Thứ Sáu, 8 tháng 4, 2016
Hai Mùa Thương Nhớ - Thơ Ngọc Quyên
Nguyệt lồng đáy nước đêm huyễn mơ
Mấy mùa trăng đợi mấy thu chờ
Thoáng nhẹ heo may vờn trên má
Lạnh tự hồn côi , lạnh tóc tơ .
Chờ người biết bao mùa mưa nắng
Rồi xuân , chim én liệng trời xanh
Tiếng gió vi vu lời tình thắm
Anh về cho lá biếc mộng lành.
Em ở trời đông ôn kỷ niệm
Tình thiên thu tim khắc vào đời
Dẫu tuyết sương pha phai màu tóc
Dẫu đường trần lạc bước chơi vơi.
Vẫn tay đơn níu đời gian dối
Từ ngươi đi cách biệt xa xôi
Dẫu trăng tàn khuyết tình em gởi
Vì sao hôm lặng lẽ chân trời.
Em ở đây , hè vàng rực rỡ
Không thu tàn đông lạnh tái tê
Chỉ có hai mùa thương với nhớ
Nắng trải đường đi , mưa đón về .
Vẫn nắng mưa , Sài Gòn người hỡi !
Ai chờ ai phố vắng anh rồi
Ngậm ngùi trong tiếng mưa rơi
Nhớ thương trôi xuống dòng đời lãng quên.
Ngọc Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét