(nhớ những mùa VALENTINE đã xa)
1.
Em ước ao làm loài hoa Hướng Dương
Hoa hướng về mặt trời
Còn em hướng về anh trong niềm thủy chung tuyệt đối
Xin cho em đừng một lần gian dối
Để cuộc đời không trắng nghĩa yêu thương
Xin cho em vòng tay mê đắm dị thường
Với bờ môi mềm thoảng vương khói thuốc
Với mắt nhìn êm đềm như suối nước
Với lời ngọt ngào ru em ngủ thật bình an
Đừng hỏi: -“Từ bao giờ em biết yêu anh?”
Em lắc đầu, cười thôi mà chẳng nói
Chuyện thương yêu ví như mây như khói
Chuyện thương yêu ví như núi như sông
Chuyện thương yêu mãi nối tiếp trùng trùng
Thì bao giờ có ai mà kể hết?
Em có thể yêu anh từ tiền kiếp
Từ một thuở nào xa lắc xa lơ
Như chuyện thần tiên: Ngày xửa ngày xưa…
Em có thể yêu anh khi là nữ tì của Tây Vương Mẫu
Nghe tiếng tiêu dặt dìu lúc vào vườn hái táo
Mà quên đường về, bị thiên đình đọa xuống trần gian…
Em có thể yêu anh ngày hình thể chưa thành
Như lời Ca Dao đậm đà tình ý:
“Sao Tua chín cái nằm kề
Thương anh từ thuở mẹ về với cha”…
2
Em ước ao làm loài hoa Mắc Cỡ
Để khép nép, ngại ngùng
Để thẹn thùng, bỡ ngỡ
Khi mắt anh nhìn
Khi môi anh hôn
Khi lời anh nhẹ như tiếng thở:
“Anh đi rồi, em có nhớ lắm không?”
Em ngước nhìn anh và trả lời thầm:
-“Vừa cách biệt đã nghe thương nhiều lắm!”
Thành phố ngập sắc màu tím-đỏ-vàng-xanh của áo dài - váy ngắn
Cả một biển người đi ngược về xuôi
Cả một rừng người nói nói cười cười
Sao trong em như sa mạc hoang vu vô tận?
Tai chỉ nghe gió rì rào trên rặng thùy dương xanh ngắt
(Mà ngỡ như lời chinh phụ ôm con:
-“Ôi chinh phu, em ngóng đợi mỏi mòn
Tóc đã bạc mà lòng son chưa bạc
Còn tưởng nhớ khi tim còn nhịp đập
Còn chờ mong khi chưa rũ liệt hình hài…”)
Mắt ngóng về tít tắp chân mây
Đường bao la chim trời bay cánh mỏi
Em khe khẽ thở dài
Tay vuốt làn tóc rối
Xin đừng ai thắc mắc hỏi vì sao
Thiên hạ chung quanh náo nhiệt, ồn ào
Chỉ riêng em cô đơn, lạc bước…
3.
Em ước ao làm loài chim Ô Thước
Bắc nhịp cầu cho các cặp vợ chồng đang sống chia xa
Để cũng như chúng ta
Không bao giờ cách chia nhau nữa
Anh có em để kể lể vơi đầy niềm thương nỗi nhớ
Em có anh để yêu dấu, giận hờn
Chúng mình xây dựng tương lai
Bằng thủy chung
Bằng chân thành
Bằng tin yêu suốt đời không dời đổi
Vì
“Chim lạc bầy thương cây nhớ cội
Người xa người, tội lắm…”
Phải không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét