Chủ Nhật, 31 tháng 12, 2023

94 Tự Tình - Thơ Trần Quốc Bảo

 


 

       94 Tự Tình

 

Trời cho chín bốn (94) tuổi rồi, (*)

Bao ngày thơ thẩn với đời nữa đây?

Kể mình, như chuối chín cây.

Gió lay chuối rụng, biết ngày nào đâu!

 

  

  
    

 Cửu tuần cũng chẳng dài lâu,

Âm dương thoắt cái… ngõ hầu giấc mơ!

Hồi nào, xanh tóc tuổi thơ,

Mà nay, thôi đã bạc phơ mái đầu!

 

Dập vùi bao cuộc bể dâu!

Bốn phương lạc cánh hải âu vô thường.

Đã từng cạn chén đau thương!

Kinh qua thành bại, máu xương trận tiền.

 

     




   Núi sông, vẫn nặng ưu phiền!

Thẹn mình, chưa trọn lời nguyền sắt son!

Thôi thì… cung nguyệt đã tròn,

Con đường xuống núi, chẳng còn bao xa.

 

Cao tay nâng chén quan hà,

Tạ lòng tri kỷ, bạn xa bạn gần!

Một mai ở chốn phù vân,
Nhớ nhau, tìm lại đôi vần thơ xưa.

   Trần Quốc Bảo

            Richmond, Virginia

Địa chỉ điện thư của tác giả:

       quocbao_30@yahoo.com,

(*)  Ngày kỷ niệm sinh nhật thứ 94 của TQB: 1/1/2024

NGUYÊN THỦY - Thơ Song Ngữ , Tranh LƯU NGUYỄN ĐẠT


ta tới hẹn mặt trời vừa ló dạng
hạt tinh sương nguyên thủy ấm làn môi
thần thoại ghé bờ vai thiền trúc ngả
tóc trần gian mây nối lại hồng hoang

chân bước nhẹ tưởng chừng nghiêng cỏ dại
gió thơm tho vực biếc hé bồng lai
ta nhớ mãi lần đầu bình minh khởi
giữa tâm em tích lũy dáng huyền linh

ta thấy rõ từ đây muôn trùng kiếp
sẽ có em về lại hoá phận người.

 LƯU NGUYỄN ĐẠT


ORIGINAL CREATION
we have come to rendezvous when the sun has just set
the seed of primal mist was warm on your lips
like mythology leaned on esthetic bamboo
your earthly hair by ancient clouds resumed the original creation.

your footsteps slightly tilted the weeds
the fragrant abyssal wind revealed the earthy nirvana
I always remember the first time dawn arose
in your heart accumulated the mystical revelation.

I see from now and forever
you are back to incarnate the human destiny.

 LUU NGUYEN DAT

NGÕ KHUYA, BỐI RỐI, CHỬA KHÔN - Chùm thơ Đặng Xuân Xuyến


 

CHỬA KHÔN 
.
Kể từ đận đó nó về
Em đem bóp vụn câu thề tuổi thơ
Tôi thành ra kẻ lơ ngơ
Chữ yêu chữ hận đến giờ chửa khôn.
*.
.
NGÕ KHUYA 
.
Trăng tàn ai bán ai mua 
Ngõ khuya chỉ tiếng gió lùa buốt đêm
Lặng tìm hương cũ ngọt mềm
Giật mình kín cả một thềm lá rơi.
*,
.
BỐI RỐI
.
Em xinh tươi như hoa
Hoa lại tươi như nắng
Nắng cứ nựng má em
Em làm anh bối rối...

*.
Hà Nội, 16:25-15/12/2023
ĐẶNG XUÂN XUYẾN

Thứ Năm, 28 tháng 12, 2023

TÂM SỰ MÙA ĐÔNG - Thơ Thu Chi Lệ

 

Có những điều ta còn muốn nói

Những lời tự đáy lòng thiết tha

Chờ đợi gì chân đi đã mỏi

Cũng đành cho ngày tháng phôi pha

 

Gió heo may gió về hiu hắt

Tâm sự đêm nầy thêm xót xa

Tiếng mưa như tiếng đàn ai oán

Đông về thêm lạnh tháng ngày qua

 

Ta tìm màu nắng rơi trên áo

Trên cánh hoa xưa đã héo tàn

Bóng người năm cũ còn đâu nữa

Chợt thấy mùa xuân đã đổi thay

 

Ta nhọc nhằn qua bao sóng gió

Nhớ ngày qua khổ tận cam lai

Trong an tĩnh bàng hoàng nhớ lại

Đời thường đâu tránh khỏi bi ai

 

Mây trắng vẫn về phương trời đó

Ta ngắm nhìn ta trong phút giây

Thổn thức trong tim dòng lệ nhỏ

Dáng xưa một thuở đã hao gầy

 

Ta đã sống như loài hoa dại

Bên bờ lau sậy chẳng ai hoài

Nghìn năm có về qua chốn ấy

Cánh hoa sầu một kiếp tàn phai..

 

Còn lại hôm nay năm tháng cuối

Ngậm ngùi thương tiếc những ngày thơ

Xin cho ta còn chút hơi thở

Để lại ngàn sau dấu lệ mờ

 

Ta muốn từ đây câu giã biệt

Nhắm mắt cho quên nỗi đọa đày

Tro tàn lại về nơi cát bụi

Còn chút tinh khôi để lại đời..

 

   Thu Chi Lệ

   Tháng 12. 2023

 (“Những Dòng Thơ Cuối“) 


Thứ Ba, 26 tháng 12, 2023

ĐÊM NGHE BIỂN HÁT - Thơ Kiều Mộng Hà

 


Mây thưa
vừa chạm nắng đông
Gió xao xác lá
rừng phong ưu phiền
Liềm trăng tháng chạp soi nghiêng
Hương bông sứ nở mùi thiền trầm thi

Cỏ non
thon dáng dậy thì
Miếng sầu ai gửi
phong bì còn niêm!!!
Tiếng mưa nghiền nát sầu riêng
Ngoài song gió khóc trăng xuyên đất trời

Đêm tàn
mộng huyễn chơi vơi?
Liễu buồn xõa tóc
Bóng cời mạch đau
Đất rầu sầu ngập đầu cao
Mái hiên tỉnh lặng mưa rào rạt cơn

Đêm dài
nhặt trái sầu đơn
Vòng tay xa vắng
môi hờn dỗi môi
Tình chưa héo đã rời trôi…
Đêm nghe biển hát tôi ngồi hoá thân

Kiều Mộng Hà
Austin 12.24.2023

Chủ Nhật, 24 tháng 12, 2023

ĐÊM ĐÔNG - Thơ ĐỖ BÌNH


ĐÊM ĐÔNG



Đêm trắng xóa tuyết bay bay huyền ảo
Những bông trời như cổ tích chiêm bao.
Sao em hỏi nắng chiều xưa phố cũ
Ta bùi ngùi chợt nhớ tiếng mẹ ru.

Gần thế kỷ ta chưa về phố cổ
Đời đổi thay hồn ta cũng mơ hồ!
Mùa giáng sinh Paris đường lộng lẫy,
Đèn lung linh như sao hiện đó đây.

Chắp tay khấn cho thế gian tuơi thắm
Thôi chiến chinh bớt hờ hững xa xăm.
Sương tuyết phủ từng nẻo về buốt gía
Người ấm êm nào cảm nỗi xót xa!

Đêm Thánh lễ giàu nghèo đi chung lối,
Chuông giáo đường hồn chạnh nhớ xa xôi.
Thời đại mới cuồng xoay người sống vội
Dền thánh Tâm tuyết trắng xóa ngọn đồi.

Bên lò sưởi lửa bập bùng hương ấm,
Em làm sao thấu cảm nỗi đau thầm?
Ngày tháng cũ như tơ trời nắng lụa
Bóng thời gian chỉ là giấc mơ hoa.

Cơn đại dịch thêm chuỗi đời khốn khổ
Lá thu vàng bay mất bỏ cành khô.
Ôi mộng ước, tình yêu và bóng tối
Biết làm sao gom hết áng mây trôi?

Bàn tay lạnh hứng chùm hoa tuyết mộng
Tưởng hoa trời, cũng là bọt hư không!

Đỗ Bình

Thứ Tư, 20 tháng 12, 2023

CẦU NGUYỆN ĐÊM GIÁNG SINH - Thơ Thu Chi Lệ

 

Đêm Thánh vô cùng chuông chiều rộn rã

Trong Hang Bê Lem Chúa đã ra đời

Bao kẻ chăn chiên về đây tụ hội

Ánh hào quang lan tỏa khắp muôn nơi


Giáng Sinh hôm nay trời buồn ảm đạm

Chuông giáo đường nghe tha thiết dâng cao

Kinh cầu nguyện trong đêm trường lạnh giá

Xoa dịu hồn ai phiêu lãng phương nào

Thế giới hôm nay ngập tràn khói lửa

Giờ hoang mang, ai biết tìm nơi đâu

Đạn lửa đầy trời, bao người nằm xuống

Gia đình tan tác  chia ly ngập sầu

 

Tiếng nhạc êm đềm trong đêm tĩnh lặng

Như chiêu hồn ai vào cõi vô minh

Người ngoại đạo cũng cầu xin Thiên Chúa

Nguyện cầu cho thế giới hết điêu linh

 

Trong đêm tối những vì sao lấp lánh

Như mắt Người nhìn xuống thế gian đau

Xin Chúa trên trời giang tay cứu giúp

Cho bao người dưới thế được bình an

 

Tiếng kinh nhạc vang lên, trời huyền diệu

Cầu nguyện một ngày thế giới bình yên

Người tha hương quên đường xa vạn lý

Lòng tĩnh lặng một Đêm Thánh vô cùng.

 

    Thu Chi Lệ

  Quê người, Giữa Mùa Noel 2023

   (“ Những Dòng Thơ Cuối“)

VUI BUỒN QUÊ XƯA - Thơ Trần Quốc Bảo

Vui Buồn Quê Xưa (*)

Quê tôi bát ngát đồng xanh
Chiêm mùa hai vụ, đất lành nuôi dân
Nghề nông, già trẻ chuyên cần
Quanh năm suốt tháng, tay chân lấm bùn

Tiết Đông, gió lạnh mưa phùn
Trưa Hè, nóng nực như hun! Coi thường
Vẫn ra canh tác ruộng nương
Kiên trì, một nắng hai sương dãi dầu
 


5005 2 QueXuaTQBao
 

Trên đồng cạn, dưới đồng sâu
Chồng cầy vợ cấy, con trâu đi bừa (**)
Tuy lam lũ, vẫn vui đùa
Nửa ngày tạm nghỉ, ăn trưa lót lòng

Trai Đoài, ghẹo gái xóm Đông
“Hỡi cô cấy lúa… có chồng hay chưa?”
Gái Đông đáp lại, chẳng vừa
“Chưa chồng!...Nhưng chị chẳng ưa xóm Đoài!
 


5005 3 QueXuaTQBao
 

Ỡm ờ… lại tiếng bên trai
“Chê anh… thì ế chồng hoài!... em ơi!”
Bên gái bèn hát đáp lời
“Có gan ở rể, thì… mời sang đây!
 


5005 4 QueXuaTQBao
 

Mười năm ở rể đi cầy
Tám năm cuốc đất, tối ngày đào mương”…
Hò qua, đáp lại dễ thương
Để quên vất vả ngoài nương, trên đồi

Bát cơm đổi bát mồ hôi (*)
Cần cù lao động, một đời nông dân
Có năm, hồng phúc Thiên ân
Được mùa, lúa chín đầy sân gánh về

Có năm thất bại ê chề
Lụt lội, hạn hán… trăm bề khó khăn!
Ai ơi… bưng bát cơm ăn (**)
Chớ quên những nỗi nhọc nhằn dân quê
 


Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
(*) Bài Thơ tả cảnh Quê Xưa (trước 1975) Quê nay khác xa rồi!
Quê nay “Nông nghiệp quốc doanh”Toàn dân mất ruộng, biến thành“Dân oan”
(**) Ca dao

*****
2- Thơ : THÔN NỮQUÊ TÔI (Trần Quốc Bảo)
 


5005 6 ThonNuQueToiTQBao
 

Những nàng thôn nữ quê tôi,
Không son phấn, vẫn xinh tươi mặn mà.
Xuân thì óng ả thướt tha,
Hương đồng cỏ nội, thật thà dễ thương!
 


5005 7 ThonNuTQBao
 

Nghề nông, một nắng hai sương!
Quanh năm chăm việc, ruộng nương hoa màu.
Trên đồng cạn, dưới đồng sâu,
Thời nào việc nấy, ngõ hầu chẳng sai.

Bao giờ cho đến tháng hai,
Con gái tát nước, con trai be bờ!
Be bờ giữ nước cho vừa,
Để ngâm ải đất, cày bừa khoan thai.
 


5005 8 ThonNuTQBao
 

Ruộng cao, em tát gầu giai,
Ruộng thấp, em tát khoan thai gầu sòng.
Chờ cho lúa có đòng đòng,
Cày sâu cuốc bẫm, em không quản gì!
 


5005 9 ThoNuTQBao
 

Vẫn yểu điệu, vẫn nhu mì,
Nhưng lao động giỏi, khác chi lực điền!
Tháng ba cấy lúa đồng chiêm,
Từng hàng giẻ mạ, tay tiên cắm đều.

Bón phân giữ nước cho nhiều,
Lúa mùa con gái mĩ miểu đơm bông!
Nắng lên ửng cặp má hồng
Tiếng cười thôn nữ vui đồng quê tôi!
 


 5005 10 ThoNuTQBao

Ruộng đồng ơi!… Thôn nữ ơi!
Hình xưa bóng cũ, một trời nhớ thương!
Than ôi!... xương máu quê hương!
Sao nay thành những… Công trường Đặc khu? (!)
 


Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:

quocbao_30@yahoo.com

Thứ Tư, 13 tháng 12, 2023

KHÓC CHỊ TÔI - Thơ Thu Chi Lệ

 

Qua bao mùa lá rụng đầy sân cỏ

Mắt biếc ngày xưa lạc trong sương thu

Đã mấy mươi năm đường trần dong ruổi

Chị tôi bóng nhỏ dần qua mấy mùa

 

Đã trôi đi bao mùa xuân mơ mộng

Những ngày nắng đổ mưa dầm lê thê

Hỏi còn lại gì trong giây phút cuối

Một linh hồn cô quạnh giữa cơn mê

 

Chị ơi, chị đã tròn câu hiếu đạo

Thời gian nào chưa trọn giấc mơ xưa

Cho dù cuộc tình trôi qua lặng lẽ

Chị còn lo nhiều cho các em thơ

 

Từ nay quên hết nỗi sầu nhân thế

Chị ơi, hãy yên nghỉ giấc ngàn thu

Giã biệt trần gian không gì tiếc nuối

Bầy em còn thương nhớ chị bao nhiêu..

 

Mong chị đi về một mùa xuân mới

Hồn thiêng phiêu lãng đến chốn thiên nhai

Buông bỏ từ nay quên đời hệ lụy

Linh hồn siêu thoát về với Như Lai

 

Trời chưa đông sao lòng em lạnh giá      

Lệ trong tim thương khóc Chị mến yêu

Tuyết đã rơi nhiều một màu tang trắng 

Trời bên nầy từng cơn gió hắt hiu..

 

       Thu Chi Lệ 

    Đức quốc, Ngày 22.11. 2023

     (“Những Dòng Thơ Cuối“)