Thứ Hai, 21 tháng 5, 2018

Nỗi Nhớ Theo Đời - Thơ nhạc Nguyễn Tâm Hàn



Người đứng giữa đêm tối trời 
Giữa đêm tối trời nhìn màn trời đen mênh mông ... mênh mông
Chợt thấy thằng bé đứng trên lối mòn nhìn từng người đi quang gánh trên đường trở về từ ruộng đồng
Run ... trong làn heo may
Mặt cúi lén lén nhìn theo những lớp người đã qua rồi, tìm bóng hình quen, tủi thân ... gò má lệ lăn
Đêm tối dần buông vẫn trông tìm Mẹ
*
Đồng vắng đã không bóng người
Nhá nhem tối rồi, mặt trời chìm sau chân mây xa xôi
Còn đấy thằng bé mắt nơi cuối trời nhìn đàn quạ đang vươn cánh theo đàn ... tủi lòng tìm vào mình
Mơ ... theo đàn chim bay
Về tới quá khứ được ôm cánh áo còn khét Mẹ mặc mùi quen mồi hôi thân yêu , bàn tay Mẹ xoa ăm ắp niềm thương ấm hơi tình Mẹ ...
*
Cay ... cay ... trong rèm mi cay ... ư ừ ư ư ...
Lệ ướt trên ngõ đường quê ... ướt theo dòng đời
Cay ... cay ... trong rèm mi cay ... rèm mi cay .... mi .... cay

*
NguyễnTâmHàn 
May-2018

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét