Thì đành lẽ, Anh là người chiến bại,
Nhưng Anh không chấp nhận lệnh đầu hàng,
Nhắc đến tên Anh, quân thù sợ hãi,
Pháp trường Cần Thơ, Anh đã chết hiên ngang!
Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,
Nhưng can trường, hùng khí ngất trời cao!
Hôn Quốc Kỳ, chào anh em ở lại,
Viên Đạn cuối cùng … dâng Tổ Quốc Đồng Bào!
Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,
Ngậm căm hờn trong tù ngục yêu ma,
Lò cải tạo, bày con đường ngang trái,
Son sắt hồn Anh, vẫn Việt Nam Cộng Hòa!
Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,
Nhưng quyết không ở lại với cộng nô,
Vượt biển, băng rừng thoát ra hải ngoại,
Can trường kinh qua “nỗi chết”, tìm tự do!
Thì đành lẽ, các Anh người chiến bại,
Thắng thua này, áp đặt bởi ngoại bang!
Đoàn chiến hạm đã hải hành quốc ngoại,
Đến bờ tự do, mới thực sự tan hàng.
Thì đành lẽ, đoàn quân Anh chiến bại,
Thế trận này, âu chỉ tạm thời gian,
Hồn Tổ Quốc Việt Nam, rồi sống lại!
Bóng Cờ Thiêng sẽ vàng rực, khắp Giang san!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
quocbao_30@yahoo.com
(*) Cảm nghĩ của Trần Quốc Bảo đọc sách CanTrường Trong Chiến Bại của Cố Phó Đề Đốc Hồ Văn Kỳ Thoại (Đại Tướng Cao Văn Viên đề tựa )–
Sách do cố Thiếu Tá Phạm Thành, HạmTrưởng HQ-14 chuyển tặng TQB.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét