Thắm thoát qua mau đã đến rồi
Thời gian sao mãi chẳng ngừng trôi?
Bao giờ Mẹ nhỉ thôi nhung nhớ ?
Mắt lệ thôi buồn, suối lệ rơi
Ngày này, năm trước khóc chia ly
Đau xót lòng con biết nói gì ?
Con nắm bàn tay lay Mẹ dậy
Mẹ nằm như ngủ lúc ra đi
Hè sang, Thu đến lại Xuân về
Vắng Mẹ lòng buồn, lạc bến mê
Nỗi nhớ những chiều mưa rớt lạnh
Đường về quạnh vắng, lệ trào mi
Những lần đến mộ, với đàn con
Nhìn nấm mồ yêu thật não lòng
Con đặt cành hồng xinh đỏ thắm
Lời kinh thầm lặng giữa thinh không
Mẹ ơi! Nhớ Mẹ nỗi lòng đau
Giọt nắng tan đi tự lúc nào
Hôm tiễn Mẹ đi, trời ảm đạm
Vần thơ khóc Mẹ chiều mưa ngâu
Mấy ai thấu hiểu trái tim con ?
Ngày tháng buồn đau, dạ héo mòn
Cứ ngỡ thời gian mòn mõi cạn
Nỗi buồn tan biến vào hư không
Bao vần thơ khóc vẫn chưa nguôi
Nhớ Mẹ lòng con tủi ngậm ngùi
Hồn Mẹ linh thiêng nơi chín suối
Thương đàn con Mẹ cảnh chơi vơi
Con khấn nguyện xin nơi Chúa Trời
Cho hồn của Mẹ được an vui
Thiên đàng hưởng phúc, xa trần thế
Hẹn gặp ngày sau nơi Nước Trời
Nguyễn Vạn Thắng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét