MÙA LÁ RỤNG
*
mùa lá rụng, em về sinh quán cũ đọng sương ngời trên cỏ úa ngây ngô bám vào đêm, ông sao buồn, quên ngủ ngồi làm thơ bên cạnh bãi hư vô * Thu có vàng, tình yêu em bích ngọc trên giòng sông huyền thoại mắt bình minh em thả tóc, sợi không buồn, rũ, vọc khuấy mông lung trên nước một bóng hình * bắt chước gió, em rủ lời ước hẹn xuôi về phương tia nắng mới ấm lòng anh đứng đó, đón tim em nguyên vẹn dù phiêu bồng từ cõi nhớ mênh mông * chiều lá rụng, tim về sinh quán cũ tìm nôi thơ xưa, chiếc võng ân tình có ông trăng cúi hôn từng giọt lệ loang môi em dưới gió, thẹn, rùng mình
đông hương |
|
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét