Thứ Hai, 17 tháng 12, 2018

THĂM MỘ CỐ NHÂN.....-... Thơ Nguyễn Thanh Khiết

Tao rót cho mầy nửa ly thôi
Để nửa kia tế cáo đất trời
Tế thiên hạ, tế người cùng giống
Tế tao, tế mầy, tế núi sông. 
Tao nhớ cái ngày ta thua trận
Giặc đuổi sau lưng, pháo nổ bầy
Một cái poncho gói mầy giữa núi
Đất đắp vội vàng lộ cả thây. 
Ngày nầy năm đó mầy chết trận
Năm đó ngày nầy – tao kẻ thua
Nát áo về thành – thành đã mất
Nhục rửa làm dơ mấy cảnh chùa. 
Uống đi mầy uống nửa ly thôi
Chia với tao những đắng cay nầy
Mấy mươi năm – cái đời cơm áo
Tao sống còn – nửa tỉnh nửa say 
Chỉ tội thân mầy nằm ở đây
Mả lệch mồ xiêu đã bao ngày
Tấm bia vỏn vẹn hai cây chéo
Nợ nước thù nhà trả hai tay 
Thì cứ nằm đây như lúc xưa
Mặc núi, mặc rừng, mặc gió mưa
Mặc nước, mặc non thay tên chủ
Mặc cho trăm họ sống như thừa 
Tao rót thêm mầy nửa ly sau
Rải nửa ly nói với núi rừng
Bên mồ người trẻ – xưa chết trận
Bạn cũ về thăm dòng lệ rưng 
Mai mốt nầy nếu có cơ may

Tao đưa mầy lên chỗ gần mây
Có biển xanh gió lùa vách đá
Mặt trời lên rực rỡ ngày ngày 
Mầy sẽ thấy bên kia phía biển
Đông lắm bạn bè bỏ xứ đi
Đứa giống con hoang – xin giữa chợ
Thằng như ở chực – chẳng ra gì 
Thôi kệ – nằm đây giữ dùm tao
Một cái giang sơn thấm máu đào
Một đời lá cờ ba sọc đỏ
Mấy đời vì nó – mấy đời đau 
Nguyễn Thanh Khiết

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét