Thứ Hai, 21 tháng 10, 2019

ÔI EM TỪ TRONG MỘNG - Thơ Chương Hà


Lửng lơ vạt nắng hong trời
Phủ em vóc ngọc bồi hồi tim anh
Vin tà áo lụa mong manh
Gió quen tình tự, mây giành dỗi ghen
Môi ngoan ríu rít vành khuyên
Xỏa buông làn tóc triền miên suối tình
Ru anh trọn giấc mơ lành
Rời tranh tiên nữ giáng trần lênh đênh
Cõi tiên, cõi tục bồng bềnh
Bỗng hư, bỗng thực, ngọn ngành phân vân
Ai thương vội, ai ngại ngần
Tơ trời trói chặc, duyên phần dậy khơi
Xuân hằn má núng ngây tươi
Thẩn thơ, ngơ ngẩn, hổ ngươi ánh nhìn
Thu ba sóng gợn trao tình
Ấp e thanh tú dáng hình sớm trưa
Thoáng rung rèm tựa song thưa
Đài trang , phong nguyệt, duyên ưa vẹn phần
Hình hài mai, tuyết tình trần
Thướt tha nét ngọc, thanh tân vóc trầm
Sắt se níu mối duyên ngầm
Vỡ òa mộng ước, vọng mòn hờn đau
Đong đưa rủ nặng tình sâu
Ngập ngừng tư lệ, ủ sầu sương mai
Giọt yêu ngắn, giọt thương dài
Mưa duyên ướt sủng nợ hoài trăm năm
Lỡ yêu sao chuốc lệ thằm

Chương Hà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét