( Khi nghe tin Ngọc Quyên bị ngã đau chân)
Quyên ốm, Sài Gòn đang mùa xuân,
Có một nàng thơ chắc đang sốt ruột,
Mùa xuân còn đó bài thơ chưa viết,
Những lời thơ tình chưa kịp thăng hoa.
Tôi đã theo Quyên tìm mộng trong mưa,
Tôi đã theo Quyên tìm hoa trong nắng,
Thổn thức theo Quyên buồn vui ước vọng,
Trong những bài thơ Quyên gởi bạn bè.
Quyên ốm, giờ này Quyên đã đỡ chưa?
Mùa hoa tết đang tàn phai trước ngõ,
Trong lòng người thơ mùa hoa bất tử,
Thơ của Quyên là hoa nở bốn mùa.
Quyên ốm, giờ này chắc đang nằm nhà,
Mà tâm hồn vào ra muôn nẻo khác,
Ở nơi kia Quyên mơ vầng trăng khuyết,
Ở nơi đây Quyên thấy biển sóng về.
Quyên ốm. Chúc Quyên mau khỏe mạnh nhe,
Nàng thơ lại yêu thơ thêm lần nữa,
Ngày mai Quyên thức dậy ra mở cửa,
Lại yêu đời như vừa mới yêu ai.
Thơ vẫn bên Quyên như người bạn đời,
Thơ vẫn đợi những khi ta đau ốm,
Mai này khỏe bài thơ Quyên viết nốt
Gởi vạn người tình tri kỷ tri âm.
Nguyễn Thị Thanh Dương
( Feb.02, 2020)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét