Nỗi Buồn Trăm Năm - Thơ Ngọc Quyên
Nỗi nhớ nhung oằn mình trong đơn lạnh
Dại khờ tim ấp ủ bóng hình ai
Đời phù du nghiệt ngã sầu một bóng
Đêm không về ấm áp nụ tình say .
Em vẫn mơ những mùa thu vàng úa
Lá rơi đầy dìu dịu mảnh trăng suông
Lầu tây ai thơ thẩn khúc vô thường
Khoảnh khắc đắm , mơ hồ người hay ảnh ?
Mảnh y buồn vương hương người say đắm
Quên rồi sao những ghì siết ân tình
Nụ hôn mềm ngây ngất mãi lung linh
Tim nhức nhối ngàn đời sau còn nhớ !
Giấc cô miên lạnh lùng hoài trăn trở
Giọt mưa đêm thánh thót khúc tình cầm
Một mai còn chút nắng ấm xa xăm
Vẫn mãi miết theo người về bên ấy .
Ngọc Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét