Thứ Tư, 27 tháng 1, 2021

BỖNG DƯNG LẠI NHỚ SÔNG HÀN ... - Thơ Tuyết Phan

 



BỖNG DƯNG LẠI NHỚ SÔNG HÀN ...

Hôm qua sương phủ hồn thơ
Đất trời trãi mộng trăng mơ nhạt vàng
Màn đêm mắc võng địa đàng
Ầu ơ như có tiếng Chàng gọi ta

Đêm Thu bóng ngã dương tà
Cỏ cây chết lặng mình ta giữa trời 
Hồn thơ một góc chơi vơi
Bóng đêm phủ xuống buông lơi gót hài 

Bỗng dưng lại nhớ  Sông Hàn
Những chiều tắt nắng thu tàn lướt qua
Sang sông đón chuyến phà xa
Hỡi người sao nỡ bỏ ta một mình ?!

Ầu ơ ... con nước tràn biên
Khuyên kêu Sáo gọi triền miên u sầu
Lỡ thương như chỉ kim khâu
Như cau bổ miếng với trầu hương bay !

Tuyết Phan 13 tháng 12 năm 2020


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét