Sài Gòn cũ ngàn năm anh vẫn nhớ
Con đường xưa muôn kiếp sẽ không quên
Nay cho dù Sài Gòn bị thay tên
Anh mãi nhớ tên từng con phố nhỏ.
Ôi thương quá! Em, tiếng đàn thổn thức
Hàng cây xưa hai đứa nắm tay nhau
Nay còn đâu? Phố cũ đã nhạt màu
Lời hò hẹn vọng về trong ký ức.
Đêm từng đêm thả hồn ru tiềm thức
Nhớ Sài Gòn, chốn cũ có em yêu
Nép vào nhau tránh những giọt mưa chiều
Lòng rộn rã nghe nhịp tim cùng đập.
"Em bây chừ vẫn chờ trông tin nhạn
Ngọn gió đêm se sắt lạnh vai gầy
Phương trời nào người yêu hỡi có hay
Nhung nhớ quá! Nhớ nhung hồn khắc khoải."
Bốn mươi năm giữ trọn lời ân ái
Dù chia xa nhưng tình vẫn tràn đầy
Lỡ kiếp này không liền cánh chim bay
Em yêu dấu, kiếp sau mình tái ngộ.
Đặng Hoàng Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét