Thứ Ba, 21 tháng 3, 2023

NHỮNG NGÔI MỘ PHỦ LÁ CỜ VÀNG. - Thơ Nguyễn Thị Thanh Dương



Tôi thấy những ngôi mộ phủ lá cờ vàng,
Trong nghĩa trang còn tươi màu đất mới,
Đã biết buồn quê hương mình lửa khói
Đã chạnh lòng thương người lính hi sinh.

Anh là người lính đã có gia đình
Bỏ lại vợ hiền đàn con thơ dại,
Những vành khăn tang bàng hoàng chít vội,
Bên quan tài buồn để tiễn đưa anh.

Anh là người lính trẻ tuổi độc thân,
Rời sách vở anh lên đường nhập ngũ,
Ngày người mẹ nhận tin con báo tử,
Làm sao kể hết những nỗi đớn đau.

Anh là người lính đang có người yêu,
Hẹn cưới nhau khi tàn mùa chinh chiến,
Chưa kịp tái ngộ một lần về phép
Anh ra đi mãi mãi chẳng trở về.

Súng đạn vô tình làm lỡ lời thề,
Bao cuộc tình, bao nhân duyên chờ đợi,
Anh là ai cũng chìm vào hương khói,
Những người thân bè bạn hẹn kiếp sau.

Hỡi người tử sĩ dưới nấm mồ sâu,
Tiếc thương anh lá cờ vàng ấp ủ,
Nghĩa trang quân đội những ngày nắng gío
Vòng hoa tang héo úa chết theo người.

Tôi lớn lên theo cuộc chiến ngậm ngùi
Đã chứng kiến người đi không trở lại
Cho đến hôm nay tôi còn nhớ mãi
Ngôi mộ năm xưa phủ lá cờ vàng..

Nguyễn Thị Thanh Dương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét