Thứ Năm, 31 tháng 12, 2015

Gọi Đò Chiều Đông - Thơ Phạm thị Minh-Hưng

p1936127720 (640x417, 277Kb) 
Tranh màu  nước_Nita Engle_Michigan
*

Em gọi tên anh suốt canh trường,
Tay quờ quạng gối, đâu người thương,
Môi mắt hững hờ, lòng cô quạnh, 
Giá buốt vật vờ, nhung nhớ, vấn vương,
*
Em gọi anh, gọi đò chiều đông,
Đò xa, heo hút gió, mịt mùng, 
Con đò yêu dấu em nào thấy,
Mây trời xám ngắt, thủy triều dâng.
*
Gọi anh, anh ở đâu, buồn trông,
Ngày nao thuyền mộng đã xuôi dòng,
Bây giờ bến cũ sầu riêng bóng,
Tìm đâu, yêu dấu, ngát hương nồng! 
*
Anh lạc nơi đâu, đời rêu phong,
Cõi tình em vàng võ, long đong,
Bao đêm đông giá, sầu hiu hắt, 
Em còn gì, đời băng tuyết, lạnh lùng!
*
Anh hỡi, về đi, một buổi chiều,
Đời em thôi lẻ bóng, liêu xiêu,
Xuân-Hạ-Thu-Đông em mãi đợi, 
Sợi tình Anh, khâu vá dấu yêu! 

Phạm thị Minh-Hưng

VÒNG GAI NGUYỆT QUẾ - Thơ Như Thương


alt


 
Xót xa phận liễu đợi trông
Bụi hồng chinh chiến. Ngóng chồng phương xa
Chuyện xưa một trận can qua
Sợ mai lỗi hẹn với hoa xuân thì
Nước non, ngoảnh lại...người đi
Vọng Phu biệt khúc phân ly đất trời
Hồn hoa ở lại nghẹn lời
Vòng gai nguyệt quế một đời sắt son
Một nhành lá thắm mỏi mòn
Còn vương phấn nụ vẹn tròn yêu thương
Quan san vó ngựa dặm trường
Hí vang khí phách đao thương khải hoàn
Người về non nước dậy vang
Trăm hồi trống trận... đã tàn chiến chinh
Mai kia chuyện của lửa binh
Đời sau chép lại mối tình thủy chung
Khép trang sách cũ lòng chùng
Nhỏ dòng huyết lệ nghìn trùng mộ anh
Người đi từ độ lá xanh
Chờ bao mùa đã rụng quanh lá vàng
 
Như Thương

​(Ngày cuối năm 2015)​

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2015

Nhớ quê hương - chào năm mới 2016 - Thơ Thiên Kim

                                                                                                                                
Xin viết lên đây, gửi tâm tình
Từ nơi cùng tận của tâm linh 
Một năm đang hết, tờ lịch cuối
Ngẩn ngơ tính lại chuyện quanh mình


Đất nước xa xăm, lòng vọng tưởng
Nỗi đau thân phận của quê hương
Đồng bào ruột thịt đang nhẫn nhịn
Quốc hận tràn lòng: Nỗi đau thương

Niềm đau nào hơn giải Non Sông 
Sẽ vào tay Hán kẻ thù chung
Ngàn xưa lịch sử còn ghi chép
Chiến công hiển hách của Cha Ông

Cháu con Chiêu Thống bán nước non
Trung hiếu tiết nghĩa không vuông tròn
Bầy đoàn tham ác là đảng cộng 
Di sản Hồ trồng một lũ con

Số phận quê hương quá nghẹt ngòi 
Đau thương nghiệt ngã chẳng yên vui
Cộng đưa mệnh nước vào tăm tối 
Giang sơn nhỏ lại, máu xương rơi!

Tổ Quốc hưng vong, ai hữu trách?
Người yêu nước, như lá thu xanh
Hiếm hoi tráng sĩ mài gươm sắc
Vô cảm đầy như lá úa vàng!

Cứu nước đi thôi, hỡi chúng ta
Việt Nam đang trong cơn đại họa
Quốc Nội giải cộng giữ nước nhà
Hải Ngoại yểm trợ hết lòng ta

Năm mới đến rồi trước thềm nhà
Đón Ngày mới đến, lòng thiết tha
Chúc Việt Nam hồi sinh năm tới
Chúc người người thư thái an hoà...


Dạ Hương Quỳnh - Thơ Ngọc Quyên




Ai mang cơn gió lạnh ngoài hiên
Vào đêm khắc khoải những muộn phiền
Có phải chớm đông trời heo hút
Vọng tiếng kinh cầu giấc cô miên.

Nhịp gỏ thời gian chừng vang mãi
Canh trường trăn trở mộng vàng phai
Thương cánh tay đơn , ghì ảo ảnh
Gầy hao sương trắng đọng hồn say.

Một mai xuân về trên bến cũ
Thoáng ân tình ấp ủ ngày xanh
Tóc mây bay hương gió thơm lành 
Mùa thương nhớ gom đầy luyến ái.

Vẫn trong mơ , vẫn chờ vẫn đợi
Đêm nguyệt quỳnh , hoa nở hoa tàn
Vẫn sắc hương nồng nàn đêm vắng
Dù phút giây , tình thắm mơ hoang .


Ngọc Quyên

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2015

CHÚA ĐỢI... - Thơ Như Thương



Nửa đêm dâng lễ chốn xa
Em ơi... anh nhớ áo hoa áo hồng
Bên em có Thánh lễ không
Nửa đêm trăng sáng mùa Đông em à
Dọn lòng đón lễ Misa
 Thánh Tâm Chúa đợi tưởng là lễ xưa
Con dâng Người tiếng dạ thưa
Đẹp lòng Thiên Ý vẫn chưa phai nhòa
Nào ngờ một cuộc can qua
Lời kinh sách Thánh hóa ra tro tàn
Thiên thần nhạc khúc ca vang
Đêm nao Nhà  Chúa bàng hoàng bom rơi
Chúa ngăn quân dữ... ơn Người
Giang tay ôm cả bầu trời quê hương
Tan hoang con phố thân thương
Tiếng chuông đêm Thánh đoạn trường vang xa
Tháng mười hai khúc trầm ca
Tim con lời nguyện nhạt nhòa lệ rơi

Như Thương
(Mùa Giáng Sinh 2015)

Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2015

NỖI NHỚ NGÀY ĐÔNG - Thơ Phạm Thị Minh-Hưng.




Nỗi nhớ ngút ngàn giấc ngủ mơ
Chơi vơi trong mộng mị ơ thờ
Ngơ ngẩn mưa rơi lòng trống vắng
Mưa có trách thầm đêm bơ vơ

Không gian tĩnh lặng mưa miên man
Bao nhiêu lá chết tiễn thu vàng
Tình ơi kỷ niệm xa xăm quá
Hoa tuyết buồn rơi tiếc thu tàn!

Nỗi nhớ chập chùng như biển sóng
Lạc loài vầng mây trắng trôi xa
Tìm đâu bước chân thu vàng óng
Hiên ngoài lạnh lẽo xót hồn hoa!

Thu đã vời xa Thu nhớ nhung
Tình thu giờ ảm đạm hư không
Thu đi tan tác tình bèo bọt
Ngỡ ngàng băng giá tháng ngày đông...

Phạm Thị Minh-Hưng.

TỪ HANG BELEM - Thơ Huỳnh Tâm Hoài


 
Nghiêng vách núi …đá thở mùi lạnh toát
Gió khua cây…nhánh nhỏ giọt đọng sương
Trời nghiêng nghiêng đổ mây về phương tối
Ánh mặt trời còn loé níu một phương
Ta tịnh khẩu…đứng co ro đón lạnh
Tháng mười hai…nghe đòng vọng nguyên Thiên
Đêm Thánh dội…khởi đi từ hang đá
Rãi muôn trùng… Đêm Chúa giáng xuống trần
Và từ đó núi nghiêng về Châu Thổ
Tháng mười hai vang “ ĐêmThánh Vô Cùng”

Huỳnh Tâm Hoài

Thứ Năm, 24 tháng 12, 2015

Giáng sinh trong nỗi nhớ - Thơ Ngọc Trân




Ta lại đón Giáng sinh trong nỗi nhớ,
Nhớ thật nhiều quê mẹ Giáng sinh xưa.
Lễ nửa đêm vui biết mấy cho vừa,
Ta nhẹ bước bên em đêm lễ hội.

Ngước nhìn muôn vì sao em khẽ nói,
Ta ước gì mãi mãi được bên nhau.
Đất nước chiến tranh em vẫn nguyện cầu,
Giáng sinh tới bình yên cho sông núi.

Về thăm em anh lại đi rất vội,
Đời chinh nhân vui chẳng được bao lâu!
Lặng nhìn em với ánh mắt u sầu!
Thương biết mấy em tôi trong ly loạn!

Để bây giờ nổi trôi theo ngày tháng!
Không gặp nhau giờ đã quá nủa đời!
Giáng sinh về buồn vẫn mãi bên tôi!
Nơi xứ lạ tuyết vẫn rơi lặng lẽ!

Đêm Giáng sinh mừng chúa nơi trần thế,
Một mình buồn nhớ mãi Giáng sinh xưa.
Người nơi đâu có nhớ kỷ niệm xưa?
Những ước nguyện đêm Giáng sinh năm cũ?

Ngọc Trân Noel 2015

ĐI LỄ - Thơ BS Đỗ Hồng Ngọc

alt

Đưa em đi Lễ
Vầng trăng treo nghiêng
Đường im tiếng bước
Cho gần nhau hơn

Em tin có Chúa
Ngự ở trên cao
Còn anh tin Chúa
Ngự ở trong nhau

Đưa em đi Lễ
Vầng trăng treo nghiêng
Em làm dấu thánh
Anh làm dấu em…

Bs. Đỗ Hồng Ngọc

NOEL KỲ NGỘ - Thơ Ó Biển LÊ CHIẾU



 
Thấp thoáng đằng kia dáng hao hao
Tựa người yêu dấu thuở xa nào
Tròn mắt trân nhìn quên cả chớp
Trong vùng tranh sáng, nhạc xôn xao
 
Chợt thấy đời như nổi cơn giông
Mà nghe khoan khoái tự cung lòng
Không dám tỏ tường hư hay thực
Chỉ biết tim hồi hộp đứng trông
 
Nhói buốt trong hồn chút thương đau
Bốn mươi năm cách biệt quá lâu
Biết có còn không rung động cũ
Sao mắt kia vương vấn nét sầu
 
Bốn mắt gặp nhau nói gì hơn
Môi thắm năm xưa đã nhuốm buồn
Cầm tay nhớ Noel ngày cũ
Áp nhẹ lòng nhau: “Hạnh phúc không?”
 
Ó Biển 227 LC

NGHE DÒNG SÔNG KHÓC - Thơ Như Thương

 
Dẫu mưa, dẫu nắng cũng về
Dẫu xa lạ cũng... đất quê hương mình
Về đi tìm lại dòng kinh
Nhánh bần gie đợi cuộc tình biệt tăm
Về ôm rơm rạ trăng rằm
Tuổi thơ ngọt lịm thuở nằm võng ru
Về thương bông cưới mù u
Mẹ Cha duyên nợ lời ru thì thầm
Về gieo hạt thóc nẩy mầm
Nghe trong tiếng vọng thăng trầm núi sông
Về nhìn lại chốn mênh mông
Thấy dòng sông khóc mà lòng xót xa
Khóc theo vận nước can qua
Bốn mươi năm đã...trôi qua lâu rồi
Bao khăn tang quấn vành nôi
Áo sô, tiếng nấc, cút côi một đời
Khóc đi … cùng đất cùng trời
Nước sông hóa mặn hỡi người phương Nam
 
Như Thương

(Cuối năm 2015)

Thứ Hai, 21 tháng 12, 2015

Thơ Ngọc Quyên và Huy Văn

 

Liêu Trai

Trong mơ thấy một nụ cười
Mở ngăn hạnh phúc trao người hồng tâm
Giật mình! Còn thoáng dư âm
Thẫn thờ mộng biếc, tiếc thầm hương đêm.

Bâng khuâng! Đêm bỗng dài thêm
Ngẩn ngơ một nỗi không tên...lạ thường!
Là Em: vuông tóc trầm hương
trong chiêm bao của đêm trường thăng hoa.

Là sương tỏa dưới trăng tà
Là mơ hiện thực trong tha thiết ...buồn!
Hẹn Em một chuyến về nguồn
cho mơ mộng trải nỗi vương vấn lòng.

Dẫu là hư ảo, tình không
mà sao vẫn đợi chờ trong mộng vàng!
Vô thường trên bước chân hoang
nên chờ đêm tỏa hương tràn vào mơ.

Tìm trong cõi nhớ bơ thờ
một màu mắt biếc, một đơn sơ tình
Dẫu là sương khói vô minh
cũng liêu trai quá một hình bóng quen!


Huy Văn

Bài cảm họa





Mộng Du

Hồn mơ một thoáng ai cười
nửa đêm tĩnh thức bồi hồi trong tâm
Len vào tim nhớ dư âm.
lời ca tiếng hát hương thầm đêm đêm.

Giọt mưa thánh thót buồn thêm
đêm dài nỗi nhớ chông chênh vô thường
Hỡi người còn đọng dư hương !
chiếu chăn còn ấm mộng dường thiết tha.

Là mây là gió nguyệt tà
bờ đêm thổn thức sương sa hạt buồn
Bao giờ sông nhớ về nguồn
dòng thương trải mộng tơ vương giấc nồng.

Dẫu tan vào cõi hư không
vẫn tình âp ủ mênh mông thu vàng
Vẫn đêm sương đẫm hồn hoang
bóng ai thấp thoáng ru tràn cõi mơ.

Lạc trong nỗi nhớ chơ vơ
mắt môi đắm đuối ngẩn ngơ chữ tình
Vẫn là nỗi nhớ u minh
mộng du nguyệt tận bóng hình thân quen .


Ngọc Quyên