Bé cầm giấy số trên tay
Bước chân rong ruổi nắng dài đường trưa
Còn mấy tờ số ai mua!!
Nghe sao mặn chát nồng chua cuộc đời...
Gần tới giờ xổ mất rồi
Cầm tay xấp số chẳng rời bước chân
Khô môi lạc giọng thất thần
Bán không hết biết tỏ phân dường nào.
Sinh ra đã biết thương đau
Nhà nghèo cơ cực lối vào trống trơn
Ngụp lầy đói rách khố ôm
Cháo rau đâu đủ áo cơm chẳng đầy.
Mùa Hè Của Bé Là Đây
Đến trường học chữ thơm lây nửa vời
Miếng cơm tấm áo tả tơi
Thương cho kiếp khổ mảnh đời tối tăm.
Phải chăng nghiệp quả tiền căn?
Sinh ra đã thấy trăm phần khổ đau
Vượt qua số phận cản rào
Biết đâu sẽ có ngày sau vững vàng...
Đỗ Công Luận. 14.07.2020. (2.747)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét