ƯỚT SŨNG LÁ RỪNG - Thơ Như Thương
.
Trời mưa ướt sũng lá rừng
Ướt sông, ướt suối giữa lưng chừng đồi
Ướt dòng thác đổ nguyên khôi
Bước giang hồ thuở dòng trôi thượng nguồn
Dường như sương lặng chiều buông
Rừng đâu còn nữa mà tuôn mưa rừng
Bầy chim ríu rít tưng bừng
Trốn đi đâu được ngập ngừng bay xa
Niềm đau da thịt vỡ ra
Hồn xiêu phách lạc rừng già mệnh chung
Nghe như tiếng hú vạn trùng
Rừng chết không mộ bia cùng cỏ cây
Thôi thì sấm động trời mây
Đất rừng hiu quạnh chốn này vùi thân
Lên đèo nhìn xuống bâng khuâng
Trùng trùng nghiêng ngả chốn trần gian sao
Ngó lên thăm thẳm trời cao
Khói bay đưa tiễn hư hao cõi rừng
Ven đồi nắng đổ rưng rưng
Hồn rừng cổ thụ nghe chừng âm xưa...
.
Như Thương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét