Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015
Thơ Ngọc Quyên và Huy Văn
Liêu Trai
Trong mơ thấy một nụ cười
Mở ngăn hạnh phúc trao người hồng tâm
Giật mình! Còn thoáng dư âm
Thẫn thờ mộng biếc, tiếc thầm hương đêm.
Bâng khuâng! Đêm bỗng dài thêm
Ngẩn ngơ một nỗi không tên...lạ thường!
Là Em: vuông tóc trầm hương
trong chiêm bao của đêm trường thăng hoa.
Là sương tỏa dưới trăng tà
Là mơ hiện thực trong tha thiết ...buồn!
Hẹn Em một chuyến về nguồn
cho mơ mộng trải nỗi vương vấn lòng.
Dẫu là hư ảo, tình không
mà sao vẫn đợi chờ trong mộng vàng!
Vô thường trên bước chân hoang
nên chờ đêm tỏa hương tràn vào mơ.
Tìm trong cõi nhớ bơ thờ
một màu mắt biếc, một đơn sơ tình
Dẫu là sương khói vô minh
cũng liêu trai quá một hình bóng quen!
Huy Văn
Bài cảm họa
Mộng Du
Hồn mơ một thoáng ai cười
nửa đêm tĩnh thức bồi hồi trong tâm
Len vào tim nhớ dư âm.
lời ca tiếng hát hương thầm đêm đêm.
Giọt mưa thánh thót buồn thêm
đêm dài nỗi nhớ chông chênh vô thường
Hỡi người còn đọng dư hương !
chiếu chăn còn ấm mộng dường thiết tha.
Là mây là gió nguyệt tà
bờ đêm thổn thức sương sa hạt buồn
Bao giờ sông nhớ về nguồn
dòng thương trải mộng tơ vương giấc nồng.
Dẫu tan vào cõi hư không
vẫn tình âp ủ mênh mông thu vàng
Vẫn đêm sương đẫm hồn hoang
bóng ai thấp thoáng ru tràn cõi mơ.
Lạc trong nỗi nhớ chơ vơ
mắt môi đắm đuối ngẩn ngơ chữ tình
Vẫn là nỗi nhớ u minh
mộng du nguyệt tận bóng hình thân quen .
Ngọc Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét