Thứ Năm, 20 tháng 6, 2019

NHÁNH NHÃN QUÊ HƯƠNG - Thơ Ngô Minh Hằng


(Kính dâng Hương Linh Mẹ - Xin chia sẻ với đồng hương tỉnh 
Hưng Yên và những người đồng tâm cảnh.)

Lòng trời nắng nhạt, căng đầy gió
Mẹ dắt con đi tắt cánh đồng
Lúa chín vàng tươi chờ thợ gặt
Vỗ tay lúa hát, chĩu từng bông
 *
Lúa thơm, hương lúa len vào tóc
Như gió len qua chuỗi hạt vàng
Mẹ nói với con vài mẩu chuyện
Rồi cười, môi mẹ thoảng hương lan
 *
Bù nhìn dăm chú đưa tay vẫy
Gió thổi, chim trời hoảng hốt bay
Một chiếc cầu vồng năm sắc đủ
Ngang trời vắt vẻo nối cung mây
 *
Xa xa tầm mắt, khe đồi trọc
Mấy dải mây hồng lãng đãng trôi
Trên thảm cỏ xanh, trâu gặm cỏ
Lẫn trong tiếng sáo, trẻ reo cười
 *
Con đi cạnh mẹ trên đường đất
Cỏ ấu hai bên đẹp tựa viền
Thỉnh thoảng có chùm hoa tím nhỏ
Mẹ rằng hoa của đất Hưng Yên
 *
Con đường bỗng thấy như dài lạ
(Đi mãi mà sao chẳng hết đường!)
Chợt mẹ đưa con đôi nhánh nhãn
Dịu dàng mẹ bảo nhãn quê hương!
 *
Con cầm chùm nhãn quê hương ấy
Da nhãn vàng nâu, quả nhãn tròn
Con mới cầm thôi, chưa nếm thử
Giật mình tỉnh mộng, thấy mình con !
 *
Mẹ ơi, con tiếc chi mà tiếc
Chùm nhãn quê hương, giấc mộng ngà
Lâu lắm đêm rồi con mới được
Mẹ về với mộng, mộng đơm hoa....
 *
Suốt ngày như vẫn thơm hương nhãn
Nhãn tiến, dày cơm, thịt nhãn giòn
Hương lúa cũng đầy trên sóng tóc
Và hình như mẹ vẫn bên con …
 *
Mẹ ơi, đất khách hồn vong quốc
Năm tháng cô đơn chĩu gánh sầu
Nhánh nhãn quê hương thơm quá, mẹ
Ước gì mộng ở với con lâu….

Ngô Minh Hằng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét