. Bốn mươi năm thoáng qua rồi Thì ra hơn nửa cuộc đời lưu vong Nước non đã hoá hư không Lời nguyền năm cũ xuôi dòng thời gian . Con khôn, vợ đẹp, nhà sang Áo cơm, xe ngựa, rộn ràng xa hoa Ai còn nặng gánh sơn hà Xin mang thêm hộ giùm ta nỗi lòng . Đất trời một cõi mênh mông Đôi khi cảm thấy mình không là mình Ô hay cho kiếp phù sinh May ra còn một chút tình với nhau . Sầu đông ta quặn niềm đau Thời gian còn lại tiêu hao xứ người Với tha nhân gượng nụ cười Riêng ta là cả một trời bi thương. Phan Hạnh & Alfa Đặng Sơn Hà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét