Cùng Ta chăn chiếu nhé Thơ
Rủ con trăng khuyết ơ hờ ngoài song
Quên đi cơn bão cuồng phong
Vỗ về bóng tối nhẹ lòng bút nghiên
Trải mành trúc ngả lưng - Thiền
Khuya hơi thở nhẹ đầy hiên sao trời
Mở toang cánh cửa gọi mời
Về đây hội ngộ - Thơ, Đời và Ta
Đời Ta lặn hụp ta bà
Trầm luân dăm bận tưởng là đảo điên
Níu Thơ - tay vịn thật hiền
Đời nào hay biết Ta triền vực sâu
Cõi Thơ cứu độ nhiệm mầu
Kiếp lai sinh nữa bắt cầu se duyên
Đêm nay trăng một vầng nghiêng
Có Thơ, Ta với Tâm Thiền ngắm em
Rằng em nguyệt bạch êm đềm
Trăm con sóng dữ đã mềm trái tim
Như Thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét