Thứ Bảy, 5 tháng 5, 2018

Thơ Anh Tan Chảy Hồn Tôi - Thơ Ngọc Quyên




Đêm mịt mờ buông khẽ
Như chân ai bước nhẹ
Hay nhịp gỏ con tim
Vào khoảng hồn trơ trống .

Một đời cơn ảo mộng
Vỗ về tình trăm năm
Đêm từng đêm trăn trở
Tình ơi tình lưu vong !

Thở than với gió ngàn
Giấc mơ đời đi hoang .
Chút ân tình dẫu muộn
Trái tim tình miên man.

Van xin đời chút nắng
Trang trải mảnh linh hồn
Lung linh đời đời kiếp
Soi bóng ngã hoàng hôn.

Những bước chân phiền muộn
Thanh xuân đến lỡ làng
Là giọt sầu muôn thuở
Vắt ngang đời thênh thang .

Là lời ru của gió
Thầm gọi giấc mơ về
Thăng hoa trong cõi mộng
Hay nảo nề cơn mê .

Từng nét bút lời thơ
Làm hồn tôi tan chảy
Trái tim tôi tật nguyền
Đọa đày nỗi sầu miên .

Dung nhan tình ấp ủ
Mảnh hồn ai xa xăm
Đá xanh mòn rêu phủ
Suối vẫn bền trăm năm .

Ngọc Quyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét