Điệu Buồn Khoảng Lặng - Thơ Ngọc Quyên
Điệu ru buồn tiếc thương dòng chảy
Thời gian trôi khắc khoải muộn phiền
Yêu thương như sóng vỗ vào tim
Cho nỗi nhớ cấu cào nguyệt tận.
Đêm chập chờn mưa than gió hận
Mảnh chăn đơn lạnh ngắt bờ sương
Tình trong ta giấc mộng vô thường
Trái tim đã , một lần tận hiến !
Chốn thiên đường xa xôi miên viễn
Hồn dật dờ say đắm vòng tay
Mùa thu ơi ! bao giờ trở lại
Cho đông thôi giá buốt đêm dài.
Đường chim bay mờ xa nhân ngãi
Khuất chân mây hạnh phúc lưu đày
Ta chờ nhau bến bờ mong đợi
Tim tật nguyền nỗi nhớ khôn nguôi.
Muộn màng sao , chưa vui lần cuối
Để thiên thu tiếc nuối ngậm ngùi
Cho mộng về cơn mưa kịp tới
Rơi xuống đời tim vỡ mặn môi
Ngọc Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét