Sao vẫn nhớ hoài người chốn đâu ?
Sao không quên được nỗi u sầu.
Ve kêu tháng Hạ buồn ray rứt,
Gợi nhắc âm thầm nỗi buốt đau !Từ dạo người đi khuất nẻo Trời,
Thời gian cũng tự chẳng buồn trôi !
Mờ trong đáy mắt lời u uẩn,
Tim vẫn nghẹn ngào giọt lệ rơi…Tháng Bảy nhạt nhòa nhang tỏa bay,
Người từ xa vắng đã bao ngày.
Nụ cười không trọn bên di ảnh,
Ánh mắt u buồn vương khói mây …Nét cũ ảnh xưa đã úa màu ,
Đây người thuở ấy ,mãi ngàn sau .
Vẫn trong tâm khảm nguyên hình bóng,
Tình đẹp một đời khắc vết sâu .Thu Tâm
Tháng Bảy giỗ anh.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét