"Chạnh nhớ Me tôi thuở thiếu thời
Người ngồi khâu áo, tôi lên mười
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội
Giặt áo Me đưa trước giậu phơi
Hình ảnh Mẹ tôi chữa xóa nhòa
Vẫn còn mường tượng bóng vào ra
Mẹ cười để lộ răng đen lánh
Những buổi trưa hè bên liếp hoa".@
Trúc Giang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét