ảnh: VŨ HỒNG CHƯƠNG > Ý Nga đang chụp ảnh cho các em HƯỚNG ĐẠO SINH trong TRẠI HỌP BẠN HƯỚNG ĐẠO THẾ GIỚI)


❉❉❉❉❉❉❉❉❉❉❉❉❉❉❉❉
Trang Face Book của Ý Nga: