Chủ Nhật, 9 tháng 12, 2018

ĐẸP XƯA - Thơ Hồ Công Tâm



Lung linh lệ nến nhoè trang sách
Mưa tạnh trăng soi vóc liễu gầy
Then lỏng chờ ai chăn gối lạnh
Hồn hoa thấp thoáng mé hiên Tây 

Thư sinh chợt nhớ nghìn thu trước
Đã hẹn giai nhân đến kiếp này
Dâu bể ngờ đâu trăng đất khách
Giao tình tâm sự có đêm nay

Lời ngọt thơ gieo vần diễm tuyệt
Phong tình còn ngỡ gái Liêu Trai
Đôi ta dan díu tình muôn dặm
Vầng nguyệt rêu xanh đọng gót hài

Thăm thẳm người đi ngàn nẻo gió
Mình ta vò võ suốt canh thâu
Xa nhau thôi nhé không hờn giận
Vẫn đẹp như trăng thuở nhuốm sầu

HỒ CÔNG TÂM

image.png

MỘT THỜI ĐỂ YÊU

Sớm nay tình thức dậy
Gió gẫy một cành mai
Cánh bướm nào run rẩy
Sương tuyết phủ hồn ai

Đời bỗng nhiên trống trải
Dòng nước trôi… trôi mãi
Mây lờ lững bay bay
Ngàn thu không trở lại

Nốc cạn ly rươu đầy
Mà buồn như chết được
Người về cuối chân mây
Ta tháng ngày bạc phước

Thuở ấy có bao nhiêu
Ta hiến dâng người hết
Ôi một thời để yêu
Và, một thời để chết

Cảm ơn em thật nhiều
Đã cho anh tình yêu
Tình yêu như nước chảy
Như mây bay phiêu diêu…

Hồ Công Tâm 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét