LỜI HỨA QUỲ VÀNG - Thơ Như Thương


Gió Đông về, dã quỳ vàng phố núi

Sắt se lòng bao nỗi nhớ vây quanh

Đâu bụi đỏ, đâu rừng xưa trăm tuổi

Đâu suối xanh, đâu chim hót trên cành

.

Đợi Ta nhé, ơi quỳ vàng rực rỡ

Ta sẽ về ngắm lại hết đồi hoang

Có còn không những niềm vui dang dở

Phủ sương tan và nắng ấm thiên đàng

.

Mưa có đợi dẫu giọt rơi đọng lại

Trên môi em còn lời hứa quỳ vàng

Chút lãng mạn, mai Ta về ngậm ngải

Đi tìm trầm trên rừng cũ bạt ngàn

.

Núi thăm thẳm và đồi xưa độ lượng

Biết bao giờ thấy lại chốn bao dung

Đi về đâu biết lối nào: Trăm hướng

Che chở Ta giây phút phố lâm chung

 

Như Thương

DẤU PHÀM - Thơ Vu Sơn

 


nhanh lên em ! tim không chờ được nữa
ngọn lửa tình sắp bùng cháy trên môi
tiếng khuya đi chừng như qúa lâu rồi 
men da thịt…  phải hồn ma  đánh thức?
em im lặng… mà cuồng si sáng rực
ngôn ngữ nào miệng lưỡI thốt không ra?
hớp hồn ta… một bóng dáng đàn bà…
phiên cám dỗ mắt căng từng sợi máu
tay bạch tuột mê loàng thêm nhanh nhảu
trăng hoang đường nhập vẽ nét lưu ly 
vết son môI tan say đắm diệu kỳ 
ta ngấu nghiến như một loàI dã thú
em là hoa hay hồn hoa thủy vũ?
mà mát tràn như dòng nước đêm xuân…
ta mê man trong vũng tóc khiết thuần
sắc thiên cổ…  tượng thần amunet?
nhạc du dương hay hoang đường rộn nét?
để thiên hà huyền ảo  giữa thụy miên…
thời gian yêu... ừ có lẽ ... vô biên ! 
nên lưu luyến hương trầm in vóc dáng 
đêm còn mật ôm dài thêm cung quảng
thèm tay ngà và khao khát môi hôn
thành thịt da nóng bỏng đốt nửa hồn
say ngây ngất dải yếm đào… bật hở
lần mê đắm dấu phàm tràn hơi thở
ngực vô cùng! may lạc cõi trần ai…
mắt xanh trong hẹn chi nẻo chương đài?
tay gối mỏi… tình thiên thu hằn phiến...   
ngước nhìn em… ngọt ngào lời ca biển
má ửng hồng mi khép… chút lặng thinh

vu sơn  😊

ĐÊM Ở LÀNG ĐÁ - Chùm thơ: Đặng Xuân Xuyến



GẠ ĐÊM
- với M.Q -

Lại gạ một đêm! Ừ thì đêm
Lại hớt trăng men ở mé thềm
Lại lùa gió lạnh nhồi chăn đệm
Lại mượn nét Kiều chuốc lả đêm.

Làng Đá, 21:00, 09 thâng 07-2021

HỎI ẢNH

Chắt kiệt tình nào để cưỡng say
Ai dốc cạn đêm để khát ngày
Khối tình băng giá ai mồi cháy
Môi tái ai chườm để biết say ...

Làng Đá, 13 giờ 30, ngày 30-06-2021

ĐÊM Ở QUÊ

Gió buồn gẩy sợi mưa gầy
Đẩy vầng trăng khuyết lạc đầy ngõ xưa
La đà gió quẩn màn thưa
Tiếng mưa ngoài ngõ cũng vừa chợt ngưng.

Làng Đá, 13 tháng 03.2020

KHẠO KHỜ

Đêm vào đêm lạnh lẽo
Tôi gặp tôi khạo khờ
Lời yêu ghim vào gió
Thả tình trôi hững hờ.

Em thì vẫn quay tơ
Nhử người về mắc nợ
Cả đời em mộng ảo
Một đời tôi lơ mơ

Đêm vẫn đêm là gió
Tôi vẫn tôi ngù ngờ
Em vẫn em ngồi đó
Tình vẫn tình ngu ngơ.

Làng Đá, đêm 11.11.2018
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

ĐỪNG ĐI

Ở lại đi
Một đêm thôi
Một đêm thôi, ở lại
Ta xin người ở lại, chỉ một đêm
Ngoài kia trời lướt khướt sũng đêm
Ta tí tách trong này mơ hồ từng giọt rỏ

Ta nào khóc. Chỉ là ta quá nhớ
Những chiều Thu ai tết tóc bên thềm
Rãi trăng vàng ai ríu rít hằng đêm
Và ai nữa khiến ta từng ngộp thở.

Ta xin đấy. Ngoài kia là những gió
Hun hút đêm, hun hút ánh đèn mờ
Người ở lại.
Đừng đi!
Đừng đi!
Ta sợ
Bảy năm trời thoáng chốc chỉ là mơ.

Làng Đá, đêm 29.09.2018

CHIA TAY
- Với Nguyễn Minh Phượng -

Chia tay nhé
Đừng buồn em nhé
Chút nắng chiều vội vã chạy từ lâu
Em đừng tiếc gió chiều bảng lảng
Ánh hoàng hôn tím sẫm chân trời
Em đừng tiếc phút giây ngóng đợi
Đừng tiếc chiều đếm lá vàng rơi.

Chia tay nhé
Đừng buồn em nhé
Ánh hoàng hôn vụt tắt lâu rồi
Em nhớ đến bến sông ngày ấy
Nhặt cho anh câu hát lỡ quên
Em hãy đến gốc đa đầu ngõ
Xóa dùm anh dòng chữ mộng mơ.

Chia tay nhé
Đừng buồn em nhé
Đêm tàn canh
Vọng tiếng ơi đò
Qua bến cũ đừng nghe sóng dội
Cũng đừng nhìn ghế đá tuổi thơ
Dẫu lòng em day dứt vô bờ
Câu ca cũ
Con đò chiều
Và gió chiều bảng lảng
Em hãy nhớ giờ là kỷ niệm

Dư âm buồn
Day dứt cũng thế thôi
Ta chia tay
Đêm hết đã lâu rồi.

*.
Viết lại, đêm 11 tháng 03 năm 2014

ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Thứ Sáu, 26 tháng 8, 2022

LÒNG SON GỬI TẠM GIỮA ĐẤT TRỜI - Thơ HUY VĂN




Một người áo lính nhăn miếng vá
Xà lỏn phất phơ miếng vải thô
Bata hở miệng, chân rướm máu
Đầu đội nắng, sương, gió, sông, hồ.

Người khác ngâm mình bươi, móc đất
Đưa lưng cho nắng đốt cháy da
Khổ sai như tù trong ngục thất    
Lao động cả ngày. Đói như ma!

Quê hương tan tác. Đời thay đổi
nhưng trong gian khó vẫn là Ta!
Vùng "kinh tế mới" chờ đêm tối
hút thuốc lào, nghe nhạc...Mozart!
 
Mời nhau một chén trà đạm bạc
Nhắc khẽ chuyện xưa để gượng vui
Dãi nắng, dầm mưa. Đâu thấy khác!
Nhớ bóng chinh y mới bùi ngùi!

Dâu bể chỉ là dòng thế sự
Thành, bại xem như nước đầy, vơi
Đời người ai chẳng qua hưng, phế?
Lòng son gửi tạm giữa Đất, Trời!

HUY VĂN
( Kinh Bo Bo, Xã Bình Thành
Mộc Hóa, 15-08-1978)

Chén Rượu Tha Hương - Thơ và thơ hoạ :Dương Thượng Trúc, Hồ Nguyễn, Cao Mỵ Nhân, Lê Hữu Nghĩa, Sông Thu, Yên Hà, Minh Thúy Thành Nội, Thy Lệ Trang, Lý Đức Quỳnh, Phượnjg Hồng, Con Gà Què Azalea. Phương Hoa



Xướng

Chén Rượu Tha Hương

Sống kiếp lưu vong nửa cuộc đời,
Quê nhà biền biệt mãi ngàn khơi.
Tha hương vẫn nhớ tình sông núi,
Lạc xứ chẳng quên nghĩa đất trời.
Sinh tử ngày nao như hý cuộc,
Chiến chinh thuở ấy tợ trò chơi.
Ngậm ngùi thân phận người thua cuộc
Chia sẻ niềm đau nâng chén mời

Dương Thượng Trúc


CÁC BÀI HỌA

1-Kỷ Niệm Khó Quên

Lưu vong biêt xứ tưởng lìa đời,
Tàu vượt muôn trùng tung biển khơi.
Sóng vổ bủa vây đe dọa sống,
Giông cao phủ dập thét cầu trời.
Tha hương ví tợ mành treo đá,
Sinh tử nào như thú giỡn chơi.
Nghĩ lại thời gian như mới đó,
Nay mừng tay chén rượu ta mời.

Hồ Nguyễn

24-8-2022


2-Gặp Bạn Lưu Vong

Luân lạc vừa đây quá nửa đời
Nguồn tình khô cạn tự trùng khơi
Mơ hoang thay sắc mầu sương khói
Tóc bạc hơn mây trắng áo trời
Năm tháng dồnhau vào hỗn loạn
Tối ngày ngó bạn sống rong chơi
Làm sao đắp lại bờ sông cũ
Để khách lưu vong tạ rượu mời ...

Cao Mỵ Nhân

Utah 24 - 8 - 2022


3-Tha Hương Độc Ẩm

Bấy năm biệt xứ sắp xong đời
Lưu lạc tha hương kiếp viễn khơi
Đất tổ quắt quay ngàn dặm biển
Quê cha khắc khoải nửa vòng trời
Nhục vinh nếm đủ bao trò bởn
Thành bại qua rồi một cuộc chơi
Đáy cốc lung linh mờ ký ức
Một mình độc ẩm biết ai mời .

Lê Hữu Nghĩa


4-Quãng Cuối Đời

Thoắt đã gần đi hết quãng đờ
Chưa từng ra biển, vượt trùng khơi
Cũng không phiêu lãng ngàn sông suối
Mãi chỉ loanh quanh một góc trời
Sáng tối vào ra căn phố ở
Đêm ngày mơ tưởng cuộc rong chơi
May mà còn có vần thi phú
Điệu nhạc, câu ca vẫn gọi mời.

Sông Thu

25/08/2022


5- Tha Hương

Tha hương mang nặng nửa tình đời
Sóng ập ào ào ngoài biển khơi
Nước Việt thương yêu ta vẫn nhớ
Bờ tre sông ruộng lẫn khung trời
Phiêu lưu dạo ấy trò điên đảo
Của kẻ điên rồ diễn cuộc chơi
Một đám vô tâm cười đắt chí
Răng hô mã tấu rượu khao mời!

Yên Hà

25/8/2022

6-Chén Rượu Đồng Môn

Từng hôm buốt dạ chuyện bên đời
Tổ quốc xa mù quặn nỗi khơi
Khắc khoải bao trùm chôn bóng núi
Sầu tư giấu kín gởi mây trời
Sơn thành đổi dạng như trò diễn
Bản địa thay màu tựa cuộc chơi
Mắt mỏi lòng đau nhìn vận nước
Buồn say chén tửu bạn chia mời

Minh Thúy Thành Nội

Tháng 8/25/2022


7-Ước Chi...

Từ độ vườn xưa khép cổng đời
Người đi biền biệt tít mù khơi
Nửa vầng trăng hẹn treo đầu núi
Đôi mảnh hoa tiên lạc cuối trời
Mặt Ngọc chưa quên màu phấn giậm
Gót hài mãi nhớ bước rong chơi
Ước chi gặp lại người năm cũ
Bán áo… em mua rượu đãi mời!*

Thy Lệ Trang

*Mượn ý Lý Bạch trong bài Tương tiến tửu có câu

”Ngũ hoa mã thiên kim cừu”
ý nói “bán cả áo cừu để mua rượu đãi bạn”.

8-Hồi Tưởng

Hàm nhai chẳng đủ gạo cơm đời
Xứ lạ mong gì vượt biển khơi
Trẻ khổ, còn nương thân chiếu đất
Già vui, đã thoát cảnh màn trời
Bâng quơ nhớ thuở thèm xuân hội
Bất chợt nghe lòng khát cuộc chơi
Lắm lúc chiêm bao mà tưởng thực
Trà khuya một chén đợi trăng mời…
Lý Đức Quỳnh

26/8/2022

9-Tiếc...

Vẫn biết còn vương vấn cả đời
Ngày qua cách trở dặm trùng khơi
Lần theo lối cũ tìm hương sắc
Trở lại chốn xưa ngắm biển trời
Thời trẻ hồn nhiên mê nghịch ngợm
Tuổi già lọng cọng ngại đùa chơi
Tiếc hoài năm tháng thanh xuân ấy
Mong tiết xuân về hoan hỉ mời!

Phượng Hồng

10-Kiếp Lưu Vong

Hai phần ba kiếp, sắp tàn đời,
Giông bão tứ bề tựa biển khơi.
Sống mãi vật vờ trên dốc núi,
Chết mòn lây lất dưới bầu trời!
Tha hương cứ tưởng xong rồi nghỉ,
Biệt xứ đâu ngờ còn vẫn chơi!
Có phải rằng ta phe chiến bại?
Rượu sầu uống cạn, mắc chi mời!

Con Gà Què Azalea

BỐN MÙA NHUNG NHỚ

(Kính họa muộn cùng thi huynh Dương Thượng Trúc)


Ly hương nỗi khổ vấn vương đời 

Tiếc nhớ trùng trùng tựa sóng khơi

Xuân đến ngàn mai sầu góc biển 

Hè sang nét phượng rũ bên trời

Vàng phai Thu tản mây ngừng lặng

Tuyết đọng Đông về gió sững chơi

Tri kỷ ai người thương cố quốc

 Nâng ly mấy giọt lệ thơ mời.


           Phương Hoa - 

AUG 26, 2022

BÀI THƠ NGÀY TRƯỚC - Ngọc Trăn



Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Bọn mình lâu lắm mới gặp nhau,
Thằng khung trời lạ thằng lướt sóng,
Riêng tao xông xáo tận tuyến đầu.

Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Quê mình khói lửa đã bao lâu?
Lỡ sinh làm kiếp trai thời loạn,
Gánh nợ giang sơn phải vướng vào.

Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Nhớ quân trường cũ mình có nhau,
Những đêm ứng chiến Tăng nhơn Phú,
Nhìn hỏa châu nhớ mối tình đầu.

Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Mừng mày vừa thoát trận Hạ Lào,
Tao cũng vừa ra từ An Lộc,
Tử sinh tựa một giấc chiêm bao.

Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Bạn bè còn lại được bao nhiêu?
Thằng còn thằng mất nào ai biết,
Chỉ thấy tên trên mục phân ưu!

Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Ngày mai nào biết được ra sao?
Tổ quốc ghi ơn trên nấm mộ,
Hay thân vùi dập giữa chiến hào?

Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Ngày mai mình lại chia tay nhau,
Thằng tung cánh sắt vào lửa đạn,
Thằng về làm bạn với hải âu.
...............................................
Uống cạn ly này rồi ly nữa ,
Nửa đời mình mới gặp lại nhau,
Mừng nhau sao thấy buồn trong mắt!
Chợt thấy ta như những thưở nào.

Uống cạn ly này rồi ly nữa,
Quê hương bỏ lại một niềm đau,
Giấc mộng năm xưa đành khép lại,
Chuyện mình như một giấc chiêm bao.

Ngọc Trân

Thứ Tư, 24 tháng 8, 2022

HẠ TÀN - Thơ Ngô Minh Hằng

Tranh: Hoạ sĩ Nguyễn Sơn

Nắng hạ phai rồi, Thu đó sao ?
Hỡi mây, mây xám tự khi nào
Mà thu đen tối, âm u quá 
Mai phục trong từng cánh gió chao
 
Phản bội trong từng bóng lá lay
Mặc chim khan tiếng khóc thương bày
Khóc thương cho những dòng sông bạc
Đã nhuộm đen rồi .... đen  sắc mây !!!
 
Ai có nhìn theo dấu hạ tàn
Hẳn lòng đau tiếc ánh huy quang
Hẳn rưng mắt lệ thương hồn nước
Nhớ những Thu xưa, thuở nắng vàng ...
 
Ơi những mùa Thu rực rỡ trời
Hồn thu trinh bạch, sắc hương tươi
Sông thu trăm ngả, trong từng nhánh
Tô điểm giang sơn nét tuyệt vời 
 
Sao có bây giờ, Thu ...  Hỡi Thu !
Hồn thu tăm tối những sương mù
Để lòng sông núi đau từng đoạn
Đau cả lòng ai, khách viễn du ...
 

 Ngô Minh Hằng
 Ngày 6.9.2006

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2022

Còn lại gì khi tất cả quay lưng! - Như Nhiên -T Tánh Tuệ

 

Còn lại gì khi tất cả quay lưng!

Khi đường đời nhiều gian nan, trắc trở..
Cả thế gian dường ngoảnh măt, quay lưng..
Thì Cha Mẹ.. bóng mát hoài che chở
Đôi vòng tay độ lượng tới vô cùng..

- Nắng có lúc cũng phai ngày thu đến
Mưa bao lần chưa thắm vội vàng đi
Người yêu dấu.. cũng theo thuyền sang bến..
Tình Mẹ Cha vẫn thế.. dẫu chia ly.

Đời muôn sự qua thời gian biến đổi.
Bao ái tình theo gió thoảng bay xa..
Khi mệt mỏi trên con đường danh, lợi..
Quay trở về, hai bóng vẫn chờ ta...

Suy ngẫm lại chẳng gì hơn Cha Mẹ?
Nhưng ta quên, ta mãi miết đi tìm..
Có kẻ bước về nhà khi đã trễ..
Nén hương chiều thắp muộn.. buốt con tim...

Tưởng chắc thật, nhưng đời không miên viễn
Rồi Mẹ Cha sẽ thuận thế vô thường!
Mùa Hiếu Hạnh ngồi niệm ơn trời biển..
Hiếu chưa đền, cũng xin nhớ mà thương!!

Vu Lan gióng một hồi chuông tỉnh thức..
Mừng cho ai Cha Mẹ vẫn bên đời
Hãy ngắm kỹ màu hoa hồng trên ngực
Tạ ơn thầm.. Ôi!.. Hạnh Phúc đầy vơi...

Như Nhiên -T Tánh Tuệ

Chủ Nhật, 21 tháng 8, 2022

Tiếc Thương Tài Danh VŨ HỐI - Thơ Nguyễn Phan Ngọc An



Một bậc tài danh đã mãn phần
Đất trời tắt lịm một vì sao
Lưu danh thiên cổ tài thư pháp
Hội họa thi thơ ngát ánh hào

Người đi để lại bao thương tiếc
Triệu trái tim dân Việt bốn phương
Ngưỡng mộ tài năng đầy sáng tạo
Ôn hòa nhân ái rãi yêu thương …

Rạng danh thế giới tuổi tên Người
Vũ Hối ngàn thu vĩnh biệt thôi !!!
Sinh ký tử quy là mệnh số
Mà sao trời đất ngã nghiêng rồi !

Hồng Khôi Vũ Hối vào thiên cổ
Nhưng ánh hào quang vẫn rạng ngời
Chứng tích lưu danh cùng lịch sử
Muôn đời vẫn nhớ mãi anh thôi…

nguyễn phan ngọc an 
 
California ngày 19/8/2022


Thứ Bảy, 20 tháng 8, 2022

MÔNG LUNG - Thơ HUY VĂN

 

Tháo gương bụi, lau vết hoen hận sử
Thấy lem nhem màu Chiến Quốc, Xuân Thu
Dụi đôi mắt, vẫn lờ mờ quá khứ
Đá vàng phai. Đời loáng thoáng sương mù.

Nâng dây Oán, khảy điệu buồn Tứ Đại
Nghe lòng dâng từng đợt sóng cuồng tâm
Đã bao năm chưa trả được thâm ân
Trăn trở mãi một cung thương hoài vọng!

Thân ly khách mà hồn luôn dõi bóng
Nắng hay mưa cũng đẹp lắm quê tôi!
Nỗi niềm dâng theo từng phút bồi hồi
Xa tít tắp lối mù tăm cố xứ.

Thèm chuốc chén tương phùng bên chiến hữu
Mong vài câu thơ thẩn với tri âm
Những ước mơ bình dị của đời trần
Mông lung quá! Đâu suối nguồn hạnh phúc?!

Đời viễn phương như bản đàn gãy khúc
Giai điệu buồn ngân mãi giọng bi ai!
Trách chi người luôn thao thức đêm dài
khi lòng vẫn đa mang trời mặc niệm.

Dòng thời gian trải từng mùa dâu biển
Một đường mây chẻ trăm lối quẩn quanh
Trùng khơi nào ôm mộng ảo xuân xanh
cho hoa nắng trổ nhánh buồn biệt xứ!?

Chiều hun hút theo gót trầm du tử
Ngàn trùng nương cánh gió gọi mù khơi
Trời xanh biếc mà hồn như lá mục
Nhìn gần xa, chỉ thấy một bóng... Tôi!

HUY VĂN

Thứ Sáu, 19 tháng 8, 2022

LÀM SAO ĐỂ SỐNG TRÊN CÕI ĐỜI NÀY ? - Thơ Thiên Kim



Ta sống trên cõi đời này
Thế gian muôn sắc đổi thay tuyệt vời
Cùng chung hưởng phước Ơn Trời
Chung nhau tận hưởng cuộc đời đẹp thay!
*Oa oa tiếng khóc vỡ ngay
Mẹ Cha âu yếm đây này: Tình thương!
Sinh ra trần trụi, thịt xương
Con người chưa biết vấn vương: "Bạc tiền"
*Mẹ đưa bầu sữa ngọt mềm
Ôm con nuôi nấng sáng đêm, không sờn
Công Cha như núi Thái Sơn
Nghĩa Mẹ như nước trong nguồn chảy ra...
*Lớn lên chăm chỉ, thật thà
Học hành sớm tối, gọi là đền ơn
Tiên học Lễ, hậu học Văn
Không màng dối trá, nên thân con người!
*Thương người đói khát, rã rời...
Khát thời cho uống, Đói thời cho ăn
Không nên có thói học hằn
Chớ nên vu khống, cáo gian, nói xàm!
*Kiếm tiền ngay thẳng... Không tham...
Tiền lương chân chính ta làm, ta ăn
Đồng tiền bất chính, gian tham
Bạc vàng tham nhũng tội trăm, tội ngàn!
* Cuộc đời vay trả, rõ ràng!
Suy sao cho kỹ, chớ màng mưu mô
Tình thương, tình nghĩa, điểm tô
Ra đời tay trắng ... Xuống mồ trắng tay...

LÀM SAO ĐỂ SỐNG TRÊN CÕI ĐỜI NÀY ?

Thiên Kim

NÓI VỚI EM...- Tho ĐẶNG XUÂN XUYẾN

 

Anh chẳng dại ví em là biển

Lặn chừng nào mới chạm đáy biển khơi

Sóng tụ về lại tỏa muôn nơi

Thì tội lắm! Khổ tình ai vò võ....

 .

Anh cũng chẳng ví em là gió

Mênh mang trời lãng đãng trăng sao

Gió rì rào gió quấn trên cao

Thì em hỡi! Chỉ nối dài nỗi nhớ.

 .

Ừ, anh chẳng ví em là Thỏ

Là trăng non, hoa nở, ngọc ngà...

Em cứ là "nhõng nhẽo" của ngày qua

Lúc mệt mỏi cứ vịn anh mà dựa.

 .

Ừ, anh hứa sẽ ngàn lần không lựa

Những thề non hẹn biển của mây trời

Câu thơ tình anh viết gửi trăm nơi

Trái tim anh chỉ mình em trú ngụ!

 .

Trái tim anh chỉ mình em là đủ!

Em cứ là "nhõng nhẽo" của ngày qua!

*.

Hà Nội, sáng 08 tháng 08-2022

ĐẶNG XUÂN XUYẾN