Thứ Tư, 17 tháng 10, 2018

PHẢI NGHĨ ĐẾN NGƯỜI - : thơ Ý Nga




LÁ LÌA CÀNH, 
MẸ BỆNH, 
CON XA

Cỏ xanh lấm tấm lá vàng
Rừng vàng điểm sắc khoe khoang thu về
Lá xanh quyến luyến vuốt ve
Lam lam mưa gió khóc nhè chung quanh.
 
Thu long lanh, lá mong manh
Rơi rơi tô điểm bức tranh lìa cành
Lá lìa cành, Mẹ hiền lành
Ôm cơn bệnh hoạn dỗ dành con xa.
 
Thu ơi! Thay lá, xin chừa
Một thôi, đừng rụng! Tôi chưa được về.
Con thương Mẹ lắm! Nhớ Quê
Long lanh ngấn lệ, nặng nề tim đau.

Ý Nga, 1-10-2013.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét