Thứ Tư, 12 tháng 12, 2018

DÂN KHỔ VÌ AI - Chùm thơ Ý Nga 9.12.2018


GIAM NGƯỜI GIỮ NƯỚC 
RỒI NAY BÁN NƯỚC?
*
Trích tuyển tập TRI ƠN CHIẾN SĨ VNCH
*
Kính tặng toàn thể QUÂN, DÂN, CÁN, CHÍNH và
LỰC LƯỢNG CẢNH SÁT VNCH
đã lâm vào cảnh tù tội trước và sau cơn QUỐC BIẾN 1975
vì bảo vệ tự do cho miền Nam VN.
*
Viên bột luộc nhỏ nhoi nuôi “Cải Tạo”
Rau muống già chấm Nước Mắt Đại Dương
Vắt trên rừng, muỗi, bọ chét chẳng thương,
Đỉa dưới rẫy hút thân gầy tìm máu.
 
Xương cách trí phải gánh phân, lảo đảo
Với dạ dày xẹp lép, dáng nghiêng chao
Bụng cồn cào, áo rách nát lao xao
Gió tê buốt thổi đùa thân còm cõi.
 
Thiếu dinh dưỡng, sốt rét rừng, bụng đói
Bao chiến binh từng xung trận kiên cường
Sao phải tìm bắt cóc, nhái, ểnh ương?
Thử tưởng tượng niềm thê lương tù tội.
 
Đâu sức lực mà gánh hoài không mỏi?
Trồng trọt nhiều sao chết đói tù nhân?
Mang tội gì mà “nợ máu nhân dân”?
Tội giữ Nước, thương dân, Người Lính Dũng?
 
Phường bán Nước, cầu vinh và tham nhũng
Mấy mươi năm, no bụng, xúm cúc cung
Góp sức chung nuôi giặc Hán “đại đồng”
Nhờ hút máu của dân mà kiếm sống.

Ý Nga


VIỆT CỘNG TRẢ THÙ
*
Trích tuyển tập TRI ƠN CHIẾN SĨ VNCH
*
Chia sẻ với anh chị THIÊN, HÀ
*
Bắt xa cách hàng tỷ năm ánh sáng
Hai Thiên Hà vật vả nghìn trùng xa
Đảng muốn quà: “Vợ ngụy thuộc về ta!
Hơi hèn hạ bốc mùi tanh, hôi quá!
 
Cộng láu cá cướp vợ người, suồng sã
Em vì anh, giá phải trả: hy sinh!
Bao nhiêu năm, Lính liều lĩnh đấu tranh
Chút bất hạnh nhỏ nhoi, em đền đáp.
 
Đảng rình rập: cướp miền Nam hấp tấp,
Bắt, giết người chiến đấu vì tự do,
Hưởng ấm no, khép kín Cửa tối mò
Bầy Quỷ Đỏ dày vò dân trong rọ.

Ý Nga
Calgary




ĐỒNG HƯƠNG HÔI!
*
Chuyện những kẻ đang vấy bẩn Cộng Đồng Tỵ Nạn.
*
Bạn đồng khóa? Khác… chìa!
Bạn đồng đội? Chuyên… đạp!
Theo Việt gian xẻ, chia
Thân hữu?* Toàn… hủ mắm!
 
Đồng hương bốc mùi… hôi?
Dân tỵ nạn bối rối
Khuyên hoài đến mềm môi
Vẫn làm nhục nguồn cội.
 
Đảng “trồng người” lạ kỳ
“Quả” đắng men chạy chọt,
Sang đây còn “phong bì
Đỏ, hồng” đem đút lót?
 
Những đồng nghiệp đồng hương
Ưu* việt” thật hết biết
Sao tự làm tổn thương
Danh dự nòi giống Việt?
 
Tìm xếp trong phòng riêng,
Lại buông mành kín cửa,
Ăn trưa cũng ngồi liền,
Ghiền hơi, thèm đụng tựa?
 
Giám đốc nhờ người khuyên
Vì nhân viên dòm ngó
Người mỉm cười thật hiền
Lắc đầu, lời không ngỏ.
 
Chúng làm nhục họ tên
Nguyễn, Trần, Lê: văn, thị…
Cứ từ từ leo lên
Nhờ dựa hơi tựa, đụng.
 
Chúng đến sở đánh ghen
(Đồng hương, không đồng nghiệp)
Nhân viên được một phen
Xem hài kịch miễn phí.
 
Họ hàng cãi nhau. Ôi!
Bà con thành… bà nội
Đánh nhau như cao bồi
Vịt kiều” ơi xin kiếu!

Ý Nga
 
*THÂN HỮU, ƯU VIỆT: phát âm theo giọng miền Nam là THÂN HŨ, U DIỆT



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét