Chủ Nhật, 3 tháng 4, 2022

QUÊ CHỜ TÔI NHÉ QUÊ ƠI _ Thơ Ngô Minh Hằng

Trích "TỪ NGÀY CÓ ĐẢNG" Mới in.
QUÊ CHỜ TÔI NHÉ QUÊ ƠI

Ði thăm quê bạn, đường xa
Tàu trôi trên cánh mây hoa bạt ngàn
Từ bình minh nắng thênh thang
Đến hoàng hôn dải lụa vàng ai phơi
Con tàu còn ở lưng trời
Phi trường đã rộng tay mời hiện ra
Ô, đây là Manila
Nhưng bên kia biển phải là...Việt Nam ???
Phải bên kia biển, giang san
Nơi tôi đã được cưu mang vào đời
Nơi chôn nhau của chính tôi
Nơi tôi khôn lớn bằng lời Mẹ ru ...?
Nơi ươm bao mộng ngọt lừ
Mộng đang xanh bỗng Tháng Tư đỏ trời
Nơi tôi từ đấy xa người
Tha hương làm kiếp dân Hời, phải không ??
Phi cơ lượn một đường vòng
Trước khi hạ cánh trong lòng nước Phi
Tôi không còn nghĩ được gì
Chỉ nghe nước mắt trên mi dạt dào
Quê hương yêu dấu đó sao
Tay tôi run rẩy... chạm vào...Việt Nam...
Vô tình, màn ảnh đổi sang
Ðường dài, tốc độ, nắng vàng, trời trong …
Làm tôi tiếc quá trong lòng
Quê ơi... tôi với tuổi hồng thắm hoa ...
Từ khi mất nước tan nhà
Vượt biên, đời hoá tôi là Thuyền Nhân
Tôi chưa về, dẫu một lần
Dù lòng thương nhớ vô ngần, quê ơi ...
Tôi chưa về, bởi quê tôi
Có bày ác thú làm đời tang thương
Làm người tù ngục đoạn trường
Làm quê rách nát thê lương mọi phần ...
 
Ngày nào tất cả toàn dân
Vùng lên diệt lũ bất nhân bạo tàn
Tôi về đứng giữa Việt Nam
Hân hoan với lá cờ vàng trên tay
Mắt khô dòng lệ lưu đày
Quốc ca miệng hát lòng say từng lời...
 
Quê chờ tôi nhé ... Quê ơi !!!
 
Ngô Minh Hằng
Ngày 12.6.2010 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét