Ta vẽ trăng trăng cứ dửng dưng
Đêm nay hăm mấy tối như bưng
Chắc ai đòi bứng cành đa cũ
Nên khiến chị Hằng khóc mắt sưng
Ta vẽ chim làm em biết bay
Nhẹ đôi cánh mỏng tếch chân mây
Xa xa xa nữa và xa tít
Chẳng biết tim em có xước trầy?
Ta vẽ tiên mà em hoá ma
Áo voan mỏng mảnh khoác thân ngà
Vòng tay giấu móng cào Thơ rách
Tỉnh giấc công khanh nguội chén trà
Ta vẽ hoa làm em ngát hương
Bao nhiêu ong bướm lượn vô thường
Vào thu muôn lá giành nhau rụng
Ta rụng lâu rồi tận đáy mương
Ta vẽ ma em lại giả tiên
Không pha ma tuý vẫn nghe ghiền
Môi không là rượu sao càng uống
Say khướt cung đình nghiêng nghiêng nghiêng
Nhược Thu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét