Chủ Nhật, 7 tháng 4, 2019

Chùm Thơ Đông Hương Tônnữ

NGHĨA TRANG QUÂN ĐỘI BIÊN HOÀ


Tôi  đã đến thăm một lần năm ngoái
biết mai về còn mang tên cũ chăng
thắp nén hương ở nghĩa dũng đài, vái lạy
cầu cho các anh giấc ngủ an lành
*
Tôi dọc những đường mòn lá phủ
hình như nghe lá kể chuyện các anh
hy sinh đời trai, giành quê hương _đất tổ
một tương lai sáng lạn và thanh bình
*
Cũng giòng máu, cùng giống nòi Mẹ Việt
ai nỡ sinh ra những cảnh tương tàn
gây chết chóc, nuôi nấng dài thù hận
chưa đủ thù, còn hủy hoại nghĩa trang
*
Mấy ông là những thằng khờ vô học
nghe xúi ngu, dẫn xác phá trời Nam
bạn chúng tôi, thua vì cạn súng đạn
có phải là phe "thua trận " đâu ông
*
Tự kiêu hãnh, vỗ ngực khoe thắng trận
nghĩ lại đi, xem ai nhục _ai vinh
phe "thắng trận " sao bị dân thù hận
khi phe " thua " tên tuổi vẫn trường tồn!

đông hương

CHIỀU Ở CHU PAO


Hôm em về, mây đùn che mất nắng
nắng làm gì, cháy đất chiến trường xưa
em chỉ mong có cơn mưa dài hạn
cho cỏ xương anh mọc xanh hoang mồ
*
Đỉnh Cheo Reo buổi chiều buồn_gió hú
ngỡ như anh hồn ngồi khóc non sông
gần nửa đời rồi, máu khô nuôi cỏ
vàng, những chân trời tháng Tư 75
*
Bao nhiêu người đi, hồn linh nằm lại
rải rác trên đường quốc lộ Trường Sơn
những rừng dã qùi, mùa xuân hoá dại
thương nhớ bước người, bóng những đoàn quân
*
Tim em đau, muốn tung ra khỏi ngực
chuyến xe từ Nam thẳng Bình _Trị_Thiên
Pleime_Hạ Lào, truông hào địa ngục
chiều ở Chu Pao, nước mắt em dâng...
*
Đem tên anh làm địa danh tưởng nhớ
tấm thẻ bài làm trang sức đời em
chiếc áo hoa rừng, bạn anh đưa tặng
em đắp đêm trường...hương anh thế chăn

đông hương

Wednesday, April 3, 2019

KỶ VẬT CỦA CHA


Cố hương còn, nhưng quê hương thì mất
mình thiệt thoài đành làm kẻ lưu vong
người vượt biên, người xuyên rừng tìm đất
chỗ dung thân cho đến nốt đời tàn
*
Cuối tháng Tư đen, cha về nhà mới
bốn chục đầu trong mười sáu thước vuông
với chiều cao mét hai, đêm đầy muỗi
ăn, đi cầu chung chỗ, ôi thiên đàng !
*
Cha tui đâu có phải là lính chiến
là giáo sư Anh Pháp ở SàiGòn
trường Vạn Hạnh cùng bào đệ là Thiện
Thiện xa rồi, cha vào ngục...nằm chơi
*
Mẹ buôn gánh, bán bưng tùng ngày một
kiếm từn xu nuôi chồng bị lao tù
bà chạy nhờ đám em chồng ngoài Bắc
được trả lời: Mất tuổi Đảng làm sao!
*
Lo mất tuổi Đảng, nhưng ưng vơ vét
mọi thứ gì anh chị sắm lâu nay
cha tui nói: để lại hai cái chén
không lẽ bốc tay ăn như người ăn mày??
*
_Anh chị biết nhờ ai vào giải phóng
nhờ Đảng ta SàiGòn được như hôm nay
ôi trời ạ, cổ cha tui như nghẻn
ai trả lời giùm, ông sẽ... vỗ tay
*
Hôm ông bà được giấy đi qua Pháp
lúc về nhà, áo thun như giẻ lau
tui hỏi: răng ba chưa quăng thùng rác
_Mô được nà, kỷ niệm chốn tù lao
*
Ba sẽ giữ cho đến khi tắt thở
để cám ơn Đảng đã tốt với dân
từ giải phóng, dân ấm no...hơn trước
ngày SàiGòn còn là...Hòn Ngọc Viễn Đông
*
CS ở đâu, dân giàu đến đó
khoái ăn sang, cơm hẩm, nước muối hoà
trẻ moi rác, lượm vỏ chai chợ bán
mẹ ăn mày, chị làm đĩ nuôi con...

đông hương

CẢM XÚC CHO MÀU ÁO HOA RỪNG

 
 

Nếu giấc ngủ chập chờn đi lặng lẽ
mang quê hương vào giữa những chiêm bao
em quên khuấy mùa học trò, phượng đỏ
màu trăng non tuổi mười ba thuở nào
*
Gặp giấc sáng khi nửa đêm khơi dậy
em chồm tìm lại tiếng nói Việt Nam
em đã ngỡ mất đi màu da Việt
trên người em từ ngày sống lưu vong
*
Anh đã đến, đưa em về đất Mẹ
anh đã đưa em ngược lại núi rừng
dãy Trường Sơn dọc dài hồn tử sĩ
trong lòng em, anh thay thế quê hương
*
Anh là bạn, là tình yêu, nỗi nhớ
những con đường Hà Nội - Huế - SàiGòn
ừ thật nhỉ ! trong khung nhìn rộng mở
Hồng vỡ ào , nghe Hương ghẹo Cửu Long
*
Chưa hề thấy màu chiến tranh trong mắt
nên em nhìn tia anh tháng Tư đen
có những giọt lệ hồng xưa tất bật
chảy về nơi bạn anh ngủ trăm năm
*
Cám ơn anh, cho em tình sông núi
cho em thương màu áo trận hoa rừng
cho em hiểu thế nào tình đồng đội
tên những chiến trường Đức Cơ...Kontum...

đông hương

Saturday, March 30, 2019

NGƯỜI DI TẢN BUỒN


Tháng Ba*, chim bỏ lại rừng
đồi thông xơ xác, lá rưng rưng buồn
thời gian vụt cánh bay luôn
mặt trời chết yểu, vết thương trăng bầm
*
Tháng Ba mìn nổ sau lung
gốc già trụi vỏ, nhựa, nguồn héo khô 
bên triền, con hoẳng ngủ trưa
nai con khát sữa, mẹ vừa bỏ đi 
*
Tháng Ba ghi chỉ những gì
mênh mông quá khứ hiện về: chiến tranh 
muốn quên đại lộ kinh hoàng
ôn ngày hôn lễ, vôi hồng trầu cau
*
Tháng Ba, chợt bỗng đỏ au
tay em chạm phải máu nhau trên người 
chợt nghe gầm rít trên đồi 
nhớ ra, thôi đã cuối rồi tháng Ba
***

Tháng Tư ! di tản, biệt ly
tháng Tư đôn đáo người đi, kẻ chờ
đạn thù rụng xuống như mưa
anh đành gác súng, đợi giờ tù lao
*
Tháng Tư, khăn trắng quấn đầu
ôm con, vượt biển nỗi sầu thiên thu
Mẹ, Cha nằm dưới mộ sâu
em đi rồi, biết khi nao... trở về

đông hương

*tháng bắt đầu di tản chiến thuật từ Ban Mê Thuột
 

NHẠT NHOÀ KÝ ỨC


Có một mảnh trời mênh mông_trống rỗng
có một khoảng đời tâm sự ngủ trưa
có một con đường đá truồng như nhộng
có một người ngồi nhìn tim nắng mưa
*
Chút chút xôn xao với đầy câu hỏi
hôm qua tại sao trời lại nhiều mây?
tại sao chim ngàn nhớ rừng vời vợi
và đứa đa sầu duy nhất là tôi?
*
Có những dễ thương trong tôi mọt nhấm
có một góc hồn bụi phủ quanh năm
có một hứng thi ý_lời mọc nấm
chữ nghĩa yên bình xưa chừ phù vân
*
Tôi ngồi ôn lại, hồi hương dĩ vãng
dù giờ nhạt nhoà hình bóng yêu xưa
ký ức thiên nhai sâu trong thăm thẳm
không nhớ nổi mình đang thức...hay mơ?

đông hương

Friday, March 29, 2019

NHỚ VỀ QUÊ NGOẠI



Có những buổi chiều nhìn xem thành phố
thành phố bây giờ sau những đám mây
tôi đứng ...vu vơ ngóng tìm mái cổ
căn nhà mô rồi Hội An... Mẹ ơi
*
Có những buổi trưa Ngoại ơi, ơi Ngoại
giòng Hàn ngủ trưa, nước khẽ lặng lờ
con nhẫm Hồ Trường, nhói đau ngực trái
trái tim con già, mắt như trời mưa
*
Có những nửa khuya, con ngồi chồm dậy
giấc ngủ vật vờ, Ngoại_Mẹ chừ đâu
 Ngoại_Mẹ trời mô, lòng buồn, coi hỏi
có phải ngôi nhà có đầy trăng_sao?
*
Con ngồi như mơ, nhớ về quê Ngoại
thành phố người ta _xa nửa điạ cầu
hoài niệm Ngoại cho đập ly thoải mái *
Ngoại nghe cháu cười, thích chí vuốt râu
*
Có những sớm mai thấy mình tội nghiệp
thèm ơi một tô mì Quảng, ôi thèm
trên Phố Cổ Xưa, tô mì ngon tuyệt
biết còn có ngày thăm lại ...Hội An??

đông hương

*Nghe Mẹ kể lại hồi tôi 6 tháng, Ba Mẹ đi chơi xa nhờ ông bà Ngoại giữ tôi, mặt tôi buồn xo không cách nào làm tôi vui, ông Ngoại mới lấy ly cho tôi đập bể, nhưng nghe tiếng xoảng của những cái ly thường, tôi cũng không cười, ông liền mở tủ lấy cái ly bằng pha lê đắt tiền cho tôi đập, tiếng rơi của ly pha lê thủy tinh thật dòn , trong trẻo, tôi cười hăng hắc thú vị, vậy là Ngoại lấy nguyên bộ ly pha lê cho tôi đập, Ngoại thấy tôi cười vui, Ngoại thích thú vô cùng, nhưng tôi cũng vì vậy mà bị bà Ngoại phết cho mấy phết sau đít, ông thấy tôi bị đòn nên ôm tôi chạy trồn...Ngoại ơi, Tu me manques tellement, malgré mes souvenirs de Toi trop flous dans ma mémoire.

Thursday, March 28, 2019

ĐỜI ĐÃ CŨ SAO LÒNG MÌNH CHẲNG MỚI ?


Lâu mở tủ, hình như tim lủng lổ
bao năm rồi quên quét bụi thời gian
tôi ôm trải, hong nắng đời mình để
khỏi mối mọt ăn, mòn mãi tâm hồn
*
Thời gian qua, ngỡ tâm linh tồn tại
bụi trần ai phủ một lớp cao dày
tôi vô tư, lo theo mơ, rong ruỗi
quên tháng ngày là địch thủ thơ ngây
*
Ngay xiêm áo thơ phai màu, lỗ chỗ
nhện màn giăng, làm tổ giữa hứng thi
mới nghiệm ra vì sao nhiều con chữ
như dấu răng sâu gậm nát... từ khi...
*
Đời đã cũ mà lòng mình chẳng mới
còn chút gì tồn tại có thiên thu?
vèo một thoáng tiếng chân thời gian chạy
không kịp chào, tôi lẽo đẽo vân du
*
Nghĩ kỹ lại, qua bao mùa mưa nắng
tóc muối tiêu, khoé mắt dấu chân chim
trái cấm ngọt, chừ ngát ngan mằn mặn
mai liệu mình thức dậy vẫn...bình minh??

đông hương

Wednesday, March 27, 2019

SỢI NẮNG CHIỀU RƠI



Rơi chiều, nắng đổ trên cây
nụ Xuân đỏm dáng, má hây hây hồng
cây gì lá thật dễ thương?
rung rinh cười với gió vương khẽ cành
*
Rơi chiều, mắt nắng long lanh
như O thiếu nữ tuổi rằm mười lăm
trái tim dưới ngực phập phồng
gõ từng nhịp gõ thăng trầm buồn _vui
*
Rơi chiều, từng sợi nắng say
sa trên nhụy mật ngất ngây tâm hồn
thấy vui, mở cửa ra vườn
vũ luân với bóng trên tường...quen quen
*
Rơi chiều, nắng xuống làm thân
hôn em trên tóc làm em...nhớ người
thuở nào trong tự xa xôi
mà nay hoài ảnh, bùi ngùi... tưởng như
*
Rơi chiều, nắng trở ảo hư
chênh vênh trên ngọn cây vừa hồi xuân
từ từ nắng tẩm hoàng hôn
phiến phiên chạm nhẹ vào hồn...bỗng nhiên...

đông hương

Monday, March 25, 2019

TÝM XƯA


Em về mỏng mảnh Tým xưa
Tým trời Huế cũ, Tým mưa giọt buồn
tiếng chuông chùa vẳng không trung
nao nao Thiên Mụ, hồn buồn_ xốn xang
*
Ngày vui nào Tým bàng hoàng
về mô dải nắng xoay tròn Hoàng Cung
bùi ngùi mấy khẩu thần công
ngắm bông muối rụng, mà thương ngô đồng
*
Xa xưa một thuở công nương
mang tên Tôn Nữ Tým Hương Ưa Sầu
chừ về lại, tim Tým đau
biết mô mà kiếm, hoàng triều tử thương
*
Tým câm nín, sợ lòng buồn
Huế chừ toàn đám khỉ rừng Trường Sơn
mô còn thuở anh đóng quân
thở hơi hương áo hoa rừng say ngây
*
Chiến tranh chừ đã an bài
nhưng hồn Huế Tým còn dài đắng cay
bữa ni lăng tẩm u hoài
bữa tê Đại Nội nuối người Lính xưa
*
Ngậm ngùi mắt Tým trời mưa
ướt bông trang, ướt mù u lăn tròn
giữa giòng, cồn Hến phân tâm
xuyên tàn trăng nhạn theo đàn vương mây
*
Em về, buồn gió thôi bay
nghe Trường Tiền khóc nhớ người chiến binh
giày Saut, vai súng, ba lô
xa rồi...cái thuở... tiễn đưa...Tình đầu
*
Chùng lòng, Tým giấu nỗi đau
thương người Áo Trận Bạc Màu chiến chinh...

đông hương


Sunday, March 24, 2019

ĐẾM NHỮNG GIỌT BUỒN


Đếm đi, đếm hết một đời
bao nhiêu lá rụng uá trời từng Thu
em gom mọi giọt sa mù
về đêm mỗi giấc mơ từ thương anh
*
Thời gian xiêm áo mỏng manh
miên trường trong chặng đường trăng ảo huyền
phập phồng lồng ngực không yên
tay tương tư mở trinh nguyên ngực trần
*
Hằn trên da thịt những lằn
vết đau năm tháng lăn tròn đêm đêm
đếm đi anh, những yên bình
an nhiên xưa cũ, lúc mình còn nhau
*
Mặn chiếm trọn nguyên tình cầu
lung linh dưới nắng _mưa, màu bạc mây
làm thinh, nhìn tóc đổi đời
tim em uá, nhịp hao gầy...thớt thưa

đông hương

Friday, March 22, 2019

THƠ CHO MÙA XUÂN VÔ TẬN



Thơ rất dài, cho mùa Xuân vô tận
để mai đây hoa lá khỏi ghen sầu
dù mây ngàn bị gió đuổi về đâu
thơ còn lại màu Tým thương ngày cũ
*
Từ ngẫu hứng em đem Xuân về phố
cho giọt châu đừng rạn vỡ rồi buồn
vì trong lòng đầy nợ những lần hôn
anh đã tặng khi chờ càfé sáng
*
Mỗi một ngày anh gửi thêm ấm nắng
nên nỗi mừng vây trọn cả trời yêu
quyến luyến nhau sáng sớm đến cuối chiều
cũng vừa đủ liêu xiêu từng khoảnh khắc...
*
Thơ rất nhẹ như màu trăng ngọc bích
thơ dễ thương như một bức tranh tàu
màu Tým xưa loáng thoảng bóng hình nhau
em chồm dậy ôm chúng vào thật chặt
*
Thơ có đủ làm tách càfé ngọt
nguyên bốn mùa ngan ngát vị hương quen?

đông hương

KHI EM ĐI


Khi em đi, chỉ xin anh điều ước
dù xa nhau, hôn cũ giữ ngàn đời
trong ba lô, mang cùng _đường xuôi ngược
trên chuyến tàu đời, dù có đơn côi
*
Khi em đi, con đường rầy sỏi dại
nắng ngây ngô, lẩm nhẩm đếm ngày về
mong anh bảo: rong mau rồi trở lại
nếu tim buồn, đừng để lở phù sa
*
Mai em đi, long lanh từng giọt nhớ
mặn thẩn thờ, ray rứt ướp rèm mi
giòng nho nhỏ uốn dài theo đôi má
rát và cay làm đục vũng xuân thì
*
Nắng ấm lắm nhưng tâm hồn quá lạnh
xuyên thịt da _cào cấu tim _phiêu bồng
xiêm áo mỏng, không đủ che... trống vắng
tay em gầy, không trọn... một vòng ôm

đông hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét