Thứ Sáu, 18 tháng 10, 2024

Thu (Vàng) - Thơ Trần Yên Hoà



Thu đang đến nghĩa là em đang đến
Bước chân em xao động cả san hà
Ta dại khờ ôm gối mộng tình ta
Ta khốn khổ bơ vơ nhìn lá chết.

Em thổi gió cả một trời sương tuyết
Một rừng cây xào xạc lá khô kêu
Con ngựa hí suốt chặng đường mê mệt
Lá vàng ơi, thu đến tự bao giờ

Ta vẽ trong ta nhiều trang tình sử
Một rừng phong vàng ruộm cả non sông
Ta huyển hoặc em một loài chim lạ
Hót líu lo trên nhã nhạc cây cành

Em trổ nụ đời ta thêm hương sắc
Đất nở hoa khai phóng cuộc tồn sinh
Em thay áo ta mùi hương trầm mặc
Cuộc nhân gian hạnh phúc được bao lần

Em đã đến, ơi thu vàng đã đến
Ghé môi hôn cùng hoa cỏ gọi mời.
Ta mắc lưới em như dòng sinh mệnh
Em vàng hoa, ta mắc võng ta chơi.

Trần Yên Hòa

Thứ Năm, 10 tháng 10, 2024

THÁNG MƯỜI TRỜI MƯA - Thơ Nguyễn Vĩnh Giao



 

Tháng Mười mưa mãi mưa hoài

Mưa bên song cửa, mưa ngoài mái hiên

Giang tay ôm nỗi ưu phiền

Chạnh lòng một phút cuồng điên nhớ người 

*

Ngày năm xưa, cũng Tháng Mười

Lần đầu hò hẹn cùng người lang thang

Chiếc xe gắn máy cà tàng

Chở em len giữa hai hàng cây cao

Trong lòng hoa nở xôn xao

Tưởng chừng như tự thuở nào quen nhau

 

Mưa Sài-Gòn đến rất mau

Thoáng phút giây, đã đất trời mù sương

Mây đen bao phủ phố phường

Mưa từ đâu đến, bốn phương giăng đầy

 

Dìu nhau nấp dưới tàn cây

Ngàn bong bóng nước vỡ đầy chung quanh

Nép đầu vào sát lòng anh

Em mỉm cười, mắt long lanh rạng ngời

Ôm nhau lặng ngắm mưa rơi

Tình trong như đã một đời ái ân

 

Mưa làm mê đắm tình nhân

Quên mình ướt sũng từ chân đến đầu

Mưa đến mau, mưa ngừng mau

Hai con chuột lột nhìn nhau cười giòn

Hẹn còn mưa ở Sài-Gòn

Chúng mình hai đứa vẫn còn có đôi 

*

Tình rồi cũng bọt bèo thôi

Anh theo cánh gió, nổi trôi xứ người

Đi trong mưa lạnh Tháng Mười

Lòng bâng khuâng nhớ đến người năm xưa

 

Tháng Mười nay vẫn còn mưa

Thiên đường lạc bước, anh chưa trở về

 

Nguyễn Vĩnh Giao

(Houston)

MÃI MÃI CỦA TÌNH YÊU - Thơ Nguyệt-EmXưa

 


Hãy nhón đôi chân lên đi em!
Môi anh đang chờ đợi
Hay em ngồi xuống đây
Cùng anh nghe sóng biển thì thầm
Hãy tựa vai anh đi em
Đêm càng sâu càng lạnh
Trăng càng cao càng tỏ
Răng em trắng trong mời
Hãy nằm cùng anh nhé
Sao khuya đang hờn ghen
Nhấp nháy cả khung trời
Nhập tràn vào mắt em
Đừng nói, anh cũng hiểu em muốn gì đêm nay.
Khúc Thụy Du, ánh trăng vàng...
Anh không là chim bói cá, để em phải chờ
Anh đang run đôi tay, anh đang mỏi đôi chân.
Vì em và vì em tất cả.
Biển sóng đang xô nhau.
Anh giữ em trong áo lụa vô tình
Để răng anh muốn cắn, để hồn anh muốn say
Biển anh chả cần, chỉ mình em thôi, mặc sóng đời vồ dập.
Em, em ...thiên đường nào cho ta hôm nay
Những đắm say cuả tuổi trẻ
Ngày mai chúng ta già, mà biển vẫn trẻ
Hát mãi bản tình ca muôn thuở.
Anh nhắm mắt chờ em, một đêm say, cuồng phong của bão tình đắm đuối.

   Tháng Mười nhớ anh DTL

Nguyệt-EmXưa

Thứ Hai, 7 tháng 10, 2024

Mùa Đông Bâng Khuâng - Thơ Thu Chi Lệ

 



Em có hay mùa đông vừa mới đến
Lá trên cành xơ xác bóng cô liêu
Bầu trời xa lãng đãng vầng mây xám
Chim lạc bầy ngơ ngác những chiều nghiêng

Gió bấc về lạnh lẽo ngoài hiên vắng
Bên thềm hoa đọng lại giọt mưa thưa
Lòng thao thức những đêm dài quạnh quẽ
Gối chăn mềm tơ tưởng dấu hương xưa

Nghe rét mướt từ khi lòng khép lại
Nỗi mong chờ se sắt giữa cơn mê
Một ngày người đi xa miền quan tái
Thương nhớ người ngàn dặm chốn sơn khê

Miền viễn xứ một trời giăng sương trắng
Hoa tuyết rơi đầy trên mái nhà ai
Đôi chim quyên tìm nhau tha thiết gọi
Kẻ không nhà biết nương tựa nơi đâu?

Đi cho hết cuối con đường cô lữ
Cánh hoa sầu khép kín suốt mùa đông
Con bướm lượn tìm cành hoa nhỏ
Cánh buồn ngơ ngác giữa mênh mông

Ta dẫm bước trên đường đầy xác lá
Vùi chôn trong tuyết trắng mùa đông
Mang chiếc áo mùa đông chưa đủ ấm
Biết làm sao ấm lại trái tim hồng

Em biết chăng khi thời gian chẳng đợi
Áo lụa ngày xưa ấy đã xa xôi
Theo bước chân ai những chiều lộng gió
Giờ mình ta lê bước nhỏ chơi vơi

Hàng cây bên đường xưa sao lặng lẽ
Tháng ngày qua lá rụng đã bao lần
Hỏi người đi có bao giờ trở lại
Mùa đông nầy lòng vẫn thấy bâng khuâng..

Thu Chi Lệ


( Ngày chớm đông 2024)
“Những Dòng Thơ Cuối“

MÙA THU HƯƠNG PHẤN - Thơ Khê Kinh Kha



Cho DP

trong mắt em mùa thu vừa đến vội
gió lạnh đầy trong nỗi nhớ chơi vơi
anh chợt biết vì sao thu yếu đuối
bởi vì em gửi nhớ đến bên tôi

này em hỡi thu này mình xa cách
nên lá vàng rưng rức theo gió lay
nên chiều nay mình anh ôm lá khóc
mà ngỡ hồn mình trên cánh lá bay

anh sẽ mượn con gió trên cành lá
và cánh chim lãng đãng giữa chiều tà
để anh gửi về em nụ hôn ấm
ấm trong mặn mà- ấm trong tình ta

anh sẽ góp ánh trăng vào ước vọng
và giọt sương long lanh như mắt em
đề ấp ủ trong tháng ngày xa vắng
cho tình mình dịu ngọt đến dễ thương

anh sẽ nhặt nắng hồng rơi trên lá
và nhẹ hôn để nhớ môi em nồng
anh sẽ kết mây trời thành tóc xõa
anh sẽ ôm – tựa má vào mây mềm
và sẽ thở vào mây lời yêu mến

anh sẽ hái vạn ngàn cánh sao băng
và sẽ nguyện xin Chúa tình em ngoan
để mùa thu trong anh đầy hương phấn
hương phấn tình mình – hương phấn yêu đương

khê kinh kha
(Tác giả gởi)
tranyenhoa/blog

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2024

Bên Kia Miền Im Lặng - Thơ Lê Văn Trung



Rồi khi nắng tắt ngoài hiên vắng
Ai rót vào ta những nhạt phai
Ta đi cho hết vòng luân lạc
Ta qua cho hết trời thiên tai

Xin gọi nhau về bên cõi hẹn
Một MIỀN IM LẶNG giữa vô biên
Xin gửi thiên thu lời ánh sáng
Soi từng hạt bụi rơi ưu phiền

Ta đi như thế ta là mây
Ta đi như thế ta là gió
Ta đi như lá đã lìa cây
Là đi như hoa tàn hương nhụy

Ta đi nhẹ nhàng như khe suối
Ta đi vội vã như thác ghềnh
Ta xuôi về tận trời quên lãng
Ta về BÊN KIA MIỀN LẶNG IM.

Lê văn Trung
(Viên Hướng gởi)
13. 09. 24
Tranyenhoa/blog

Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2024

ĐÊM SAY - Thơ Nguyệt-EmXưa


ĐÊM SAY.

Anh chôn cất rượu nồng mấy mươi thu
Hãy đào lên mời nàng uống với nào!
Rượu nồng say rồi dệt cả trời cao
Những ân ái của lòng mơ đắm đuối

Tình yêu vàng chẳng bao giờ có tuổi
Hãy nâng niu và rót rượu thêm đi
Hãy lắng nghe nàng thổn thức những gì?
Hay im
lặng kề môi vào môi lệ

Nàng có tiếc tình yêu về quá trễ
Để đêm say chếnh choáng, mai phân kỳ
Anh hãy ôm nàng thật chặt, bóng lưu ly
Ngàn hương sắc quỳ dưới chân diễm lệ.

Mưa nữa đi dòng bong bóng li ti
Nước mắt nàng trôi vào lòng anh đấy!
Một đêm say có dành cho ân ái.
Để kiếp này hoa gấm trải hoàng lan.

Rót rượu đi anh làm đẹp môi nàng.
Rót nữa đi cho mắt nàng nhắm lại
Vẫn thấy anh một lãng tử tình si.
Và đừng hỏi ngày mai" Em có đi"

Nguyệt-EmXưa

Thứ Sáu, 27 tháng 9, 2024

thơ lưu nguyễn đạt: HẠT LỰC

 

HẠT LỰC


đêm dân tộc đăm chiêu ngây trần tục
héo phận người từng mảnh vụn long đong
bao ngào nghẹn âm thầm vơi bóng ngục
ngủ trăm năm tỉnh giấc vẫn như không

chim đậu đất rừng nhớ cây thao thức
khóc hay quên sao mãi mãi vấn vương
khi vĩnh biệt ta hẹn về bến mục
góc trời toang mưa nặng cánh bốn phương

đêm ánh nguyệt lòng dân từng hạt lực
nối mong manh huyền biến khắp non sông
khao khát mãi mùa xuân khơi đầy vực
gió nam nguyên bát ngát cả mênh mông

ngàn việt điểu trường sơn bay một lúc
rừng già kia cội nguồn vẫn thân thương
tay hướng thượng trên dòng đau tủi nhục
thế hệ nay thách đố tận phi thường

rồi tiếp tiếp non sông kia kết lực
để một ngày rạng đông trả biên cương

Lưu Nguyễn Đạt
Virginia–Đất Trinh — May 27, 2013  

https://www.vietthuc.org

Thứ Tư, 25 tháng 9, 2024

BÀI CA THÁNG MƯỜI - Thơ Thu Chi Lệ

                           


Tháng Mười về mưa dầm gió bấc
Trời nơi đây thấp thoáng sương mù
Ngày tháng mười mưa sầu lối nhỏ
Lá vàng rơi, chiếc lá cuối thu

Khi anh về đường thu xác lá
Ngõ nhà em đã vắng người thương
Anh cô đơn giữa vùng hiu quạnh
Bài tình ca biết gửi cho ai?

Góc phố xưa giờ sao xa lạ
Em bây chừ phiêu bạt phương nao
Anh ước hẹn hôm nào trở lại
Em có về hát khúc thu ca

Hoa đã rơi rụng đầy trước ngõ
Những màu hoa đẹp tựa trong mơ
Cành hoa tim tím còn ở lại
Mong chờ cơn gió đến đưa thơ..

Thu đã về mùa thu lá đỏ
Lá rơi vài chiếc trước thềm hoa
Con bướm trắng bay về ngơ ngác
Phấn hoa ngày trước đã bay xa

Hương tháng mười mượt mà con gái
Hạt bụi nào bay xuống trần gian
Là hóa thân em ngày xưa đó
Rồi sẽ bay về nơi rất xa..

Vầng trăng tình sử đêm huyền thoại
Ngẫm cuộc đời như giấc chiêm bao
Đêm trăng vời vợi sầu nhung nhớ
Vẫn nhớ ngàn thu chút ngọt ngào..

Thu Chi Lệ
( Tháng 09, 2024)          

Thứ Sáu, 20 tháng 9, 2024

MƯA - Thơ Trần Trung Đạo



 Đêm về phố lạ dưới cơn mưa

Nhớ mắt em buồn buổi tiễn đưa
Che tay nghe lệ mình đang ướt
Bước chậm thương cây lá chuyển mùa
Lụt ở quê hương, mưa xứ người
Một dòng tủi nhục chảy không nguôi
Mưa qua biển Thái tanh mùi máu (*)
Bao xác thây người lặng lẽ trôi
Sài Gòn mưa rớt một màu đen
Khóc thầm từ độ đổi thay tên
Em có ngồi bên ao nước nhỏ
Anh, con thuyền giấy cuốn lênh đênh
Hà Nội mưa phùn buổi chớm thu
Đường về lịch sử tối âm u
Hãy khóc lên đi trời tổ quốc
Rửa sạch lầm than lẫn hận thù
Mưa xuống tình người rách tả tơi
Lọc lừa, phe phái vẫn chưa thôi
Mưa che khuất lối về Văn Miếu
Giảng Võ Trường đâu? Sập mất rồi!
Mưa phai mái tóc thời niên thiếu
Tuổi trẻ nhòa theo hạt lệ trời
Ngoảnh mặt về Nam mây xám quá
Bao giờ nắng đẹp núi sông ơi!
Trần Trung Đạo
* Thời đồng bào vượt biển và nạn hải tặc trên Vịnh Thái Lan

Chủ Nhật, 8 tháng 9, 2024

GỬI MỘT HẠT BỤI - (Thay lời gia đình một nạn nhân) - Thơ GIÁNG NGỌC (VVM)

 


Mấy tuần rồi, em vẫn ngỏ cửa chờ anh
Chiếc lá rụng cũng cho em hy vọng
Em tự dối mình rằng anh vẫn sống
Tối nay chưa về… Bận đột xuất đấy thôi!
Con cứ hỏi hoài: “Sao ba đi lâu thế, mẹ ơi?!”



Buổi sáng tai ương…
Anh dời nhà
Em vẫn nhớ:
Anh tươi cười nựng con hôn vợ
Có ai ngờ là lần cuối cùng đâu?
Thảm họa xảy ra
Đột ngột!
Đớn đau!
Chút bụi cát hóa thân về cát bụi
Hạt bụi nào tạo hình hài yếu đuối?
Hạt cát nào đã say đắm cùng em?



Em vẫn chờ dáng dấp thân quen
Em vẫn đợi gót giày anh khua động
Em vẫn dối mình: “Anh đang còn sống”
Em vẫn gạt con: “Ba bận việc đi xa…”
Nên ngày ngày con đều nhắc nhở ba
Nên tối tối em lại chong đèn, ngỏ cửa…

LỜI CUỐI

Ừ thôi thì…
Em đồng ý chia tay
Trả anh lại thời độc thân xưa cũ
(chẳng phải em không còn yêu anh nữa
Mà chính vì yêu sâu đậm quá đấy thôi)
Có phải thế là tình yêu đúng nghĩa không, anh ơi?!



“Vì ngày ấy tôi vội vàng lầm lẫn
Vì ngày ấy không được ai hướng dẫn…”

Lời phũ phàng như muối xát, kim châm
Lời như dao chặt đứt một tình thâm…



Em chẳng thể hiểu vì sao lúc lên rừng xuống biển
Thuở cơ hàn thì hạt muối cắn đôi
Mà lúc có chiếc bánh ngọt thơm lại không chia sẻ được nữa rồi?



Ừ thôi thì…
Anh cứ đi như ước nguyện
Tìm cho mình nửa nào tròn vẹn
Bổ khuyết vào hạnh phúc cuối đời
Chỉ nhắc anh một lần nữa thôi:
Tìm một người chân thành với anh
Như em - Rất thật!
Và đừng quên: nếu thêm lần lầm lẫn
Sẽ chẳng thể nào thay đổi được nữa đâu…



Ừ thôi thì…
Em chấp nhận xa nhau!

RAY RỨT
   (Tâm sự một người vợ khuyết tật)

Mình hay bảo tôi mang nhiều mặc cảm
Tôi chỉ cúi đầu yên lặng mà thôi
Nhiều đắng cay nên tôi biếng môi cười
Mình đừng nghĩ tôi lạnh lùng, xa cách



Không mặc cảm nhưng tôi buồn nhiều lắm
Khi soi gương
Khi tự vấn bản thân
Tôi hiểu mà…
Tôi thua kém, tật nguyền
Thì tại sao mình yêu tôi đến thế?



“Tình yêu chân thành mù lòa lý lẽ
Đã yêu rồi đâu cần hiểu vì sao…”

Lời nói mình thật ấm áp, ngọt ngào
Mà trong tôi vẫn đong nhiều ngờ vực



Mình yêu tôi kiếp này hay kiếp trước?
Sống hôm nay, tôi sợ hãi hôm mai
Biết chừng đâu
Bất chợt có một ngày
Mình bừng tỉnh sau cơn mê si dại
Mình phân vân
Hoang mang
Nghi ngại…
Thì thời gian có quay lại bao giờ?
Tuổi trẻ qua rồi
Mình sẽ tiếc ngẩn ngơ
Và mình sẽ…



Tôi suy tư nhiều quá!
Không thể được
Dừng lại thôi, mình ạ!
Tôi phải đi…
Tôi đã quyết định rồi!
Để mình tìm người xứng đáng hơn tôi…



Tôi quay lưng
Mấy lần còn ngoảnh mặt
Miền địa đàng đã tuột khỏi tầm tay
Còn lại đây vùng bóng tối lưu đày
Hai tay nhỏ ủ vai gầy lạnh giá
Hai tay nhỏ ôm niềm đau tượng đá
Môi cắn môi ngăn tiếng nấc nghẹn ngào.



Mai mình về
Mình đừng hỏi: “Vì sao?”
 

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2024

MỘT TRĂM NGÀY KHÔNG THẤY NHAU - Thơ Kiều Mộng Hà

 

Tôi hỏi: Trăng ơi có nhớ người?
Trăng cười lấp lánh chiếc răng cời
Còn tôi nhớ mãi lời người nói
Trong trái tim này em ngự thôi

Tôi hỏi: Nắng ơi vắng một người
Có còn trải ấm thắm bờ môi?
Nắng im như thể… không buồn đáp
Cho gió đong đưa lúc đứng ngồi

Tôi hỏi: Hoa ơi lệ có sa?
Còn ai sáng sớm đến chiều tà
Nâng niu từng cánh hồng hé nhuỵ
Rồi nhặt hoa tàn trong xót xa

Tôi hỏi: Gió ơi sắp cuối hè
Nhớ người! gió lặng lẽ…im re
Còn ai nhìn lá vàng khiêu vũ!
Gió cũng ngừng lay… cả tiếng ve

Tôi hỏi: Tôi ơi! Chút ngập ngừng
Những ngày điên dại… khóc/cười rưng
Hoá thân cái hạc rơi đôi cánh
Xác nhẹ hồn Không bóng bập bùng

Tôi hỏi: Tâm ơi anh ở đâu?
Có nhìn có thấy em ôm sầu?
Một trăm ngày mất nhau rồi đó
Nhớ quá những ngày hạnh Phúc… đau

Kiều Mộng Hà
Aug.11.2024

Chủ Nhật, 18 tháng 8, 2024

Tình đợi - Thơ Trần Yên Hoà


tranh nguyễn trung

Tình đợi


Ta tháng năm yêu em trong vắt
Lòng gương ý lược như trăng rằm
Như em mười sáu trăng tròn khuyết
Là cả tơ vàng xanh thủy tinh

Ta yêu em biển rộng sông dài
Sông dài sâu ta cùng lướt sóng
Em và ta là chim là bướm
Ta cùng em tạc đá vàng thau

Ơi em tôi mắt đợi mắt chờ
Em sẽ về trong đời sống cũ
Cánh chim nào bay cao bay mãi
Dừng lại non cao núi cả bến mơ

Đợi em mười, hai, ba mươi năm
Bao nhiêu năm còn ta đợi mãi
Mưa vẫn bay trong lòng tê tái
Nước mắt ngược dòng xuống trăm năm

Trăm năm ta chờ nhau trên biển
Rải tro tàn xuống giếng thủy chung
Ta lại chờ nhau bên giòng suối mát
Có trăng vàng rụng xuống mười phương

Trần Yên Hòa

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2024

ĐÊM MƠ - (Cho mình) - Thơ Nguyễn Vĩnh Giao




Đêm mơ một giắc mơ hồng
Thấy thằng bé giữa cánh đồng tịch liêu
Chạy tung tăng dưới nắng chiều
Nương theo cánh gió, con diều vút bay

Đêm mơ một giắc nồng say
Thấy tà áo trắng ai bay cuối đường
Nghe lòng ngây ngất vấn vương
Học trò con đã biết tương tư rồi

Đêm mơ một giấc bồi hồi
Thấy người từ thưở xa xôi bước vào
Nắm tay, mỉm miệng cười chào
Dắt dìu vào cõi ngọt ngào đắm mê

Đêm mơ một giấc nảo nề
Thấy vùng đất khổ, bốn bề lửa binh
Đời vùi tận đáy điêu linh
Chờ ngày viên đạn vô tình xoá đi

Đêm mơ thấy cảnh biệt ly
Nhà tan nước mất còn gì mang theo
Cắn môi từ biệt quê nghèo
Lạc loài làm một cánh bèo trôi xa

Đêm mơ một giấc mù sa
Thấy có ông lão tuyết pha mái đầu
Tuổi già quên trước quên sau
Nhưng chuyện xưa vẫn đậm màu nhớ nhung

Đêm mơ thấy buổi tương phùng
Sáng ra, thấy kẻ dở khùng dở điên!!!

Nguyễn Vĩnh Giao
(Houston 06/2024)

Thứ Ba, 13 tháng 8, 2024

GỞI VÀO ANH ĐI! - Thơ Nguyệt-EmXưa


 

Gởi đi em vào chút nắng vàng
Chút heo mây lạnh, gió bay sang
Lòng anh mở cửa em về nhé!
Đọng lại hơi thu chút dịu dàng.

Gởi đi em! vào tận trong anh
chút thương thương nhớ lúc tàn canh
Ru em bằng những dòng tâm sự
Rót mật vào anh, khói xây thành.

Anh ở đây với một mùa thu
Vàng lá bay, sương xuống ngập mù
Thương đời lữ thứ muôn phương lạ
Còn nhớ dêm trăng thơm cẩm cù

Và anh ở đây, em ở mô?
Tâm tư tràn ngập với cỏ khô
Thương con dế khóc, mơ trời sáng
Chui hết thân gầy, nấm mộ thô

Em gởi về anh, chút đời vương
Nghe dòng suối chảy suốt đêm trường
Nhạc lòng đâu phải luôn mùi mẩn
Mà cả tâm hồn lẫn vết thương.

Nguyệt-EmXưa

Thứ Bảy, 10 tháng 8, 2024

PHAN RANG VỌNG TIẾNG U HOÀI - Thơ Châu Phước Kim (VietVanMoi)

 

Ta về đây đồi hoang gió hú
Tháp cổ u buồn chờ ai giữa mênh mông
Ôi nghìn năm đất trời thương nhớ
Vọng tiếng u hoài ơi gió cát ngóng trông

Thương người em Chiêm nữ giữa chiều dông
Gùi nước trên vai nặng tình cố xứ
Bờ dốc hoang vu mãnh đời xa thẳm
Ngóng trông mưa chờ mãi núi đồi mưa .

Mưa ơi mưa, mưa vỗ về hoa lá
Mưa ngút ngàn mưa xanh mát hồn em
Cầu xin mưa cho cây đời tươi thắm
Chim bay về miền thương nhớ lênh đênh

Chim bay về ôi hoang sơ miền nhớ
Gió lưng đèo xa heo hút đời chim
Phan rang Phan rang ơi muôn trùng nắng gió
Vọng tiếng u hoài nghe tha thiết mãnh đời trôi .

Phan rang ngày tháng cũ