Thứ Năm, 31 tháng 3, 2022

Thơ Á NGHI

 




Sau trang thơ này Á Nghi xin phép tạm biệt quý Độc Giả 




EM NHỚ ANH QUÁ!

-Lúc choàng khăn cho em
Anh chia đi ấm áp
Anh có lạnh giữa đêm
Khi loanh quanh cùng phố?
 
Mỗi lần nhận vuông khăn
Lo cho anh, em hỏi
Anh hôn trán ân cần:
-Ai vừa ho vừa nói?
 
Giờ cầm khăn, băn khoăn
Nghe ngọt ngào lan tỏa
Anh có hay chăng rằng
Em yêu anh nhiều lắm?
 
Bao nhiêu năm nhọc nhằn
Chúng mình quá cực khổ
Lo gia đình, người thân
Hiếm khi được thanh thản.
 
Ai ngờ còn một năm
Là được về hưu trí
Mà anh lại oái ăm
Nằm một mình, sao ấm?
 
Cầm khăn, em nhớ anh
Không còn ai bên cạnh
Chỉ thấy anh trong hình
Thương sơn ca lẻ cánh!
 
Em nhớ anh nhiều quá!

Á Nghi, 30.3.2022



Kính mời quý Độc Giả Úc Châu nghe bản nhạc 
LÁ RƠI-Thơ Á NGHI-Nhạc LMST-Hòa âm: LMST-HỒNG ÂN-Tiếng hát HỒNG ÂN
https://www.youtube.com/watch?v=8Sjl900EAzY


XUÂN BẤT DIỆT-Thơ Á NGHI, nhạc MAI ĐẰNG, trình bày THANH HÀ
https://www.youtube.com/watch?v=r8J1qztI7Vg


CHẠM TAY
Chạm tay hai ngón, giật mình
Say say dìu dịu, xanh xanh da trời
Hình như mới lạ chân trời?
Hình như có tới… hai người lâng lâng?
Á Nghi, 5.9.2008.
 




 
TỪ ÁNH NHÌN VỤNG TRỘM

Chỗ em đứng có người nhìn sau gáy
Nhẹ xoay lưng, nghe ót trắng nóng ran!
Chao bước chân, gò má hực nhịp đàn
Nhớ giọng nói, giọng cười anh nơi ấy.
 
Chỗ em đứng vẫn… rời xa được đấy!
Ủ tình riêng đã mãi mãi trong tim
Ủ thương yêu đã chế ngự êm đềm
Xoa má nóng, sợ người yêu em giận.

Á Nghi, 15.8.2008.





MẤT HẾT RỒI!

Anh là thế giới của em
Vui buồn chia sẻ ngày đêm
Tình cảm biết bao mà đếm?
Dưng không biến mất êm đềm!

Á Nghi, 30.3.2022




HÔM NAY KHÔNG ĂN MẶN!
*
(Tặng quý Anh hay cằn nhằn)
*
Dùng chay rau muống, muối mè
Mà giọng anh nghe the thé
Sân si hừng hực ai nghe?
Chén tô Mẹ cho nứt nẻ.
 
Nhỏ nhắn nhưng không nhỏ nhen
Em học từ bi bác ái
Anh đừng hung dữ quá nghen
Coi chừng hét hoài khát nước!

Á Nghi, 7.5.2019

Hẹn tái ngộ quý Độc Giả vào tháng Năm nhé!

Thứ Ba, 29 tháng 3, 2022

SAU THÁNG TƯ ĐEN CÁM ƠN MÀY NHỚ TẾ TAO - Thơ PHẠM LỘC


ĐM.... tao nằm dưới ba tấc đất
mầy tế tao cũng muốn đội mồ lên
rót cho đầy... ực cái kẻo tao quên
con bà nó.... cái bia...tao đâu mất

ĐM....sau 75 đất còn mà rất chật
nó trồng cây... che mất khoảng trời xanh
tao nằm đây né gốc rể vây quanh
con mẹ nó.... mấy năm không hương khói

con bà nó... tao không cần mầy nói
lên thăm tao cũng khó thiệt cho mầy
nghĩa trang nầy tao vẫn cứ nằm đây
thèm rượu đế mà mầy thì mất biệt

ĐM....nó ...mầy cho tao nói thiệt
tao với mầy sống chết cũng như nhau
cũng dấn thân máu thấm mảnh chiến bào
cũng tê liệt ra vào trò sinh tử

tao chửi thề... quên đi ngày bất tử
nghĩa dũng đài làm sĩ tử đề tên
mộ cỏ xanh nay mất mẹ nó nền
cây phủ lối mầy lên tìm hơi mệt

rót cho tao một ly lòng tha thiết
uống chúc mừng tình huynh đệ chi binh
cụng cái coi cho thỏa chí tang bồng
say hay tỉnh một lòng theo vận nước
tao phân nửa dành cho mầy phân nửa
tao với mầy tròn lời hứa núi sông..

Phạm Lộc

 

MẤT NƯỚC TỰ BAO GIỜ... - Thơ NHƯ THƯƠNG

 

MẤT NƯỚC TỰ BAO GIỜ...

Tháng Tư đó, sao mình lại mất nước?
Ai đầu hàng chẳng phải lính mình đâu
Tay ghìm súng mắt thẳng nhìn phía trước
Lệnh đầu hàng! Ngày đất nước chìm sâu...

Con của Mẹ đi theo lời sông núi
Mẹ sinh con từ khúc ruột... Xé lòng!
Đi đi con, kẻo có ngày tiếc nuối
Chí làm trai! Mộng hồ thỉ tang bồng

Màu áo trận: Bản hùng ca bất tử
Con lên đường khi Tổ quốc lâm nguy
Dòng máu con nhuộm cờ trang chiến sử
Chiến sĩ hề … Lòng Mẹ có sá chi!!!

Mẹ còng lưng ngồi im trong bóng tối
Chờ đứa con: Người lính trận về sau
Tin báo tử... Nắng chiều sao tàn vội
Nước mắt già. Rơi lặng lẽ. Niềm đau

Phút lâm tử, quê hương mù khói lửa
Buổi loạn ly trăm ngã đạn bom rơi
Mai... ai đếm những thây người mục rữa
Đếm khăn tang chít vội...khóc nghẹn lời!!!

Đếm tháng ngày, đếm từng năm mất nước
Ta bạc đầu … 47 năm chẳng ngờ
Dân tộc tôi vạn dặm dòng xuôi ngược
Việt Nam ơi, mất nước tự bao giờ...

Như Thương

(Tưởng niệm 47 năm Tháng Tư Uất hận)

Thứ Hai, 28 tháng 3, 2022

Ai Đẹp Hơn Ai - Thơ NHẤT HÙNG

 


Mời Xem Phóng Sự 
HOA ĐÀO & LỄ HỘI HOA ĐÀO
 Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn

NGHĨA TRANG BUỒN - Thơ Hoàng Nhật Thơ.




Anh nằm đây bao năm yên giấc ngủ
Bóng hoàng hôn ủ rũ cuối chân mây
Nghĩa trang buồn quạnh vắng mấy hàng cây
Từng chiếc lá vờn bay về xa vắng.

Anh về đây một ngày thu nhạt nắng
Mưa thu buồn một sáng nhẹ tuôn rơi
Mưa phất phơ vẫy tiễn một mảnh đời
Về lòng đất ôm trọn trời Tổ Quốc.

Anh hy sinh trọn lời thề "Vị Quốc"
Trên chiến trường ... Anh gục ngã tuần qua
Từ phương xa khói lửa giữ Sơn Hà
Anh trở lại bằng vòng hoa "Thương Tiếc".

Giọt mưa thu hay lệ nhòa mắt biếc
Mảnh tang buồn ... Em góa phụ ngây thơ
Anh lắng im ... Em tan nát thẫn thờ
Hồn chết lịm hằng giờ ... môi mặn đắng.

Nghĩa trang buồn mỗi ngày chưa tắt nắng
Em một mình lặng lẽ đến thăm anh
Ngồi lắng im nghe chết quãng đời xanh
Ôm bia mộ ... thiếp dần ... Em nào biết.

Tháng Tư Đen ... bạn bè anh tuẫn tiết
Khi lệnh truyền buông súng, mất quê hương
Cuộc chiến tàn sao lại quá tang thương
Máu loang đỏ khắp nẻo đường đất nước.

Tháng Tư Đen ... tang sầu phủ vận nước
Lá Cờ Vàng ... giặc kéo xuống hôm nao
Cả Miền Nam mặc niệm, lòng nghẹn ngào
Ngày "giải phóng" ... máu trào nơi khóe mắt.

Giặc tràn vào ... Quê Hương mình đã mất
Chúng đê hèn tàn phá cả nghĩa trang
Chúng trả thù hèn hạ quá dã man
Từng bia mộ, xương tàn văng tung tóe.

Ba tám năm nghĩa trang buồn quạnh quẻ
Cây phủ giăng như một đám rừng hoang
Cỏ tràn lan che mất lối nghĩa trang
Tượng "Người Lính" bàng hoàng ... giặc phá vỡ.

Quốc Hận nay, đảng gian manh tráo trở
Đến thắp nhang che giấu dạ bất lương
Đảng chủ trương độc ác mở con đường
Xuyên nghĩa địa .... con đường tang thương quá.

Anh nằm đây ngỡ yên dưới mộ đá
Nhưng đâu ngờ lũ giặc quá dã man
Chúng trả thù ngay cả nắm xương tàn
Để xây dựng cái "thiên đàng cộng sản".

Hoàng Nhật Thơ

Thứ Sáu, 25 tháng 3, 2022

NHỚ QUÁ SAIGON ƠI! - Thơ Thiên Kim


Bonjour Paris, một sáng mờ sương
Tháng tám xưa ngơ ngác giữa phi trường
Hôm trước hãy còn bên kia quê cũ
Tiễn đưa tôi, mắt mẹ lệ sầu vương

Hôm sau đã đến phương trời Âu
Nhớ mẹ, nhớ quê tâm trạng nát nhầu
Nhớ con đường đưa tôi lên phố lớn
Với hàng cây quen vẫn xếp hàng chào

Paris cô nàng tóc vàng óng ả
Bước đi mạnh dạn chiếc giầy gót cao
Nhớ đến nôn nao, tóc huyền óng mượt
Hai tà tha thướt guốc mộc dịu dàng

Ôi, những ngày xưa mơ màng Effel
Này đây ngưỡng mộ, tháp chạm mây mềm
Nỗi nhớ vọng về phương trời xa vắng
Saigon, tháp rùa đường phố Duy Tân

Uống ly chanh đường, nước dừa sông Hậu
Với chén thạch chè ngọt lịm thật lâu
Nhớ ánh mắt người dịu dàng trìu mến
Nhớ má môi hồng, e thẹn tình đầu

Sông Seine, Bạch Đằng dòng nước nông sâu
Ngồi đây nhớ đó, nước mắt rưng sầu
Sao buồn thế này? Cả hồn thổn thức
Nhớ Saigon, tuôn lệ biến mưa ngâu...

Thiên Kim

XUÂN MƠ.. - Thơ Thu Chi Lệ

 

 

Xuân đã qua lâu sao còn tha thiết

Bóng hình xưa sương khói phủ nhạt nhòa

Chim lạc đàn phương trời xa biền biệt

Hoa đã tàn hương sắc một thời qua

 

Nhớ mùa xuân bên em tà áo lụa

Ai có về tìm lại bóng ngày xanh

Ta mơ một đêm giao thừa nồng ấm

Lỗi hẹn thôi đành lỡ một mùa xuân

 

Đường nhà  em cây sầu đông rụng lá

Con chim buồn không hát khúc ca xưa

Hoa ti gôn vừa tàn phai  trước ngõ

Từng cánh rơi từng cánh bên dậu thưa

 

Tưởng hoa kia thắm mãi xuân năm trước

Biết về đâu cánh bướm đã phân vân

Lòng nhung nhớ những mùa xuân mộng ước

Mối duyên thơ day dứt giữa bụi trần

 

Tìm đâu thấy chút tình trăm năm cũ

Đời đã trầm luân quên thuở đợi chờ

Ta tìm một mùa xuân trong ký ức

Lòng ngậm ngùi để lạc mấy vần thơ

 

Ta bên này đứng giữa trời đông giá

Mây có xanh như màu áo em xưa

Đợi chờ ai mùa xuân nơi đất khách

Tuyết vẫn rơi cho bạc trắng mái đầu..

 

   Thu Chi Lệ

(  Mùa Đông 2021)

Thứ Ba, 22 tháng 3, 2022

Chiến Cuộc Ukraine Thơ Trần Quốc Bảo

 

Chiến Cuộc Ukraine

 

Putin phát động cuộc chiến tranh xâm lược,

Đưa quân Nga sang tàn phá Ukraine!

Đàn áp láng giềng nhược tiểu đã quen,

Dàn binh hùng hậu, lấy mười đè một.

 

Dùng chiến thuật đánh phủ đầu đột ngột,

Thiết giáp vào Kiev, vây kín Thủ đô,

Trận chiến đẫm máu trên sông Dniepro!

Mig 15 dội bom, hăm ba (23) thành phố!

 



Hỏa tiễn bộc phá, những dinh cơ đồ sộ!

Quân đội xâm lăng, theo lệnh Putin.

Dốc toàn lực lượng, tốc chiến thật nhanh,

San bình địa: Kherson, Mariupol, Kharkiv

 

Khói lửa ngút trời: Irpin, Sumy, Mykolaviv

Rosket vào: trường học, bệnh viện nhi đồng!

Tiếng khóc trẻ thơ, nghe đến não lòng!

Giữa lúc, hàng triệu người tìm đường tỵ nạn!



           



Cả dân tộc Ukrain, bi thương ai oán!

Xúc động lương tâm Thế Giới cộng đồng.

Liên Hiệp Quốc chống đối, cũng như không.

Tòa Án Quốc Tế, vô phương ngăn chận.

 

Thế Giới thấy rõ, chuyện giặc Nga xâm lấn!

Nhưng Putin, vẫn tuyên bố ngang xương,

Rằng  – “Ukraine cấu kết với Tây Phương

Sắp tấn công Nga, nên Nga đánh trước!”

 


 



Lời lẽ  Putin, thật vô cùng ngang ngược!

Y tin rằng, chiến thắng nắm trong tay,

Ukraine phải đầu hàng… chỉ trong một vài ngày.

Ai đâu ngờ … cục diện không như thế!

 

Quân lực  Ukraine tuy ít, nhưng tinh nhuệ,

Với lòng ái quốc, như ngọn lửa thiêng.

Kết hợp toàn dân, thành sức mạnh vô biên!

Giặc vào nhà, tất cả là chiến sĩ !

 




 

Với yểm trợ dồi dào từ Âu Mỹ,

Máy bay, hỏa tiễn, ngân quỹ quốc phòng,

Ukraine vùng lên dũng mãnh, phản công

Diệt năm Tướng Nga, trong ba tuần lễ (*)

 

Lính Nga đầu hàng Ukraine nhiều vô kể !

Số quân thương vong, trên hai mươi ngàn,

Xác phi cơ thiết giáp, nằm ngổn ngang,

Mức chiến thắng, nghiêng về bên nhược tiểu!

 

 



  

 Tổng Thống Zelensky, nhân vật tiêu biểu,

Cho tinh thần Ái quốc của Ukraine.

Quyết bảo vệ giang sơn, không yếu hèn!

Vị Tổng Tư Lệnh vẹn toàn tài đức.

 

Lại có Đệ Nhất Phu Nhân hợp lực,

Hai vợ chồng sát cánh với dân quân.

Cuộc chiến tranh này, thắng bại chưa phân,

Nhưng Chính Nghĩa, bên Ukraine sáng tỏ !

 



Được Liên Hiệp Quốc, Vatican ủng hộ.

Còn phía Nga, riêng Trung Cộng vuốt ve,

Một nửa tán dương, một nửa e dè,

Miệng lưỡi tầu phù, nhiều đường lắt léo!

 

Cả Thế Giới, lo ngại tương lai xui xẻo,

Mồi lửa chiến tranh, lan rộng toàn cầu,

Các Đại Cường Quốc, một khi đối đầu…

Đệ tam Thế chiến, ắt vô cùng kinh khủng!

 

 
 

 

 

Bom nguyên tử, tàn sát nhau tuyệt chủng!

Ước mong… “Ác Mộng” ấy sẽ không sảy ra.

Nguyện xin Hòa Bình, hãy ở mãi cùng ta.(**)

Nhân loại vẫn giữ được chữ “Nhân” làm gốc!

 

            Trần Quốc Bảo

                    Richmond, Virginia

              Địa chỉ điện thư của tác giả:

           quocbao_30@yahoo.com