Chủ Nhật, 10 tháng 5, 2020

Thơ Đông Hương Tôn Nữ

NỐT ĐÀN CŨ XƯA


Cầm tinh tôi nốt nhạc
trên phím đàn bỏ quên
người chơi đàn mất tích
bỏ đàn trên cỏ mòn
*
Trong một đêm người đến
mở đàn, thử nắn dây
phím lâu ngày, rưng rức
buồn vui theo ngón tay
*
Dây đàn tuy cũ kỹ
nốt giữ nguyên tâm hồn
và hồn tôi nhạy cảm
rưng từng nốt yêu thương
*
Tôi chính là nốt nhạc
người vẽ với ân cần
trên phím lòng tri kỷ
một ngày qua nét hôn
*
Cảm ơn người nhạc sĩ
phổ tôi từ phím thơ...

đông hương
   

LỜI RU ĐÊM CỦA DẾ


Giữa khuya nghe dế ca từ đất
cây cỏ chìm trong giấc ngủ mơ
cung điệu theo mùa, dang dở lạnh
tan loãng ra thành sa bụi mưa
*
Khuya đi nhẹ gót hài yên lặng
sợ phá bốn bề giấc ngủ yên
thao thức lại chồm lên, tỉnh hẵn
tựa cửa chìm trong bóng cố nhân
*
Tiếng gió phiêu du xuyên cành lá
nụ mùa chưa đến tuổi chào Xuân
nghe khuya, vọng nhớ trời Xuân cũ
biết sáng mai về nhụy sẽ thơm ?
*
Có tiếng chim đêm buồn thân phận
hát theo lời dế khúc tự tình
lòng chợt riêng mang ̣đây tâm niệm
lời tình tri kỷ đ̃ã niêm phong
*
Giữa khuya nghe tiếng thơ từ đất
trời cũng sầu theo tiếng dế buồn
đổ một cơn mưa về bất chợt
giòng mưa sương muối mặn...vô tình 

đông hương
 

LẠI MỘT NGÀY MƯA QUAY VỀ


Đắm chìm giữa một giòng mưa
nửa Xuân còn lạnh, nên muà dở dang
đám chim mới_cũ trong vườn
ngập mưa, chân lạnh, cánh chùn, ôm nhau
*
Đùn mây, gió buốt, mưa mau
rét nàng Bân trở về...sầu thiên nhiên
run run, mở cửa ra thềm
nhớ anh chi lạ, cơn buồn quắt quay
*
Tôi nghe giọt nước trên cây
rơi trên đá lạnh...mới hay... mưa về
chân hàng bong bóng lê thê
như đàn sâu rọm mãi mê vô tình
*
Tháng 5 cây cỏ im thinh
hoa xưa, nhành cũ ủ niềm hồi sinh
tôi đang...chợt giọt quanh triền
ngón sầu quét nhẹ đôi rèm cho khô
*
Bỗng Anh hiện giữa hồn thơ
cho tôi cảm giác...bơ vơ thêm nhiều

đông hương
 

KHUNG TRỜI TRĂNG UÁ


Những ngọn đồi trăng đêm cỏ uá
mùi hương dạ thảo chơi vơi mùa
thầm thì hơi thở sương loang tỏa
xa ngực cây vừa sau trận mưa
*
Những ngọn đèn trời soi không đủ
nhờ bầy đom đóm lửa liêu trai
thắp sáng cho đêm đừng đi ngủ
và khuya khỏi rợn bóng ma hời
*
Nét vẽ thời gian tròn cảm xúc
khung trời trăng uá nhạt màu Thu
nghe đau chồm dậy sau đồng tử
mang máng tim mình cũng hình như...
*
Những lời cỏ dại chờ trăng mọc
trách cứ vì sao đến tuổi rằm
mà nhạt chân trời luôn núi biếc
trăng ưởn người ôm những trở trăn

đông hương
  

MÙA ĐẦU



Mùa đầu ảo bóng sau mây
Đông hàn chưa thức nên ngày không vui
gió ngân điệp khúc Xuân, mời
mưa mau cho nắng ấm trời cố nhân
*
Dư âm cái ''chóc '' ân cần
lâu đời hoang phế trong lòng tim tôi
thoảng về cái chạm vòng tay
nhanh chân gió cuốn theo thời gian thô
*
Mơ xưa bỏ giấc, giang hồ
trên đường cổ tích ngựa thồ không dai
gió_mây, mưa_nắng thở dài
_Mùa đầu chưa kịp trang đài lá hoa
*
Xuân đâu, để nắng phù sa
đánh rơi trên cỏ bóng tà huy phai...
run run đàn sè chào ngày
cành hoang phủ trắng màu mây dậy thì

đông hương
 

MƠ HỒ BUỔI SÁNG


Vui, ta tảng sáng
không ngừng thấy
những hạt sương hồng
khuya ngủ yên
lá trẻ xum xoe
vừa nở nụ
long lanh trên cuống
nhựa cựa mình
*
Mơ hồ như có 
đàn chim én
bay về từ
một hướng thân quen
tay giụi mắt khuya
cho thật kỹ
hai khóe còn dư
mấy hạt ghen
*
Chợt ngẫm sao ta
vô doan thật
ngô nghê quân vấn
chuyện không cần
cái trốt bắt đầu
nghe đau nhức
như ngày nào hôn
tiễn biệt nhau
*
Dưới nắng nghiêng chao
vài hơi thở
phà khói lên trời
quyện luyến bay
vừa tảng sáng mà
tim úp _mở
ta đóng tầm nhìn
 cho khỏi say
*
Rồi chui vào lại
cơn mơ nửa
chưa thích chìm sâu
mị cuối cùng
chờ lúc yên lành
không sợ vỡ
chồm mình thắt gút
sợi hư không

đông hương
 

NHỚ ĐỒNG ĐỘI VÀ NGÀY 30 THÁNG TƯ



Ngồi chạnh nhớ ngày quê hương khói lửa
chiến trường xưa, những địa danh hiện về
nào Lệ Khánh, nào Pleime, Đakto
nắng Ḥạ Lào đồi 31...Charlie
*
Nhớ Lệ Ngọc, Ashau trong mưa pháo
BĐQ đầu nón sắt, giày Saut
xuyên trũng, hào..dưới rền vang bom dội
tiến thẳng lên, đàn Cọp Rừng Trường Sơn
*
Vai balo, áo màu bông rừng núi
vẫn hiên ngang nào sợ chi chông gai
gió biên thùy lạnh từ trời biên trấn
bước hào hùng đi dựng lại tương lai
*
Tay ngạo nghễ phất cờ 3 sọc đỏ
trên 4 vùng chiến thuật, lòng cầu mong
giành lại cho quê hương từng tấc đất
Bình_Trị _Thiên dầu mưa đạn rít gầm
*
Thằng Lính Trận, với lời thề chung thủy
với anh em, đồng đội...không qui hàng
thà là chết chứ không thèm xin xỏ
chết cho thơm, không nhục với quê hương

***
Đời bức bách ta làm thân bại trận
nhưng lửa thù vẫn ngùn ngụt trong ngươi
tại đám tướng hèn, lo thân trốn chạy
bỏ anh em, đồng đội phó cho trời
*
Hết đạn dược, Lính đành lòng bẻ súng
lòng ta đau như ai cắt tim mình
biển trước mặt, đạn thù như bông pháo
máu nhuộm hồng trên cát trắng Thuận An
*
Thân ta giờ kẻ lưu vong buồn bã
nhớ tháng 4, ngày mất nước 30
năm 75, nhìn nhau.. đành bẻ súng
đưá tù lao, đứa thương phế cả đời
*
Con bà nó, tiếng Cọp Rừng gió vọng
gần bên tai còn như cạnh đâu đây
tiếng Sát... Sát...vẳng vang như gần lắm
say chiến trường, chinh bào nhuộm đỏ tươi
*
Áo hoa rừng khoác vai, chừ tua tủa
rách tả tơi, giữ kỷ, chưa phai màu
nửa kia giờ quyện cùng loài tầm gửi
trên rừng già nuối trên thân chùm bao

đông hương

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét