Thứ Sáu, 13 tháng 3, 2020

Thơ Ý NGA




CỘNG ĐÁNH NHAU,
TA CẦN NHAU!
 
Điều qua, tiếng lại bốc mùi
Lời ra mắm muối, kém vui tiếng vào
Săm soi, sao có ngọt ngào?
Nhỏ nhoi, ích kỷ khi nào thăng hoa?
 
Đánh gian tà! Chẳng đánh… ta!
Tùm lum gây sự, tà la lạc đường
Nỗi niềm Quốc Hận khôn* lường
Ai ơi! Đại sự có thương thì nhường!
 
Ý Nga, 12.3.2020
*Khôn: khó, không.
*Nhường: nhịn nhường.
 



KẺ BẤT THIỆN
XÚM “ĂN” NÁT NIỀM TIN

Thích phá trái từ mầm non nhỏ xíu
Chúng hàm hồ theo mê lộ “Tam Vô”
Cứ ngây ngô hô biến rồi trầm trồ
Cùng tuyệt lộ như Cộng nô, ai giúp?
 
Hoa hé búp, chớ rung cành lụp chụp!
Không để dành, đâu trái mai trẻ ăn?
Thân nặng oằn, không chú bác cản ngăn
Mi không tránh, cả nhánh cây gần gãy.
 
Những kẻ mạnh xưng chị anh, táy máy
Hết cướp ngày, đâm bị thóc hướng Tây
Lại hướng Đông: thọc bị gạo xưng thầy
Trò nào mạnh? Đường đấu tranh sao tới?
 
Mi đừng với ngoài tầm tay vời vợi
Phải tâm thành, chớ ỷ mạnh hại non
Còn cháu con cần mầm sống ngọt ngon!
Mi phá hết lấy gì mai chia sẻ?
 
Ý Nga, 12.3.2020



 
VẪN GÓP LỬA!
*
Nghe nhạc DÂN CHỦ CA
* 
Gió, dốc ngược, đường trường thân đơn độc
Em nhập dòng muôn dặm, mấy mươi năm
Năm nối năm, tháng tiếp tháng âm thầm
Lửa vẫn góp, tay chuyền, tay giữ sáng!
 
Ý Nga, 12.3.2020 
   
❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄❄

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét