Ngọn Tình Sầu - Thơ Ngọc Quyên
Ta bước lần trên đỉnh ngọn sầu
Mùa mưa réo rắt suốt canh thâu
Sao không bắc cầu qua bên ấy
Đàn chim ô thước khóc mưa ngâu.
Ta tìm nhau bao mùa biển cạn
Lời tình thơ lạc vận phương nào
Lẻ loi cơn mộng trôi mau
Còn tìm đâu nữa xanh xao nỗi buồn.
Nắng rồi phai , mưa tuôn vực nhớ
Đêm lại ngày nức nỡ lời thương
Trăm năm dâu bể khôn lường
Tình trần một thoáng đã dường tan mơ.
Cô đơn dỗi , hửng hờ chăn chiếu
Trầm luân ôi ! một khối u tình
Nợ nhau vướng víu phù sinh
Nửa đời còn lại lung linh ước nguyền
Ta vẫn đợi mối duyên tiền kiếp
Hạ rồi thu đông tiếp xuân tàn
Một mai đời có ly tan
Cơn mưa tình ái võ vàng nhớ nhau .
Ngọc Quyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét