Mong manh như sương sớm mùa thu
Chiếc lá chao nghiêng, gió cuối mùa
Hơi thở của ai kia rất nhẹ
Mùa thu vàng khe khẽ đi qua!
Những dấu yêu dẫu phôi phai, ngày tháng
Chưa bao giờ cũ, bởi thời gian
Bên nhau nồng ấm dường đâu đó
Giấc mơ hồng... tuổi 16 ngây thơ...
Bỗng thoáng nhớ có điều gì đã mất
Tình chơi vơi, mỗi lúc một đong đầy
Hồn bâng khuâng quắt quay, dịu ngọt
Lời thơ buồn lắng đọng ngất ngây
Mong manh thu vàng sắc thu dịu nhẹ
Lặng lẽ mơ màng ấm áp tình thu
Em say đắm một trời thu vời vợi
Sợi tơ lòng lấp lánh những yêu thương!
Phạm Thị Minh-Hưng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét